Chương 943: Tâm lớn bao nhiêu, sân khấu liền lớn bấy nhiêu (1)
"Chẳng quan trọng là thánh hay là ma. Chỉ cần ta có được lực lượng cường đại hơn, thì ta có thể điều khiển vận mệnh của ngươi. Ngươi nếu không bằng ta, thì ngươi phải làm việc trong quy tắc do ta định ra. Một khi bước ra khỏi quy tắc ấy, đó chính là sai, và ngươi sẽ phải tiếp nhận sự chế tài của ta. Ta có thể tùy ý đùa bỡn vận mệnh của ngươi, thậm chí cả thân thể của ngươi... Tiên Đình là như thế, Hiện Vũ Trụ cũng vậy. Cường giả định đoạt, nắm đấm định đoạt. Nếu theo lý giải của ngươi, trên Thiên Đạo, mọi người đều là ma. Thái Thanh Đế Quân, ngươi sống trong quy tắc do người khác định ra quá lâu rồi, ngươi đã quên tự do trông như thế nào. Đây cũng là nguyên nhân ngươi không cách nào siêu thoát."
Tử Vi Đế Quân và Thái Thanh Đế Quân đồng thời chấn động.
"Ngươi chỉ thấy ta đánh thức Nhân Hoàng truyền thừa, thấy ta thuyết phục Trường Sinh Đế Quân lập giáo, thấy ta gây ra kiếp nạn, thấy sinh linh đồ thán..." Đỗ Cách không chút biểu cảm nói, "Nhưng ngươi lại không nhìn thấy, ta đã đánh thức ý chí phản kháng trong lòng bọn họ, đánh thức khát vọng tự do và tinh thần hướng tới sự trưởng thành của bọn họ."
"..." Thái Thanh Đế Quân nghi hoặc nhìn về phía Đỗ Cách, thần sắc tràn đầy mê võng.
"Hiện tại bọn họ thật sự không cần đối mặt Hiện Vũ Trụ Giải Trí, rất nhiều người thậm chí còn không biết đến sự tồn tại của Hiện Vũ Trụ Giải Trí." Đỗ Cách nhìn hai người, tiếp tục nói, "Thế nhưng hôm nay bọn họ dám phản kháng Thiên Đình, thì ngày mà Hiện Vũ Trụ Giải Trí đột kích, họ cũng sẽ phản kháng Hiện Vũ Trụ Giải Trí, bởi vì tâm cảnh của họ đã thay đổi. Đông Hoa Đế Quân, Trường Sinh Đế Quân cũng vậy, lúc này họ đúng là chỉ đang mượn tay ta để tìm cách thành thánh. Nhưng ngươi cho rằng sau khi trở thành Thánh Nhân, họ sẽ thật sự dừng chân không tiến lên nữa ư? Luyện Khí muốn Kết Đan, Kết Đan muốn Thành Anh, Thành Anh muốn Độ Kiếp, Độ Kiếp muốn Phi Thăng, Phi Thăng muốn Kim Tiên, Kim Tiên muốn trở thành Thánh... Lòng người luôn hướng lên, vĩnh viễn sẽ không ngừng lại. Chỉ cần không dừng lại, cuối cùng sẽ có một ngày, họ sẽ đột phá hạn chế của Thiên Đạo, và cuối cùng đối mặt với Hiện Vũ Trụ Giải Trí, chiến đấu vì chính mình. Khi đó, bọn tà ma Hiện Vũ Trụ Giải Trí này mới thực sự bị trời phạt. Chứ không phải như ngươi bây giờ vẫn nghĩ, rằng rơi vào ma đạo thì sẽ vạn kiếp bất phục đâu. Tư tưởng của ngươi quá nhỏ hẹp. Tu hành trước tiên phải tu tâm, chỉ có đột phá sự giam cầm của tư tưởng, mới có thể nhân duyên tế hội, lập địa thành thánh..."
"Đột phá sự giam cầm của tư tưởng!" Thái Thanh Đế Quân lẩm bẩm. Hắn nhìn Đỗ Cách, ánh mắt mê mang dần trở nên sáng rõ, và cuối cùng hóa thành kiên định. Tu vi dậm chân tại chỗ của hắn cũng đúng như Đỗ Cách đã nói, từng chút một bắt đầu tăng tiến.
Tử Vi Đế Quân nghẹn họng nhìn trân trối.
Đỗ Cách đã nhận thấy sự thay đổi của Thái Thanh Đế Quân, hắn vừa thầm kêu "ngọa tào" trong lòng, đồng thời lại đổi sang vẻ mặt lạnh nhạt, hỏi: "Đế Quân, người muốn thành thánh, thành Phật, hay là thành ma?"
"Đều có thể." Thái Thanh Đế Quân đáp.
"Thái Thanh đạo hữu, ngươi đã hiểu rồi đấy." Đỗ Cách mỉm cười, thản nhiên rút bỏ sự phòng hộ của Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ.
"Đa tạ tiền bối đã chỉ điểm." Giờ khắc này, Thái Thanh Đế Quân tâm tư đã thông suốt, không còn chút địch ý nào với Đỗ Cách. Hắn khẽ gật đầu với Đỗ Cách, rồi làm một lễ thật sâu, chân thành bày tỏ lời cảm tạ.
"Đạo hữu, là do ngươi có tuệ căn thôi." Đỗ Cách cười nói.
"Cũng không phải đâu, nếu không có tiền bối khai sáng, đệ tử vẫn chìm đắm trong màn sương mê hoặc rồi." Thái Thanh Đế Quân lắc đầu nói, "Từ giây phút này trở đi, đệ tử xin chỉ duy tiền bối là Thiên Lôi sai đâu đánh đó."
"Tốt.
" Đỗ Cách gật đầu, xoay sang Tử Vi Đế Quân, hỏi: "Tử Vi đạo hữu, hắn đã hiểu rồi, còn ngươi thì sao?"
"Ta cũng hiểu rồi." Tử Vi Đế Quân trầm mặc một lát, rồi cũng gật đầu theo.
"Ngươi có dám theo ta phản lại Thiên Đình này chứ?" Đỗ Cách hỏi.
"Nếu trời cản ta thành đạo, thì tự nhiên ta sẽ phản lại trời." Tử Vi Đế Quân đáp.
Thái Thanh Đế Quân quét đi vẻ lo lắng, bèn cười lớn như điên nói: "Tử Vi đạo hữu nói rất đúng, nếu trời cản ta, thì tự nhiên ta sẽ phản lại trời!"
"Ta không còn đơn độc nữa, lại có thêm hai vị đạo hữu!" Đỗ Cách vỗ tay cười nói, "Hai vị đạo hữu, xin hãy cho ta mượn công pháp của các ngươi để tham khảo, cho ta khôi phục đạo vận, để hai vị đạo hữu cùng tham tường."
"Tốt." Hai vị Đế Quân đồng thời đáp lời.
Kinh nghiệm của hai đại châu kia giống như một bản mẫu đã được làm sẵn, Tây Lĩnh Phụng Châu và Bắc Cực Thánh Châu chỉ cần trực tiếp sao chép lại là được. Lần này, có yêu tộc gia nhập, việc mở rộng Nhân Hoàng truyền thừa càng nhanh hơn.
Không đến hai tháng, ngũ đại châu nhân gian, trừ Trung Cực Thiên Châu, bốn đại châu Đông, Tây, Nam, Bắc đều đã nằm trong tay Đỗ Cách.
Khí vận long mạch nhân gian trên người Đỗ Cách từ hai đầu trước đó biến thành bốn đầu, có thêm hai đầu long mạch màu trắng và màu đen. Giá trị tinh thần lực của hắn lại tăng lên, vọt thẳng lên một tỷ hai. Thế nhưng vào lúc này, ngay cả tinh thần lực của Dị Tinh Chiến Sĩ đã tu hành cũng chỉ vỏn vẹn năm, sáu trăm vạn.
Bởi vì việc truyền bá Nhân Hoàng truyền thừa cần điều động chư vị tu sĩ, Âm Thần, lại còn phải động thủ với các hoàng triều nhân gian, nên tin tức căn bản không thể che giấu được. Từng đạo tin tức thông qua đủ mọi đường tắt truyền đến Thiên Đình và Địa Phủ.
...
Lúc này.
Bởi vì sự chênh lệch về thời gian, Đỗ Cách đã làm rất nhiều chuyện rồi, trong khi Hiển Hữu Chân Quân mới về Tiên Đình không lâu.
Tại Lăng Tiêu Bảo Điện.
Môn nhân đệ tử của Ngũ Nhạc Đại Đế và Đông Hoa Đế Quân đang bị áp giải ra ngoài điện chờ xử lý.
Hiển Hữu Chân Quân trình lên các loại chứng cứ điều tra được tại Đông Cực Thần Châu, rồi thỉnh cầu được tự mình mang binh tiến về Nam Thiện Bộ Châu, trấn áp Trường Sinh Đế Quân đang phản loạn.
"...Bệ hạ, yêu tà Đỗ Cách đã kích động lòng người, gây họa cực lớn. Nếu không xử trí sớm, e rằng sẽ lại gây ra tiên yêu chi kiếp. Thần thỉnh cầu mang mười vạn binh lính, bình định tai họa nhân gian."
Hiển Hữu Chân Quân quỳ một chân trên đất, khẳng khái phân trần.
Một đám thiên quan thiên tướng nhìn nhau, trao đổi tin tức qua ánh mắt. Chẳng ai ngờ, Trường Sinh Đế Quân thế mà lại dưới sự kích động của yêu tà, tự lập một giáo phái, công khai đối địch với Tiên Đình. Hắn chỉ là một Đại La Kim Tiên chưởng quản một châu, ai cho hắn dũng khí? Cho dù thật sự có thể lập giáo thành thánh, cũng phải còn sống mới được chứ. Nhưng hắn...
Không như Đông Hoa Đế Quân, hành động lần này của Trường Sinh Đế Quân đã tự đẩy mình vào tuyệt lộ. Tiên Đế tuyệt đối sẽ không cho phép bất kỳ ai khiêu chiến quyền uy của mình. Hoặc là thành công, hoặc là chết. Hiện tại xem ra, khả năng chết của hắn cao hơn, bởi vì hắn nhất định phải có tu vi Chuẩn Thánh mới có tư cách khiêu chiến Tiên Đế. Nhưng hắn đã bị kẹt ở cảnh giới Đại La suốt trăm vạn năm, việc thành thánh trong khoảng thời gian ngắn chẳng khác nào kẻ si nói mộng. Có yêu tộc giúp đỡ thì có thể làm được gì chứ? Yêu tộc chẳng qua cũng chỉ là bại tướng dưới tay Tiên Giới, tại sao lại nghĩ quẩn đến mức ấy chứ?
Những thiên quan quen biết Trường Sinh Đế Quân đã sớm cúi gằm đầu, không dám thốt nửa lời, sợ Tiên Đế sẽ giận chó đánh mèo sai lầm của Trường Sinh Đế Quân lên người họ.