(Đã dịch) Tam Giới Hồng Bao Quần - Chương 369 : Đang ngồi đều là cay gà (1)
Đám người ngồi đây đều là gà mờ!
"Cái gì? ? ?"
Trong chớp mắt, toàn trường nổ tung.
"Mẹ kiếp! Thằng nhãi kia điên rồi! Dám trực tiếp cược chín trăm triệu! Nó coi tiền như giấy lộn à!"
"Chín trăm triệu! Ta có sống thêm trăm kiếp, không ăn không uống cũng kiếm không ra! Thằng này mắt không chớp đã tiêu xài hết! So sánh với nó, ta chỉ muốn phát điên!"
"Chưa từng thấy ai đánh bạc như nó! Đây là muốn một ván định sinh tử!"
"Thật ngông cuồng! Điên cuồng! Càn rỡ! Phát rồ!"
...
Người của Hắc Minh kinh hô hết đợt này đến đợt khác, tâm tình hoàn toàn không thể bình tĩnh.
Ngay cả cô nàng chia bài tóc vàng cũng kinh hãi tột độ.
Làm chia bài cao cấp nhiều năm, các loại hào khách đã gặp không ít, nhưng chưa từng thấy ai đánh bạc dọa người như Trần Tiểu Bắc!
"Thối Tiểu Bắc quá vọng động rồi! Sao có thể xằng bậy như vậy! Chặn hết đường lui rồi, ta làm sao cứu ngươi..."
Mộ Dung Tiêu Dao sốt ruột muốn chết, bàn tay nhỏ bé nắm chặt vạt áo, vì quá sức mà các khớp xương trắng bệch.
Hỏa Kê và năm vị nguyên lão cũng không khác gì, lo lắng đến đổ mồ hôi đầy đầu, chân run rẩy.
Ngay cả Tam gia cũng ngồi không yên, thấp thỏm xoa tay, mắt mở to, không chớp lấy một cái.
Đây chính là chín trăm triệu! Ai mà không lo cho được!
Đương nhiên, trừ Trần Tiểu Bắc.
Thằng này mặt tỉnh bơ, nhanh gọn dùng di động, đặt cược với ba đối thủ.
Mỗi người ba trăm triệu, vô cùng nghiêm túc!
Chín trăm triệu đặt xuống, Trần Tiểu Bắc mặt không đổi sắc tim không nhảy, khiến người ta hoài nghi tiền của hắn có phải gió lớn thổi đến hay không?
"Ba người các ngươi còn ngẩn người ra đó làm gì? Không phải muốn ta chơi lớn sao? Không phải nói ta keo kiệt sao? Sao không theo đi!"
Trần Tiểu Bắc vẻ mặt đùa cợt nhìn ba gã kia, khiêu khích nói: "Dù sao ta đã nói rồi! Ai sợ thì là chó! Các ngươi đều là nhân vật có máu mặt! Còn cần thể diện không?"
"Cái này..."
Khâu Hải Duệ ba người đồng thời ngẩn ra, vốn dốc sức lừa Trần Tiểu Bắc vào tròng.
Nhưng lúc này, sự cường thế vô hạn Trần Tiểu Bắc thể hiện lại khiến bọn họ luống cuống.
Chín trăm triệu! Một ván định sinh tử!
Thắng, tuyệt đối là sướng đến nổ tung!
Nhưng thua, người của Hắc Minh, mười người thì chín người phá sản! Đương nhiên bao gồm cả Khâu Hải Duệ ba người!
Đừng nói hoảng hốt, nếu cần, bọn họ thậm chí nguyện nhận mình là chó, bỏ ván bài này!
So với toàn bộ gia sản, thể diện tính là gì?
Nhưng đúng lúc này!
Cô nàng chia bài tóc vàng vụng trộm gật đầu với Khâu Hải Duệ, đôi mắt xanh biếc như biết nói, bảo Khâu Hải Duệ yên tâm!
"Theo! Đã Trần tiên sinh muốn chơi lớn, chúng ta đương nhiên phải phụng bồi đến cùng!"
Khâu Hải Duệ như uống viên thuốc an thần, cả người phấn chấn.
Phải biết, cô nàng chia bài cao cấp Las Vegas này là cao thủ Khâu Hải Duệ tốn một triệu đô la mời đến!
Nghiền áp tên tiểu tử gà mờ Trần Tiểu Bắc, tuyệt đối dễ như ăn cháo!
Vậy còn sợ cái rắm gì?
"Theo! Chúng ta đương nhiên theo! Chỉ hy vọng Trần tiên sinh thua đừng khóc nhè là được!"
Cố Siêu Trác cười âm dương quái khí: "Nhắc nhở! Hệ thống chúng ta dùng là camera điện tử phân biệt, bài ngửa sẽ tự động phán đoán thắng bại, hoàn thành chuyển khoản, không có cơ hội gian lận!"
"To thật, trắng thật..." Trần Tiểu Bắc như không nghe thấy, mắt đảo qua đảo lại trên ngực cô nàng chia bài.
"Thằng nhãi! Ba người chúng ta đã theo! Ngươi còn không rút bài, chờ gì?"
Đông Phương Hồng cười lớn: "Ông đây không thể chờ được thấy ngươi thua sạch, kêu trời trách đất sống không bằng chết! Ha ha ha..."
"Gấp gì? Không thấy ta đang trao đổi ánh mắt với mỹ nữ sao? Nàng sẽ cho ta biết, lá bài lớn nhất ở đâu! Để ta rút trước, các ngươi nhất định phải chết!"
Trần Tiểu Bắc nhìn chằm chằm khe ngực trắng như tuyết của cô nàng chia bài, hận không thể vùi đầu vào.
"Đồ lưu manh!" Mộ Dung Tiêu Dao tức giận dậm chân.
Mình ở đây lo lắng cho Trần Tiểu Bắc, thằng nhãi kia còn liếc mắt đưa tình với gái Mỹ, thật đáng ghét!
Đông Phương Hồng giận quát: "Bớt nói nhảm! Chết đến nơi còn dám ra vẻ! Rút bài ngay! Ông đây muốn xem ngươi thua thành thằng ngốc!"
Khâu Hải Duệ và Cố Siêu Trác cũng cười hiểm độc.
Hai người này thuộc loại miệng nam mô bụng bồ dao găm, ngoài miệng không nói, trong lòng chờ xem Trần Tiểu Bắc chết không có chỗ chôn!
"Mỹ nữ! Cám ơn nhắc nhở, ta biết bài ở đâu rồi!" Trần Tiểu Bắc nhếch miệng cười, ném cho cô nàng chia bài một cái liếc mắt đưa tình.
"Trần tiên sinh thật biết đùa, ta là chia bài chuyên nghiệp, tuyệt đối không gian lận, chỉ có thể chúc ngài may mắn!" Cô nàng chia bài mỉm cười.
Trong đôi mắt xanh biếc lại lộ vẻ khinh thường, như đang giễu cợt, chỉ bằng loại gà mờ như ngươi, còn muốn rút được lá át lớn nhất? Nằm mơ đi!
"Cô thật sự không gian lận sao? Ha ha."
Trần Tiểu Bắc cười tà, đưa tay về phía bài.
Cách đánh bạc này, trong tình huống công bằng tuyệt đối, là thuần túy dựa vào vận may.
Nhưng Trần Tiểu Bắc đã sớm nhận ra, giữa cô nàng chia bài và Khâu Hải Duệ có ám muội, công bằng chỉ là trò cười!
Đã bọn chúng bất nhân, đừng trách Bắc ca bất nghĩa!
Bàn về gian lận, Bắc ca không nhắm vào ai, ngồi đây đều là gà mờ!
Trần Tiểu Bắc nháy mắt!
Hỏa Nhãn Kim Tinh mở ra, tất cả bài đều biến thành trạng thái hơi mờ!
"Bá!"
Trần Tiểu Bắc không chút do dự, rút ngay lá át bích, đặt lên bàn!
Thấy vậy, Cố Siêu Trác cười lạnh: "Trần tiên sinh, ngươi quá qua loa rồi! Không hề do dự! Thật cho là vận may của mình có thể thắng? Ngươi không thấy mình ngây thơ sao?"
"Hắn không phải ngây thơ! Mà là ngu xuẩn! Lại muốn đấu vận may với chúng ta? Không thua thành thằng ngốc mới lạ! Ha ha ha..." Đông Phương Hồng hưng phấn cười lớn.
"Trần tiên sinh, lần này ngươi thua chắc rồi." Khâu Hải Duệ cười đểu: "Chuẩn bị sẵn tinh thần đi, đừng bị chôn sống tức chết!"
Lời vừa nói ra, người của Hắc Minh vui mừng!
"Ha ha! Chúng ta sắp thắng rồi!"
"Chia tiền ra, gia sản của chúng ta có thể tăng gấp bội, thật sướng!"
"Theo Minh chủ có thịt ăn! Thật đã nghiền!"
...
"Được rồi, tiếp theo, đến lượt chúng ta rút bài!"
Khâu Hải Duệ vừa nói, vừa nháy mắt với cô nàng chia bài, kinh ngạc phát hiện, ả ta đã mặt trắng bệch, thần sắc ngây ra như phỗng, hoàn toàn không đáp lại!
"Đồ ngốc, đừng phí sức! Các ngươi thua rồi!"
Đúng lúc này, Trần Tiểu Bắc lạnh lùng mở miệng, rồi lật tay!
"Ba!"
Lá bài bị lật, mạnh mẽ vung lên bàn!
Trong chớp mắt, toàn trường mộng bức.
Tiếng 'Ba' kia như một cái tát vô hình, hung hăng tát vào mặt mỗi người!
Át bích!
Dịch độc quyền tại truyen.free