Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Chương 898: Nhân tộc làm hưng (2)

Tông Tân nói: "Đông Hoa Đế Quân đạt được Nhân Hoàng truyền thừa, lại muốn lập đạo ở nhân gian. Việc này giấu diếm không được bao lâu, Đông Cực Thần Châu sợ là sắp loạn rồi."

Hoắc Thư tán đồng gật đầu: "Trước có yêu tà, sau có Nhân Hoàng truyền thừa hiện thế, nhân gian sợ là lại sắp xảy ra tiên yêu chi chiến. Đúng là kiếp số mà!"

Mạnh Đạo Niên nói: "So với Nhân Hoàng truyền thừa, yêu tà đáng là gì chứ."

Tông Tân nói: "Dù có kiếp nạn, cũng không đến lượt chúng ta Âm thần ra chiến trường chứ?"

Mạnh Đạo Niên nhìn về phía hắn, nói: "Tự nhiên không đến lượt chúng ta ra chiến trường, nhưng các ngươi có từng nghĩ tới, nếu Nhân Hoàng thật sự khôi phục, thế gian này còn có vị trí cho Âm thần chúng ta sao? Suy cho cùng, chúng ta cũng là quan viên của Tiên Đình mà!"

Tông Tân nhíu mày: "Đông Hoa Đế Quân tuyệt đối không đến mức tá ma giết lừa đi!"

Hoắc Thư hỏi: "Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ, thật sự cứ trơ mắt nhìn như vậy, không làm gì cả sao?"

Mạnh Đạo Niên trừng mắt liếc hắn một cái: "Làm được gì đây? Có câu nói là 'quan huyện không bằng hiện quản'. Trước có Nam Nhạc Đế Quân, bên trên còn có Đông Hoa Đế Quân, chúng ta chẳng lẽ còn có thể vượt qua hai tầng này, đi mật báo cho Tiên Đế sao? Loại Âm thần như chúng ta, không có ý chỉ của Tiên Đế, thậm chí còn chưa vào được Nam Thiên Môn đã bị diệt sát rồi!"

Tông Tân thở dài một tiếng: "Tự mình quản thúc thủ hạ, cứ xem kịch thôi. Đại La Kim Tiên tranh đấu, chúng ta không có phần nhúng tay vào đâu..."

***

Kinh thành.

Phượng Tê lâu.

Sau khi hoa khôi Bạch Tử Mị nghe được tin tức về Nhân Hoàng truyền thừa, nàng chần chừ hồi lâu. Rồi nhân lúc bóng đêm, nàng hóa thành một đạo khói xanh, trực tiếp chui ra khỏi kinh thành, hóa thành độn quang thẳng tiến đến Thập Vạn Đại Sơn.

***

Hứa Kim Khuê và những người khác theo người của các môn phái đi tới kinh thành, vừa nghe tin tức về Nhân Hoàng, hầu như tất cả mọi người đều sợ ngây người.

Khác với Hứa Cảnh Huy, bọn hắn biết thân phận thật sự của lão tổ.

Tự nhiên, bọn hắn tin tưởng việc về Nhân Hoàng, bởi lão tổ dù sao cũng là người cùng thời kỳ với Đạo Tổ, không ai hiểu rõ mật tân viễn cổ hơn hắn.

Có điều, bọn hắn không tin Đông Hoa Đế Quân đạt được Nhân Hoàng truyền thừa, mà thà tin rằng lão tổ đã có được Nhân Hoàng truyền thừa, vậy nên mới có dũng khí phản kháng Đạo Tổ.

Mặc dù tin tức này có chút đột ngột, nhưng đối với bọn hắn mà nói, đây là một chuyện tốt, nó đã cổ vũ rất lớn lòng tin của tất cả mọi người ở Long Hổ sơn.

Viễn cổ Thiên Ma, Nhân Hoàng truyền thừa... Chỉ cần lão tổ tùy tiện để lộ một chút bảo vật, cũng đủ cho bọn hắn hưởng lợi rồi.

***

Càng nhiều người tin tưởng, tỷ lệ trở thành sự thật lại càng cao...

Đỗ Cách đứng trên bầu trời, cảm giác mình bao trùm khắp cả tòa kinh thành, hắn thưởng thức việc mình khuấy động phong vân, khóe miệng thoáng qua một nụ cười.

Trong thế giới công nghệ, việc vẽ ra một chiếc bánh lớn như vậy chắc chắn sẽ bị người ta xem là trò cười. Nhưng ở thế giới thần thoại, việc tự nhiên tạo ra một thời đại Viễn Cổ lại quá dễ dàng.

Chờ hắn đăng cơ làm hoàng, tin tức Văn Tâm Võ Can lan truyền ra, chuyện này sẽ trở thành sự thật.

Một khi có người thật sự thức tỉnh Văn Tâm, khả năng hắn sẽ thực sự kết thúc ở thế giới này.

Có điều, vì sao mọi người vẫn chưa thức tỉnh vậy?

Như vậy thì quá chậm rồi!

Đỗ Cách khẽ cười một tiếng, bỗng nhiên khẽ cúi người, ẩn vào Lễ Bộ Thượng Thư phủ.

***

Ngày hôm sau.

Kinh thành trải đường bằng đất vàng, giăng đèn kết hoa, các binh sĩ Cấm Vệ quân nghiêm mật phong tỏa tất cả giao lộ.

Chín trăm sáu mươi văn võ sinh nhảy Nhân Hoàng Vũ bên đường, ngâm tụng thi từ, dẫn đầu ca tụng công đức.

Người già trong dân gian, người giàu sang trong tộc, người có tài danh, người có danh vọng từ các gia tộc phú quý và các tầng lớp khác đều được mời vào hoàng cung xem lễ.

Các tu sĩ tu hành môn phái điều khiển kiếm quang đứng thẳng trên không trung, giơ cao những bức trướng khổng lồ để dâng lễ vật cho Nhân Hoàng.

"Long Hổ Sơn chúc một đời Nhân Hoàng mới đăng cơ."

"Tử Hà Môn chúc một đời Nhân Hoàng mới đăng lâm thiên hạ."

"Tinh Cung chúc một đời Nhân Hoàng mới đăng lâm thiên hạ."

...

Các bộ môn hợp sức, khiến nghi thức nhường ngôi diễn ra vô cùng long trọng.

Một hồi trống vang lên.

Bách quan vào vị trí, mời Nhân Hoàng đăng cơ.

Hai hồi trống.

Lão Hoàng đế hai tay nâng ngọc tỉ, quỳ gối dâng cho Tân Nhân Hoàng, tượng trưng cho việc chính thức bàn giao quyền lực.

Ba hồi trống.

Văn võ quần thần chúc Nhân Hoàng quy vị, đồng thanh hô vang: "Thiên thu vạn tải, nhân tộc hỏa chủng vĩnh tồn!"

Bốn hồi trống.

Nhân Hoàng cầm chùy, đánh nát bài vị thiên tử, tượng trưng cho việc đoạn tuyệt với quá khứ.

Năm hồi trống.

Nhân Hoàng đại xá cho thiên hạ, ban bố luật pháp mới.

Sáu hồi trống.

Thành Hoàng, Nhật Dạ Du Thần bái kiến Tân Nhân Hoàng, dâng lên hạ lễ cho Nhân Hoàng.

Bảy hồi trống.

Văn võ bá quan dâng lên hạ lễ...

***

Nghi thức tiến hành suôn sẻ.

Quá trình nghi thức chính phải hết sức nghiêm cẩn. Càng nghiêm cẩn, mức độ tin tưởng của mọi người càng cao...

Theo chỉ đạo của Đỗ Cách, mỗi khi nghi thức tiến hành một hạng mục, đều sẽ có tu sĩ thành lập các truyền lệnh viên ngay lập tức truyền tin tức đến mọi ngóc ngách của kinh thành.

Cũng có tu sĩ Hợp Đạo cảnh điều khiển độn quang, truyền quá trình nghi thức đến các trọng trấn khác của Tân Nguyệt quốc với tốc độ nhanh nhất.

***

Toàn bộ nghi thức tiến hành rọn vẹn ba canh giờ mới xem như hoàn thành. Đỗ Cách tổ chức yến tiệc trong hoàng cung, chiêu đãi tất cả mọi người đến chúc mừng.

Sĩ nông công thương chia thành các phương trận khác nhau dùng cơm trên quảng trường trước Kim Loan Điện, khung cảnh vô cùng náo nhiệt.

Nhân Hoàng đăng cơ, tin đồn bỗng nhiên trở thành sự thật.

Trong chốc lát, tất cả mọi người trong kinh thành, bao gồm cả những vùng xung quanh kinh thành, đều trở nên tin tưởng việc Nhân Hoàng truyền thừa. Mở miệng ra là nói chuyện Nhân Hoàng.

Bách tính thế gian phần lớn không biết Đông Hoa Đế Quân, vậy nên rất nhiều người coi Đỗ Cách vừa đăng cơ là một đời Nhân Hoàng mới.

Ngay khi mọi người đang dùng cơm.

Trong một phương trận của sĩ tử, một thanh niên mặc áo xanh, đầu đội khăn bỗng nhiên đứng lên. Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn hiện rõ vẻ mừng như điên: "Thành rồi! Văn tâm của ta đã thành công, ta đã ngộ ra được!"

Tu sĩ phụ trách duy trì trật tự vừa định quát lớn tên sĩ tử đó.

Tên sĩ tử kia đột nhiên tiến lên một bước, chỉ tay lên bầu trời, cất cao giọng nói: "Nước bay thẳng tắp ba nghìn thước, nghi là ngân hà rót xuống từ chín tầng trời. Nước tới rồi!"

Theo lời hắn nói.

Trên bầu trời, mây khí ngưng tụ lại, một dòng sông lớn đột nhiên xuất hiện, nước sông cuồn cuộn chảy xuống, trực tiếp đổ xuống hoàng cung từ giữa không trung. Dòng nước sông mãnh liệt khiến bữa yến tiệc đang yên lành trở nên hỗn loạn.

Tên sĩ tử triệu hồi Thiên Hà Chi Thủy đó không những không bị trách cứ, ngược lại còn rất nhiều người hướng về hắn mà quăng ánh mắt hâm mộ.

Còn lại thì đều ngây ngốc, không dám tin tưởng.

Thật ư! Thì ra là thật!

***

Trì Mục Chi cùng những người khác ngồi ở vị trí cao sang, chính mắt thấy cảnh tượng sĩ tử hành động điên rồ, triệu hồi nước sông thiên hà. Ánh mắt những văn nhân lão luyện này lập tức trở nên nóng bỏng vô cùng.

Môi Trì Mục Chi run run: "Văn tâm, văn tâm là thật!"

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free