(Đã dịch) Chương 694: Đêm đầu tiên
Tùy tiện chọn lấy một bộ quần áo, xem chừng ai mặc vào cũng vừa, chắc cũng có thể trà trộn vào đại sảnh yến hội... Không thể không nói, đôi khi, đóng vai nhân vật lớn dễ dàng hơn so với đóng vai người thường... Klein nhìn không chớp mắt, vẫn duy trì vẻ nghiêm túc, không nhanh không chậm đi về phía lối đi trải đá màu đen.
Giai điệu du dương tuyệt vời thoảng hoặc truyền đến, đèn tường khí than thanh lịch hai bên thiêu đốt, chiếu sáng không gian trong bóng tối.
Klein vừa đến gần một phòng nghỉ, đã thấy cửa phòng rộng mở, một người nam trạc tuổi trung niên như đã sớm chờ đợi bước ra.
Người này tóc đen mắt lam, hình dáng ngũ quan có năm sáu phần giống với Emilius, chỉ là trán hơi cao, bọng mắt hơi sưng, khóe miệng hơi trễ xuống.
Ông ta chính là em trai của Emilius Levitt, Allston Levitt.
Người này từng phục vụ trong hải quân, dựa vào công lao lập được ở thuộc địa nam đại lục, một đường thăng chức đến Thượng tá, sau lại chán ghét kiếp sống quân lữ, cộng thêm cân bằng chính trị, chuyển sang nhậm chức vụ khác, lên tới Tổng đốc.
Trong năm sáu năm ông ta ở Olavi, xuất phát từ coi trọng đối với vị trí cùng tài nguyên của hòn đảo này, đã thúc đẩy gia tộc Levitt ở bản địa thu mua lượng lớn điền sản cùng trang viên, bản thân cũng thuận thế có được số lượng lớn đất đai.
Điều này không có nghĩa là toàn bộ đều dựa vào quyền lực mà có được, Allston cùng gia tộc Levitt đã trả giá đủ tiền tài, thậm chí thông qua khoản vay lớn ở ngân hàng, chứ không hề giống như ở bờ biển Đông Byron chiếm đoạt đất đai vốn thuộc về người Fossack với giá rẻ mạt.
Đương nhiên, nếu ông ta không phải Tổng đốc Olavi, anh trai ông ta không phải thống soái tối cao hải quân trong biển Sunia, thì gia tộc Levitt cũng không dễ dàng thuyết phục những người kia bán đi ruộng đất hoặc trang viên chất lượng tốt như vậy.
Thử thách đến rồi... Klein bình tĩnh bước qua, đứng trước mặt Allston Levitt.
Allston liếc nhìn trái phải, trầm giọng hỏi:
"Chuyện kia suy xét thế nào?"
Chuyện gì... Klein đầu tiên là mờ mịt, chợt nhớ tới một đoạn giới thiệu trong tư liệu "Nếu Allston thỉnh cầu nói chuyện riêng, hoặc là trực tiếp hỏi câu trả lời về chuyện gì đó, thì nói với hắn, chờ khi rời khỏi Olavi sẽ cho hắn đáp án."
Quả nhiên là chuyện mà Emilius đã đoán trước, mình chỉ cần chú ý thái độ cùng giọng điệu, ừm, còn có cách dùng từ cùng phát âm độc đáo của quý tộc Ruen... Klein nhẹ nhàng gật đầu, nghiêm túc nói:
"Đợi thêm vài ngày nữa.
"Khi rời khỏi Olavi sẽ cho cậu đáp án."
Allston không nghi ngờ gì, khẽ cười nói:
"Anh tựa như đang chờ đợi một chuyện gì đó để có thêm sức lực quyết định."
Chuyện khiến Thượng tướng Emilius phải hành động một mình kia? Klein trong lòng chợt động, rất quen thuộc dùng giọng điệu của người ở địa vị cao nói:
"Thu hồi phỏng đoán của cậu."
Nói xong, anh từ tĩnh chuyển động, sải bước đi về phía đại sảnh yến hội.
Allston Levitt nhìn chăm chú vào bóng lưng của anh trai mình, vẻ mặt dần dần trở nên lạnh lẽo, lắc đầu rất khẽ.
Tiến vào đại sảnh yến hội, Klein nhìn quanh một vòng, đi về phía những chiếc bàn dài bày đầy thức ăn, thỉnh thoảng dừng lại cùng những người đến gần hàn huyên đôi câu.
Trong quá trình này, anh phát hiện mình căn bản không cần hiểu chủ đề mà những người bắt chuyện đề cập tới, chỉ cần thỉnh thoảng gật đầu, là có thể khiến cuộc nói chuyện diễn ra trong bầu không khí hài hòa vui vẻ, cho đến khi kết thúc.
Quả nhiên, thân phận nhân vật lớn khiến việc đóng vai ở một phương diện nào đó trở nên đơn giản, nhưng tương ứng, những chuyện ở mặt khác sẽ trở nên khó khăn... Klein vượt qua trùng trùng "trở ngại", cuối cùng cũng đến được bàn dài.
Anh tùy ý cầm lấy đĩa ăn, trong lòng tự nhủ Thượng tướng Emilius thích cá, bò và tôm hùm, ghét gà và ngỗng, cho nên tránh xa gà nướng, vịt quay kiểu Backlund và những loại thức ăn này, lấy bít tết, cá chiên và tôm hùm sốt bơ kiểu Olavi.
Bởi vì phía dưới dụng cụ kim loại có trải a-mi-ăng, đặt than đá được đốt đỏ hồng, hoặc có những đồ chứa nước nóng, cho nên thức ăn vẫn duy trì đủ nhiệt độ, Klein khi ăn miếng đầu tiên, thiếu chút nữa cảm động đến sụp đổ hình tượng.
Anh cố gắng duy trì hình tượng Thượng tướng Emilius, bưng đĩa ăn, cùng các nghị viên, nhân viên quản lý hải quân đủ loại của thành phố cảng nói chuyện với nhau, cực kỳ tập trung lắng nghe lời nói của bọn họ, thỉnh thoảng cho chút thức ăn vào miệng.
Anh chú ý tới, một người nam trẻ tuổi mặc vets đuôi tôm luôn đi theo ở cách mình không xa.
Đối phương tóc vàng chỉnh tề vuốt ra sau, mép tóc hơi cao, đôi mắt hơi có màu lam, dung mạo thanh tú, hào hoa phong nhã.
Khớp với ảnh chụp, thư ký Lueran của Emilius... Klein khống chế bản thân, không nhìn đối phương, tranh thủ trước khi yến hội chấm dứt hoàn toàn lấp đầy bụng.
Ra khỏi Phủ Tổng Đốc, Klein lên chiếc xe ngựa được vệ đội tướng quân bảo hộ, ngồi ở một bên quầy rượu.
Thư ký tóc vàng Lueran đi theo vào, giày da giẫm lên thảm êm dày, không tiếng động đi đến đối diện Klein.
Hắn ngồi xuống, nhưng chỉ ngồi một phần ba mông.
Xe ngựa bắt đầu chạy, Lueran từ trong túi công văn màu đen mang theo lấy ra một xấp văn kiện:
"Thưa ngài Thượng tướng, đây là tổng chi tiêu năm 1349 căn cứ hải quân Olavi đệ trình."
Klein đưa tay tiếp nhận, tùy ý lật vài tờ, xem qua.
Cái gì? Một cuộn giấy vệ sinh mà 1 bảng? Nhà tắm căn cứ hải quân trong một năm sửa chữa hai mươi lần? Klein chỉ tính toán sơ lược, đã phát hiện đủ loại chuyện vớ vẩn.
Thủ pháp làm sổ sách như thế này có phải quá đơn giản thô bạo hay không? Mình có thể mở lớp học cho bọn họ, chuyên môn dạy cách kê khống như thế nào... Klein suy nghĩ mình nên biểu hiện thái độ gì.
Trong mắt anh, ngụy trang Emilius khó khăn nhất là giấu diếm Lueran.
Không phải nói Tổng đốc Allston cùng tiểu thư Cynthia không quen thuộc Thượng tướng Emilius bằng thư ký, mà là Allston là em trai, cho dù phát hiện vấn đề gì, sau khi được ám chỉ, cũng có khả năng sẽ giúp anh trai che giấu, tương tự, thân là tình nhân, Cynthia dựa vào Thượng tướng, có khuynh hướng giúp đỡ che đậy.
Đương nhiên, không loại trừ Cynthia là gián điệp, hoặc có khả năng bị gián điệp lợi dụng, nhưng đều không nguy hiểm bằng việc Lueran bản thân là người giám sát.
Không thể để lộ một chút sơ hở nào... Thượng tướng Emilius đối mặt với báo cáo như vậy sẽ có thái độ gì, giận tím mặt, hoặc là giả vờ giận? Không, người của căn cứ hải quân Olavi sẽ không lớn mật như vậy, trực tiếp đệ trình một phần báo cáo có vấn đề rõ ràng, xem Thượng tướng Emilius như người mù, bọn họ chắc chắn có sự ăn ý nhất định... Bởi vì trong tư liệu không có tình huống tương tự, Klein chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm bản thân để phán đoán.
Hơn nữa anh có thể xác nhận một điều, đó là báo cáo của căn cứ hải quân Olavi hoặc là thuộc về tình huống ngoài dự đoán của Thượng tướng Emilius, hoặc là được ông ta cho rằng không phải trọng điểm, chỉ là nhật trình đơn thuần, tùy tiện có thể ứng phó qua.
Dù là khả năng nào, đều có thể dùng một loại tư thái của người ở vị trí cao để ứng phó, đó chính là không đáng nhắc tới... Klein khép văn kiện lại, đưa trả cho thư ký tóc vàng Lueran, không biểu lộ cảm xúc gì, nói một câu:
"Đặt ở trên bàn của tôi."
Những lời này ngầm mang ý "Tôi sẽ xem xét kỹ", nhưng người ngoài sẽ suy diễn ra những ý nghĩa khác nhau:
Nếu căn cứ hải quân Olavi muốn đánh úp bất ngờ, vậy có nghĩa là ngài Thượng tướng có chút bất mãn, chờ đợi giải thích.
Nếu đây là chuyện hai bên đã thống nhất, thì có nghĩa là Thượng tướng Emilius hy vọng có được lợi ích lớn hơn nữa, về phần có đắc tội với người khác hay không, Klein hoàn toàn không quan tâm, dù sao vài ngày nữa anh sẽ không còn là Emilius Levitt nữa, anh tin rằng vị Bán Thần chân chính kia có biện pháp áp chế đám thủ hạ phẫn nộ.
Sự giả dối trong thế giới người lớn thật đáng sợ, ta chỉ muốn về nhà đọc truyện tranh. Dịch độc quyền tại truyen.free