(Đã dịch) Chương 1421: Sự theo dõi quen thuộc
"Vâng, thưa ngài Thủ tịch." Heim bước tới trước mặt Joshua, đặt "Chữ thập vô ám" tỏa hào quang thuần khiết lên trán đồng đội.
Nhưng vật phong ấn kia vẫn không hề lay chuyển.
Ngay sau đó, nữ chiến binh tóc đỏ Antina cũng tiến đến bên cạnh Joshua, giơ tay trái lên.
Trên cổ tay nàng đeo một chiếc vòng màu vàng nhạt, ba chiếc chuông nhỏ giăng đầy vảy vàng kim.
Tiếng chuông đinh đang vang vọng bốn phía, xoa dịu tâm linh Joshua, khiến hắn không còn căng thẳng và nóng nảy.
"Không có vấn đề gì." Antina chuyển ánh mắt về phía Thủ tịch Colin Iliad.
Trong đôi mắt Colin đột nhiên hiện lên hai phù hiệu phức tạp màu xanh lục, ông nhìn Joshua vài giây, rồi gật đầu nói:
"Có lẽ không phải ảo giác, nhưng ngươi phải luôn chú ý đến sự bất thường trên người mình."
Thấy Thủ tịch ủng hộ mình, Joshua âm thầm thở phào một hơi:
"Vâng."
Tạm gác lại nghi hoặc, tiểu đội thăm dò thành Bạc Trắng tiếp tục men theo cầu thang khổng lồ nhuộm ánh hoàng hôn đi xuống, bậc nọ nối tiếp bậc kia.
Đột nhiên, mọi người đều nghe thấy một tiếng kêu rên.
Dereck Berg liếc mắt thấy Joshua đang giơ hai tay lên bóp chặt lấy cổ mình.
Bởi vì hắn là "Kỵ sĩ bình minh" nên sức mạnh vô cùng lớn, tiếng kêu rên vừa dứt, hai tay đã siết gãy xương cổ, vang lên một tiếng "rắc".
Gương mặt Joshua đen kịt vặn vẹo, hắn ngã phịch xuống, trong mắt vẫn còn tràn ngập vẻ khó tin.
Kẻ giết hắn lại chính là bản thân hắn!
"..." Đám người Dereck tuy không kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra, nhưng nhờ huấn luyện lâu dài và kinh nghiệm sống trong bóng tối, họ theo bản năng lập tức tạo thành đội hình chiến đấu, đề phòng đòn tấn công tiếp theo.
Sau đó, họ lại nghe thấy một tiếng kêu.
Lần này phát ra từ "Người chăn cừu" trưởng lão Lovya.
Cơ mặt của người phụ nữ tóc hoa râm này co giật rất nhanh, xuất hiện những chuyển động và run rẩy rõ rệt, như thể đang mọc ra một gương mặt khác.
Bà ta quỳ sụp xuống một bậc cầu thang rộng lớn, cảm giác đau đớn khó mà diễn tả bằng lời.
Hai tay của bà ta chậm rãi nâng lên, nắm lấy cổ mình.
Ngay khi Lovya sắp tăng lực tay, hai thanh kiếm bôi mỡ màu xám bạc vung tới, đẩy hai tay bà ta ra.
"Kẻ săn ma" Colin đã có đề phòng từ trước, kịp thời ứng phó.
Lovya run rẩy cả người, đầu cúi thấp hơn, miệng há ra, nôn ra từng cục máu thịt vỡ nát và những cơ quan không hoàn chỉnh.
Bà ta hít một hơi, dường như cuối cùng cũng trở lại bình thường, sau đó chống khuỷu tay xuống đất, bò từng bước về phía trước, cúi xuống nuốt lại từng cục máu thịt và cơ quan vừa nôn ra với vẻ thành kính và hèn mọn.
"Kẻ săn ma" Colin với vài vết sẹo cũ kỹ trên mặt lẳng lặng nhìn cảnh tượng này, không hề ngăn cản.
Cuối cùng Lovya ngẩng đầu lên, đôi mắt xám nhạt như mất tiêu cự, nói:
"Là đọa lạc."
"Là đọa lạc mà mỗi một người đều có."
"Cô có cách giải quyết không?" Colin hỏi bằng giọng không hề thay đổi.
Lovya không chút do dự gật đầu:
"Có."
Vừa dứt lời, bà ta dùng tay phải cầm lấy ngón trỏ tay trái, rắc một tiếng bẻ gãy nó, rồi rút mạnh ra, nhét tất cả máu thịt xương vào trong miệng, vừa nhai vừa nuốt vừa thì thầm:
"Chúa sáng tạo ra vạn vật."
"Chúa tể phía sau tấm màn bóng đen."
"Tính đọa lạc tự thân của tất cả sinh linh..."
Tôn danh của "Tạo vật chủ chân thật"... Dereck nghe vậy chợt nheo mắt, sau đó đột nhiên cảm thấy mọi thứ xung quanh dường như đã xảy ra sự thay đổi kỳ diệu nào đó.
Ánh sáng hào quang màu cam ngày càng nồng đậm, gần với màu máu hơn.
Phía trên sương mù xám, "Kẻ Khờ" Klein cũng lập tức trở nên nghiêm túc.
Tuy thông qua "Tầm mắt chân thật" không hề nhìn thấy gì, nhưng anh có thể mơ hồ phát hiện ra có một đôi mắt đang theo dõi từ xa, từ đó quấy nhiễu sự quan sát của mình khiến mức độ rõ ràng và phạm vi đều giảm xuống.
Ngoài ra, sự theo dõi này khiến Klein có một cảm giác vô cùng quen thuộc.
Muốn không quen cũng khó, nửa cuộc đời sau khi mình xuyên không toàn là giao tiếp với thần tử, thần sứ, thần linh muốn giáng trần, vật phẩm do tín đồ để lại, lời vô nghĩa điên cuồng, các loại bích họa liên quan... Giờ phút này, Klein có thể hoàn toàn xác định, kẻ bắt đầu nhìn chăm chú vào tiểu đội thăm dò thành Bạc Trắng chính là "Tạo vật chủ chân thật".
Thẳng thắn mà nói, lúc Lovya bắt đầu tụng niệm tôn danh của vị kia, Klein rất muốn giáng "Tia chớp gió bão" vào bà ta, giải quyết vấn đề trước khi nó xảy ra, nhưng cuối cùng anh vẫn nhịn xuống, bởi vì anh không nắm chắc có thể một chiêu xử lý được "Người chăn cừu" Lovya có chăn thả ác linh, bản thân còn có địa vị danh sách 3, tuy đã sớm chết đi, nhưng thực lực hiện nay tổng hợp lại vẫn có cấp bậc danh sách 4, ở giai đoạn đã tiệm cận nhưng chưa đạt tới địa vị Thiên sứ thì vẫn có thể chống đỡ được "Tia chớp gió bão" một hồi.
Mà một khi "Kẻ Khờ" không thể nhanh gọn, dễ dàng giải quyết được Lovya, thì trong mắt "Kẻ săn ma" Colin coi như đã để lộ sự bất thường.
Ngoài ra, Klein tin rằng Colin Iliad cũng vui khi thấy "Người chăn cừu" trưởng lão Lovya tụng niệm tôn danh "Tạo vật chủ chân thật", ông muốn dùng việc này để chế ngự Ngài "Kẻ Khờ", từ đó tạo ra sự cân bằng nhất định.
Đây là một hành vi không tôn trọng trước mặt thần linh, rất dễ chọc giận sự tồn tại vĩ đại này, nhưng Colin Iliad không còn cách nào, ông cũng không thể dễ dàng tin tưởng vào "Kẻ Khờ" và "Tạo vật chủ chân thật", chỉ có thể cố gắng duy trì, thăm dò ở mép vực.
Chỉ như thế, thành Bạc Trắng mới không đột nhiên bị hủy diệt, giống như những thành bang bị chôn vùi trong bóng tối, bị bao phủ bởi lớp bụi của lịch sử.
Đáng tiếc, lúc này nếu "Chữ thập vô ám" ở trong tay mình, mình sẽ dốc toàn lực điều động sức mạnh từ không gian thần bí phía trên sương mù xám, kết hợp hai thứ với nhau là có hi vọng khắc chế được ác linh kỵ sĩ bạc này trong chớp mắt... Đây là sự khắc chế thuộc về thiên nhiên... Klein thầm than thở hai câu, chỉ đành chấp nhận diễn biến thế này.
Lúc trước anh cũng không phát hiện ra Joshua có gì bất thường, mãi đến khi vị chiến sĩ đeo găng tay đỏ thẫm của thành Bạc Trắng này tự bóp cổ mình, anh mới thấy linh hồn đối phương chợt trở nên u ám ủ dột.
Giống như "Người chăn cừu" trưởng lão nói, đây là một loại "Đọa lạc" thuộc về bản thân, không khác gì một người đánh mất bản thân chỉ vì tiền tài, sắc đẹp, rất khó bị lực lượng bên ngoài phát hiện ra.
"Đoạn cầu thang kia hẳn là có lực lượng thần tính đại diện cho "Đọa lạc" còn sót lại, dung hòa vào môi trường, khó mà phát hiện, khó mà đối kháng... Người đá lúc trước không có trí tuệ, không có linh tính, ngược lại không bị ảnh hưởng... Nhìn từ tôn danh, "Tạo vật chủ chân thật" có chấp chưởng đọa lạc mang tính tự phát, chỉ theo dõi thôi mà đã khiến sức mạnh tương ứng biến mất..." Klein điều chỉnh tâm trạng, tiếp tục quan sát diễn biến tiếp theo.
Trong thế giới tu chân, mỗi bước đi đều ẩn chứa vô vàn nguy cơ, chỉ có kẻ mạnh mới có quyền sinh tồn. Dịch độc quyền tại truyen.free