(Đã dịch) Chương 412: Ùn ùn kéo đến
Klein tựa hồ có huyết thống Byron, lại là giảng viên đại học... Quả thật là ngài Azcot, không phải trùng tên trùng họ... Klein dựa vào tin tức lão Kohler cung cấp, cơ bản xác nhận người bị treo thưởng là Azcot, kẻ bị nghi ngờ là hậu duệ của Tử Thần.
"Vậy vấn đề này, rốt cuộc là ai hoặc tổ chức nào đang tìm ngài Azcot?
"Linh Giáo Đoàn lấy sống lại Tử Thần làm mục tiêu cuối cùng? Ince Zangwill thích làm kẻ giật dây sau màn?
"Không giống Ince Zangwill, hắn có vật phong ấn 0-08, có thể khiến mục tiêu hành động theo miêu tả của bản thân, thông qua trùng hợp liên tiếp đạt thành mục đích, hắn không cần thiết mượn dùng thành viên xã hội đen cùng thợ săn tiền thưởng để tìm ngài Azcot...
"Đợi một chút, nếu bản thân việc này chính là vật phong ấn 0-08 sắp xếp thì sao? Ince Zangwill phát hiện mình bị ngài Azcot theo dõi, lại không nắm chắc phần thắng trong chiến đấu, vì thế mượn dùng 0-08 khiến ngài Azcot xung đột với thế lực nào đó, hy vọng dùng thủ đoạn gián tiếp loại bỏ kẻ địch, mà lần treo thưởng này chính là thế lực kia tuyên bố... Rất có khả năng!
"Bất quá cũng không thể loại trừ Linh Giáo Đoàn, ngài Azcot vì báo thù, có lẽ sẽ tiếp xúc nhất định với bọn họ, nhưng hai bên có khác biệt trọng đại trong việc sống lại Tử Thần, cuối cùng cũng sẽ quyết liệt..."
Klein trong nháy mắt nghĩ tới hai khả năng cùng nguyên do tương ứng.
Anh bưng cà phê lên uống một ngụm, sau đó nói với lão Kohler:
"Ông hỏi thăm giúp tôi xem ai tuyên bố nhiệm vụ treo thưởng này, cùng với giá cụ thể, nếu thích hợp, có lẽ tôi sẽ thuận tiện lưu ý một chút."
"Không thành vấn đề." Lão Kohler không thấy yêu cầu của Klein có gì không đúng.
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, thám tử tư cùng thợ săn tiền thưởng không có khác biệt về bản chất, khác nhau duy nhất ở hình thức biểu hiện, người trước ngay cả việc nhỏ như bắt gian, tìm mèo tìm chó đều sẽ làm, hơn nữa thích suy luận hơn động võ.
Chờ lão Kohler nói xong những tin tức khác, Klein dựa theo giáo trình Kẻ Gác Đêm, đơn giản dạy đối phương một ít kỹ xảo lời nói khách sáo, cùng với phương án xử lý khẩn cấp trong một số hoàn cảnh cá biệt.
"Tôi nên đi bến tàu, cảm tạ ngài, thám tử Moriarty, anh đã giúp tôi có lại cuộc sống tốt đẹp!" Lão Kohler cầm lấy mũ mềm cũ nát trên bàn, thiệt tình thành ý nói lời cảm ơn.
Trong mắt ông ta, ngài thám tử không chỉ cung cấp cho mình một công việc có thù lao tốt, mà còn dạy rất nhiều thứ hữu dụng, cho dù đối phương tương lai không cần người cung cấp thông tin nữa, kỹ xảo này cũng đủ để ông miễn cưỡng sinh tồn được ở khu đông, hơn nữa là lúc ông tuổi càng lúc càng lớn, càng ngày càng không làm được việc nặng.
Cuộc sống tốt đẹp? Theo ý tôi, hiện tại mới chỉ là sinh hoạt cơ bản nhất của một con người... Nhìn theo lão Kohler rời khỏi quán cà phê giá rẻ, Klein ngồi ở nơi đó suy nghĩ xuất thần.
Đây là sau khi anh đi vào Backlund, lần đầu tiên từ trong miệng người khác nghe được tên của người quen, hơn nữa cũng là lần đầu tiên có khả năng nắm bắt được hành tung của Ince Zangwill!
Trong hơn ba tháng trước đó, nhất là sau khi giết chết Ranus, mục tiêu chủ yếu của Klein vẫn là tiêu hóa ma dược, tăng lên bản thân.
Bởi vì anh biết rõ, mình cùng Ince Zangwill quá nửa đã là cường giả danh sách cao có chênh lệch khó có thể bù lại, báo thù không thể vội, hơn nữa chỉ là vật phong ấn 0-08 đã khiến cho người ta không rét mà run kia, đã khiến cho anh ngay cả ý tưởng tới gần cùng điều tra cũng không có.
Cảnh tượng phát sinh trong công ty bảo an Black Thorns thành phố Tingen một lần nữa hiện lên trong đầu Klein, đôi giày da bóng loáng kia rõ ràng tựa như ở ngay trước mắt anh.
Ngửa đầu ra sau, chậm rãi thở hắt ra, Klein lấy khăn quàng cổ cùng mũ, đi ra quán cà phê giá rẻ.
...
Khu Hilston, trong một căn nhà có chút cũ kỹ.
Klein xuống xe ngựa, đè mũ, đi thẳng đến chỗ cửa lớn.
Nơi này là nhà của Isengard Stanton.
Vị đại thám tử này mấy hôm trước viết thư cho Klein, mời anh đến làm khách, cùng thảo luận án giết người.
Klein vì gấp chuyện hạng mục xe đạp, uyển chuyển hồi âm nói gần đây không rảnh, để tỏ vẻ cự tuyệt, ai biết Isengard Stanton cũng không để ý, nói án đã đi vào ngõ cụt, trong khoảng thời gian ngắn không có đột phá gì, ông ta cực kỳ vui vẻ chờ đợi thám tử Sherlock Moriarty tới chơi, cực kỳ chờ mong một hồi trao đổi phát ra những tia lửa trí tuệ.
Klein không có lựa chọn nào khác ngoài việc bói toán ngày thích hợp để đến thăm đối phương, lựa chọn gần nhất là sau khi đàm phán, cũng chính là buổi chiều hôm nay, cùng hồi âm xác nhận việc này với đối phương.
Đinh đương, đinh đương.
Klein kéo hai hồi chuông cửa, lui ra phía sau một bước chờ đợi.
Qua mấy chục giây, cửa phòng kẹt một tiếng mở ra, trợ thủ của đại thám tử Isengard mỉm cười nói:
"Chào buổi chiều, thám tử Moriarty, ngài Stanton đang chờ anh ở trong phòng, anh muốn uống cà phê hay là hồng trà?"
Vị trợ thủ này dáng người gầy gò, mang mắt kính viền vàng, vừa có vẻ hào hoa phong nhã, lại có phong cách chuyên nghiệp.
Klein ngẩng đầu nhìn anh ta nói:
"Hồng trà đi, thêm lát chanh."
"Không thành vấn đề." Trợ thủ dẫn Klein tiến vào phòng khách, chỉ chỉ cửa phòng nói, "Thật xấu hổ, người hầu của chúng tôi đều là lâm thời, hôm nay vừa lúc bọn họ nghỉ ngơi, chỉ có thể phiền anh đi qua đó."
Klein khẽ gật đầu, cất bước đi tới phòng khách ở lầu một.
Khi anh nâng tay gõ cửa, bỗng nhiên cảm thấy có chút không đúng:
Mình đến gặp ngài Stanton là chuyện đã xác định từ mấy ngày trước, sao lại vừa lúc gặp phải người hầu lâm thời nghỉ toàn bộ?
Klein híp mắt lại, đưa tay lấy ra một đồng penny.
Đúng lúc này, cửa phòng bởi vì gõ cửa, đã hé ra một khe hở không lớn không nhỏ.
Trong thời gian ngắn, tựa như có phong ấn gì đó bị giải trừ, hương vị máu tươi đậm đặc truyền ra, chui vào mũi Klein.
Trong tầm mắt của anh, trong căn phòng kia ghế bành đang ngã ra đất, dính không ít máu đỏ sậm, một quyển sách rơi ở bên cạnh, bìa hướng lên trên.
Chỉ liếc mắt một cái như vậy, Klein đã giống như thấy hiện trường án giết người.
Tên của cuốn sách nọ đập vào mắt của anh:
“Truyền thuyết ác ma địa khu Civilas”
Ác ma... Klein đang định hành động, bên trong phòng đột nhiên nổi lên một trận gió mạnh, kéo cửa phòng mở nhanh về phía sau.
Xoảng xoảng xoảng!
Klein thấy rõ ràng cảnh tượng đầy đủ bên trong phòng:
Than củi trong lò sưởi sớm đã cháy hết, không còn màu đỏ nữa;
Bàn trà, sô pha, ghế dựa, tủ chén các loại vật phẩm ngã đổ, vỡ vụn, tựa như chứng kiến một hồi chiến đấu kịch liệt;
Trên thảm cùng vách tường không hề thiếu vết máu, cùng với lượng lớn vết cháy xém, nhưng hiện trường không thấy thi thể nào, thậm chí ngay cả bộ phận chân tay cụt cũng không nhìn thấy.
Thám tử Stanton đã xảy ra chuyện? Klein lui mạnh về phía sau một bước, tính thoát khỏi nơi này trước đã.
Nhưng hầu như cùng lúc, anh cảm giác mình bị ai đó khóa vào.
Có kẻ nào không biết nấp ở đâu đang lạnh lùng, vô tình nhìn chăm chú vào anh!
Một khi anh ứng đối sai lầm, lập tức sẽ gặp phải công kích trí mạng!
Đây là thời điểm tốt nhất để gặp Isengard Stanton sao? Mình suy luận sai về gợi ý? Klein không dám khinh suất vọng động.
Nhưng anh cũng không quá khẩn trương cùng bối rối, anh đã trải qua không ít chiến đấu cùng "biểu diễn", biết lúc này là nên bình tĩnh nhất.
Đát, đát, đát, trợ thủ Isengard Stanton bưng khay đi tới.
Trên khay đặt một ấm trà có vẻ làm bằng thiếc cùng hai tách sứ trắng.
Trợ thủ nhìn thấy cảnh tượng bên trong phòng, ngẩn ra tại chỗ.
Cậu ta nhìn về phía Klein, vẻ mặt đột nhiên tràn ngập sợ hãi, nói ra từng từ một:
"Anh, giết, ngài, Stanton..."
Mỗi một từ mà cậu ta phun ra, thịt trên mặt lại rơi xuống một miếng, máu tươi đầm đìa.
Đợi cho nói xong, cậu ta chợt vỡ vụn ra, biến thành một đống thịt nát, tựa như vốn là như thế, vốn là trạng thái này, vừa rồi chỉ bị khâu lại mà thôi.
Xoảng! Răng rắc! Ấm thiếc cùng chén sứ trắng đồng thời rơi xuống đất, hoặc lăn lộn hoặc bắn lên, nước trà nhanh chóng làm ướt nền nhà.
Klein không hề động, cứ như vậy mà nhìn tất cả phát sinh, bởi vì anh cảm giác mình vẫn bị nhìn chăm chú.
Kẻ kia tạo ra tất cả tựa như đang chờ đợi anh hành động, sau đó xông lên từ sau lưng, cắn đứt cổ của anh.
Không biết qua bao lâu, trong giằng co quỷ dị không tiếng động, Klein thấy cửa lớn nhà Isengard Stanton bị mở ra, một đám cảnh sát mặc đồng phục đen trắng xông vào.
Bọn họ phát hiện đống thịt nát vừa ghê tởm vừa khủng bố trên đất, lập tức rút súng ngắn, đồng thời chỉ về phía Klein đang đứng ở cửa phòng.
Đối mặt những họng súng đen ngòm, Klein lại thả lỏng xuống.
Ánh mắt nhìn chăm chú không nói gì, giống như súng kề vào ót hắn kia trong nháy mắt này đã biến mất không thấy!
Klein giơ hai tay lên, bất đắc dĩ cười nói:
"Trước khi gặp luật sư của tôi, tôi sẽ không nói gì cả."
...
Phòng cảnh sát cục Hisak Backlund.
Klein bị khóa vào đường ống dẫn nước lại lần nữa thấy luật sư Jurgen.
"Tôi sẽ đi cùng cậu nhận thẩm vấn." Jurgen vẻ mặt không có chút dị thường nào, tựa như thám tử Moriarty nên xuất hiện ở trong này vậy.
Klein thở dài nói:
"Đây thật sự là một bi kịch, lúc này tôi nên suy xét buổi tối ăn cái gì, mà không phải nói chuyện cùng cảnh quan cau có kia."
Một điểm may mắn nhất của anh trong tối nay là, vì lo sợ bị hội Cực Quang truy tra cùng cường giả danh sách cao Học phái Hoa Hồng chú ý, nên không mang theo vật phẩm phi phàm nào, duy nhất chỉ có súng ngắn thì dưới màn "Ma thuật", thoải mái giấu diếm khỏi soát người.
Vào phòng thẩm vấn, không đợi cảnh quan hỏi, anh đã kể chuyện mình nhận được thư từ Isengard Stanton, rồi hẹn đến thảo luận án từ đầu đến cuối một lần.
"Vậy chúng tôi sẽ cùng luật sư Jurgen đi nhà anh lấy lá thư này, hy vọng chúng còn đó." Cảnh quan phụ trách thẩm vấn hỏi tiếp, "Anh quen biết thám tử Isengard Stanton như thế nào?"
Klein không chút do dự trả lời:
"Bởi vì án giết người liên hoàn trước đó..."
Nói tới đây, anh bỗng nhiên ngẩn ra một chút.
Anh nhớ tới một việc, anh vẫn hoài nghi sau lưng con chó ác ma kia còn có chủ nhân, cùng từng phát ra tiếng hừ lạnh ở hiện trường chó ác ma bị đánh chết.
Đúng rồi, sách mà đại thám tử Stanton xem trước khi bị tập kích là “Truyền thuyết ác ma địa khu Civilas”... Chẳng lẽ chủ nhân chó ác ma sau khi trải qua một đoạn thời gian ngủ đông, đã triển khai hành động trả thù? Mà thám tử Stanton là người cung cấp manh mối hoặc là phương hướng suy đoán chủ yếu trong ghi chép của cảnh sát, cũng là người lĩnh thưởng! Klein nhanh chóng có suy đoán.
Cuộc đời vốn dĩ là một chuỗi những bất ngờ, và Klein lại vừa vướng vào một trong số đó. Dịch độc quyền tại truyen.free