Chapter 20: 20. Chương 20: Tìm kiếm bảo kiếm (3)
Thật khó tin được, bên ngoài tan hoang thế này mà Trung Tâm Thành của chúng ta vẫn bình yên."
Chủ kênh thấy bình luận liền cười, "Chẳng phải vì bên ngoài bị oanh tạc hết rồi sao? Mọi người nhìn cái hố to đằng kia kìa, trước kia là một cái hồ đấy. Trường học này tôi từng đến rồi, nên bố cục ở đây tôi nắm rõ lắm."
"Trường học đó tôi cũng từng đến!"
"Tôi cũng vậy!"
"Tôi học cấp hai ở đó."
Kiều Linh thấy nhiều người nhận trường học này quá, nàng hơi lo lắng không biết có ai biết đến cái tầng hầm ngầm không.
"Nổ tan hoang như vậy, rốt cuộc là vì cái gì?"
"Để tiêu diệt đám virus đó. Chủ kênh cẩn thận đấy, dị chủng từng đi qua khu vực đó rồi."
"Mọi người yên tâm, dấu vết dị chủng để lại đều bị nổ hết rồi. Nghe nói virus trên người dị chủng nhiều lắm, phòng thí nghiệm còn phải tiêu hủy cả râu của nó để tránh gây ra nguy cơ sinh hóa." Chủ kênh này biết khá nhiều chuyện đây.
"Không thể nào? Dị chủng bò lung tung khắp nơi, dịch xanh chảy ra đầy, nếu chỗ dịch xanh đó toàn là virus, thật sự tiêu diệt sạch được sao?"
"Dù sao khu đó nổ tan hoang rồi, nghe nói là không vấn đề gì đâu." Chủ kênh nói rồi cười, "Hôm nay trời nhiều mây, chẳng lẽ mọi người quên từng phơi nắng ba ngày rồi à?"
"Đúng vậy, có mặt trời chiếu vào thì thứ gì cũng tiêu hết."
"Đúng rồi, bên hầm trú ẩn vẫn chưa liên lạc được sao?"
Thấy có người hỏi về hầm trú ẩn, chủ kênh đáp, "Hầm trú ẩn đóng cửa hoàn toàn rồi, tín hiệu không vào được. Bên trong chắc chưa biết tình hình bên ngoài đâu, nhưng hầm trú ẩn không thiếu đồ ăn, chắc tạm thời họ sẽ không sao đâu."
"Có chắc là sẽ không sao không? Có người thân ở trong đó, lo quá."
"Đúng vậy! Nhà tôi có mấy người thân cũng xuống hầm trú ẩn rồi."
Mọi người xôn xao bình luận trên màn hình.
Chủ kênh tiếp tục quan sát tình hình xung quanh, "Chỗ này sạch thật đấy, ngoài đống đổ nát ra thì không có gì cả, lại còn không có mùi hôi thối gì nữa, cảm giác không khí còn trong lành hơn Trung Tâm Thành."
"Có khoa trương vậy không?"
"Tôi muốn đi xem thử, tôi có xe đạp, đạp qua xem sao."
"Trên lầu có ai đi chung không? Biết đâu chúng ta tìm được thanh kiếm kia, tôi thấy bảo kiếm ắt có duyên giả đắc chi."
"Sao tôi lại cảm thấy thanh kiếm đó ắt có chủ nhân rồi thì hơn?"
"Có chủ nhân mà còn điều khiển được kiếm bay, chẳng phải chứng tỏ chủ nhân nó là tu tiên giả sao? Vậy càng phải đi tìm, biết đâu còn bái sư học tu tiên được ấy chứ."
"Đúng vậy, giờ là mạt thế rồi, chuyện gì cũng có thể xảy ra, người tu tiên xuất hiện cũng chưa biết chừng!"
"Mấy người mơ đẹp quá, đến giờ tôi còn chưa thấy dị năng giả nào, mấy người đã bắt đầu mong chờ người tu tiên rồi, có khả năng không?"
"Vết nứt không gian còn xuất hiện rồi kia kìa, dị năng xuất hiện chắc chỉ là sớm muộn thôi." Chủ kênh nhìn bình luận nói một câu, hắn cảm thấy dị năng hoàn toàn có thể xuất hiện, dù sao kiếm còn tự bay được kia mà.
"Chủ kênh, con cá sấu to đùng đó rốt cuộc là từ thế giới nào tới vậy?"
"Tôi cũng tò mò!"
"Hỏi ké!"
"Hỏi ké +1."
"Đừng hỏi, hỏi cũng không ai biết đâu."
Chủ kênh nói, "Đúng vậy, về vấn đề này, tôi cũng muốn hỏi người khác xem sao, nếu thanh kiếm kia còn ở đây, tôi cảm thấy nó chắc chắn biết."
"Nếu kiếm có chủ nhân, chủ nhân kiếm chắc cũng biết."
"Đúng rồi đó, nếu thanh kiếm đó thật sự có chủ nhân, chắc hẳn chủ nhân rất lợi hại."
"Haizz, thế giới này rốt cuộc là bị làm sao vậy?"
Kiều Linh thấy mọi người không ai chú ý đến chuyện tầng hầm ngầm trường học nữa, nàng cũng hơi thở phào nhẹ nhõm, bèn hỏi hệ thống, "Bọn họ vẫn đang tìm kiếm sao?"
"Ừ, nhưng đến tối bọn họ sẽ về."
"Vậy được!" Kiều Linh lấy một cái bánh bao thịt ra ăn, lúc nãy ăn ba bát cháo bát bảo hình như tiêu hết rồi.
Lúc này hệ thống nhắc nhở, "Ký chủ muốn xem vị diện thương thành không? Hiện tại ký chủ có thể liên kết đến Tinh Tế Thương Thành."
Kiều Linh đáp thẳng, "Mở vị diện thương thành cho ta xem!" Tinh Tế Thương Thành à..., nàng còn có một cái Tinh Tế Đồ Làm Bếp Đại Lễ Bao với Tinh Tế Đồ Điện Đại Lễ Bao còn chưa xem kỹ nữa.
Kiều Linh tắt phát sóng trực tiếp, trước mắt nàng nhanh chóng hiện ra một màn hình lớn, hồi trước dùng đồng hồ rồi nên nàng quen với kiểu màn hình ảo này rồi.
Kiều Linh xem đồ trong Tinh Tế Thương Thành, trang đầu có tám món hàng, một nửa là dịch dinh dưỡng.
Dịch dinh dưỡng sơ cấp: 1 tích phân/ống, mỗi bữa 1 ống.
Dịch dinh dưỡng trung cấp: 5 tích phân/ống, 2 ngày 1 ống.
Dịch dinh dưỡng cao cấp: 10 tích phân/ống, 5 ngày 1 ống.
Dịch dinh dưỡng đặc cấp: 30 tích phân/ống, 1 tháng 1 ống.
Bốn món còn lại đều là đồ làm bếp.
Dao phay tinh thiết sơ cấp: 5 tích phân/cái, chém sắt như chém bùn.
Nồi hấp sơ cấp: 20 tích phân/cái, tự tạo năng lượng, hấp cơm chỉ 5 phút.
Chảo xào sơ cấp: 30 tích phân/cái, tự tạo năng lượng.
Máy nước nóng sơ cấp: 10 tích phân/cái, tự tạo năng lượng, 2 phút đun sôi.
Kiều Linh định lật trang, nhưng nàng nhanh chóng phát hiện phía sau đều bị làm xám, nàng không xem được nội dung trang hai, "Sao đằng sau lại bị làm xám vậy?"
"Để mở trang hai cần 100 tích phân, ký chủ muốn mở không?"
"Mở!" Có 100 tích phân thôi, Kiều Linh vẫn tiêu được.
Trang hai toàn đồ điện, món đầu tiên là đồng hồ sơ cấp, tận 5000 tích phân, món thứ hai là người máy giữ trẻ sơ cấp, 10000 tích phân, quét dọn vệ sinh, thu dọn việc nhà.
Món thứ ba là người máy giữ trẻ trung cấp, 50000 tích phân, nấu cơm.
Món thứ tư là nút không gian sơ cấp, 10 mét vuông, cao 3 mét rưỡi, 1000 tích phân.
Món thứ năm là phi hành khí sơ cấp, 10000 tích phân/chiếc.
Món thứ sáu là máy lọc nước, 10000 tích phân, lọc mọi loại nước thành nước uống.
Món thứ bảy là máy phát tín hiệu sơ cấp, 1000 tích phân, phát tín hiệu cầu cứu hiệu quả.
Món thứ tám là máy dò tìm, 5000 tích phân, dò tìm ra trùng.
Kiều Linh xem hết trang này, không khỏi hỏi hệ thống, "Mấy món này đều thuộc đồ điện à?"
"Cũng không hẳn là đồ điện, nhưng trong phần thưởng đồ điện ký chủ nhận được có đồng hồ, phi hành khí sơ cấp, máy lọc nước và nút không gian sơ cấp." Hệ thống cũng không biết phân loại thế nào, dù sao mấy thứ này đều ở mục đồ điện.
Kiều Linh không ngờ nàng lại có phi hành khí sơ cấp, biết có phi hành khí rồi thì lúc lên đường nàng đã chẳng phải đi bộ vất vả thế kia.
Còn có nút không gian nữa, cái này cũng chứa đồ được, tuy rằng không gian của nàng giờ cũng đủ dùng, nhưng nàng không ngại có thêm!
1000 tích phân một cái, có vẻ cũng không quá đắt, sau này không gian chứa đầy thì nàng sẽ mua nút không gian mà chứa, nàng không chê mình có nhiều vật tư.
Kiều Linh vội tìm nút không gian ra, nút không gian là một chiếc nhẫn bình thường, màu bạc, cần một chút tinh thần lực là có thể nhìn thấy, giờ Kiều Linh đã là Hậu Thiên cảnh ngũ cấp, coi như là luyện ra được một chút thần thức.
Nàng đeo nhẫn vào tay, rồi lấy phi hành khí với máy lọc nước ra, bỏ vào nút không gian, mấy thứ này biết đâu lại có ích.
Phải rồi, còn có Tinh Tế Đồ Làm Bếp nữa, nàng cũng bỏ hết vào nút không gian, nàng thấy trong bộ đồ làm bếp đó, riêng dao đã có tám cái đủ loại, còn có nồi hấp, chảo xào, ấm nước nữa.
(Hết chương)