Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Chương 301 : Quỷ dị chi vật

Sáng sớm, Hứa Thanh từ Bát Tông liên minh điều khiển một chiếc pháp thuyền đã được che giấu kỹ càng, xé gió lao đi. Tốc độ cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã rời khỏi chủ thành.

Ban đầu, hắn vẫn đi theo lộ tuyến Uẩn Tiên Vạn Cổ hà, nhưng rất nhanh pháp thuyền liền đổi hướng, rời xa Thái Tư Độ Ách sơn, hướng về phía Thái Tư tiên môn mà cấp tốc phóng đi.

"Hứa Thanh ca ca, đây là lần đầu tiên ta ra ngoài kể từ khi đến Nghênh Hoàng châu. Nếu có gì không hiểu chuyện, huynh cứ nói với ta, ta sẽ sửa." Trên pháp thuyền, Đinh Tuyết với khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn ửng hồng, hàng mi cong vút khẽ rung động, giọng nói trong trẻo vang lên.

Nói rồi, nàng lấy ra một xấp phiếu linh thạch mệnh giá một trăm, chừng hai ba chục tấm, rất tự nhiên đưa cho Hứa Thanh.

Hứa Thanh theo bản năng nhận lấy, liếc nhìn Đinh Tuyết. Nàng không hề biến sắc, hơi ưỡn bộ ngực nhỏ.

Hôm nay, Đinh Tuyết mặc một bộ váy sa màu tím ẩn, bên hông thắt lụa lưu vân màu đỏ, mái tóc dài xõa vai, sau lưng đeo một thanh cổ kiếm. Dù không thể so sánh với Tử Huyền thượng tiên về vẻ mị hoặc kinh tâm động phách, nhưng khí tức thanh xuân cùng vẻ trắng trong pha chút ửng hồng trên khuôn mặt khiến nàng từ trong ra ngoài đều tràn đầy vẻ xinh đẹp và sức sống.

Nhất là vòng eo thon thả của nàng, dưới sự ước thúc của lụa lưu vân, càng khiến người ta cảm thấy mảnh mai. Thần sắc nhu thuận, cùng với việc tôn trọng tri thức và điều kiện tiên quyết là đưa linh thạch cho Hứa Thanh, khiến hắn có thể chấp nhận việc Đinh Tuyết đi theo.

Lần xuất hành này, Thất gia không đi cùng.

Đã là câu cá, đương nhiên phải ẩn mình phía sau, như vậy mới có thể khiến cá mắc câu. Đồng thời, để mọi chuyện chân thật hơn, có lẽ Đinh Tuyết đã thông qua tiểu di của mình dò hỏi, thế là... chuyến đi này biến thành Đinh Tuyết và Hứa Thanh cùng nhau.

Nhiệm vụ của họ là điều tra một sự việc quỷ dị gần đây xảy ra tại một tiểu quốc đã chọn phụ thuộc Thất Huyết đồng.

Mặt khác, Hứa Thanh cũng hiểu rõ, Thất gia an bài như vậy cũng là muốn hắn dẫn dắt Đinh Tuyết một chút. Dù sao, trong loạn thế này, tu vi của Đinh Tuyết dù đã đột phá đến Trúc Cơ, nhưng vẫn chưa đạt tới nhất hỏa.

Nhất là tính cách còn cần tôi luyện thêm.

Mà cách tôi luyện tốt nhất chính là tận mắt chứng kiến nỗi khổ thế gian.

Điều duy nhất khiến Hứa Thanh hơi kinh ngạc là hắn không thấy Triệu Trung Hằng.

Bất quá, hắn cũng không hỏi mà thu hồi ánh mắt quan sát Đinh Tuyết, bình tĩnh mở miệng.

"Nghênh Hoàng châu không thể so với Nam Hoàng, ra ngoài rất nguy hiểm, muội phải cẩn thận một chút. Mặt khác, đồ vật trên thuyền không được tùy tiện đụng vào, có độc."

Đối diện với Đinh Tuyết, Hứa Thanh vô cùng thong dong nói xong liền nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi tĩnh tọa, gương mặt và khí tức đều được che giấu. Dù Thất gia muốn câu cá, nhưng nếu không che giấu như vậy thì quá giả.

Đinh Tuyết vội vàng gật đầu, đáy lòng tràn đầy phấn chấn, càng có chút đắc ý vì lần này xuất hành nàng đã lấy lòng tiểu di rất lâu mới có được cơ hội này.

Giờ phút này, thấy Hứa Thanh tu hành, nàng nhu thuận không quấy rầy, mà khoanh chân ngồi một bên ngắm nhìn phong cảnh bốn phía, thỉnh thoảng đôi mắt đẹp lại đảo qua Hứa Thanh.

Dù Hứa Thanh che giấu tướng mạo, nhưng trong đầu nàng có thể tự động hiển hiện hình ảnh Hứa Thanh trong ký ức của nàng, nhớ tới khuôn mặt thanh tú đến cực điểm, gần như yêu nghiệt kia, gương mặt xinh đẹp của nàng liền ửng hồng.

Thực tế là dù đến Bát Tông liên minh chủ thành, nàng trong khoảng thời gian này cũng thấy quá nhiều người, nhưng nàng cảm thấy vẫn không có ai có thể so sánh với Hứa Thanh về dung mạo.

Điều này khiến nàng muốn chiếm lấy Hứa Thanh, suy nghĩ càng thêm mãnh liệt và kiên định. Thời gian trôi qua, ba ngày đã qua.

Trong ba ngày này, Hứa Thanh và Đinh Tuyết ở chung phần lớn thời gian đều yên tĩnh. Hắn nhập định, Đinh Tuyết nhìn hắn. Mỗi khi Hứa Thanh mở mắt ra, Đinh Tuyết đều sẽ lấy ra một ít đan dược đưa qua, bổ sung linh phiếu và hỏi ý, một bộ dáng rất hiếu học.

Hứa Thanh cảm thấy hình thức ở chung này rất tốt, thế là sau khi thưởng thức đan dược, cũng dựa theo tri thức mình nắm giữ mà dụng tâm chỉ điểm cho Đinh Tuyết.

Đinh Tuyết mỗi lần đều nghe rất chân thành, trong mắt càng lộ ra vẻ sùng bái, khi thì nói ra ngôn ngữ cũng mang theo vẻ mềm mại, lọt vào tai khiến người nghe rất dễ chịu, sẽ có một loại cảm giác muốn nói tiếp.

Điểm này là điều Đinh Tuyết trước kia không có. Hứa Thanh sau khi cảm nhận được cũng không khỏi nhìn Đinh Tuyết nhiều hơn vài lần. Đinh Tuyết trong lòng mừng thầm, đây là tiểu di dạy nàng.

Đồng thời, nàng cũng không ngừng quan sát sắc trời, tìm cơ hội. Cứ như vậy lại qua bảy ngày. Rốt cục Đinh Tuyết đợi được thời tiết biến hóa mà nàng mong muốn.

Một đêm này, lôi đình oanh minh, sấm chớp tràn ngập, mưa rào xối xả trút xuống, ngoại giới một mảnh mưa lạnh, lôi đình vang vọng vân tiêu.

Đinh Tuyết sắc mặt có chút tái nhợt, chỗ ngồi của nàng cách Hứa Thanh không xa, nhưng cũng không gần. Mỗi khi sấm chớp vang lên, thân thể nàng đều hơi run rẩy.

Hứa Thanh mở mắt ra nhìn về phía Đinh Tuyết.

"Hứa Thanh ca ca, bởi vì ta từ nhỏ cha và mẹ đã không ở bên cạnh, mỗi một đêm dông tố đều là một mình trốn trong góc, cho nên ta tuy là tu sĩ, nhưng đối với sấm sét vẫn còn có chút sợ hãi bản năng, nhất là đêm mưa sẽ cảm thấy lạnh, nhưng không có chuyện gì, ta tự mình có thể... Hứa Thanh ca ca, huynh tiếp tục tu luyện đi, không cần để ý tới ta."

Đinh Tuyết thanh âm rất nhẹ, đến cuối cùng nàng thanh âm nhu nhược thì thầm.

"Ta đã đều quen thuộc." Nói rồi nàng núp ở đầu thuyền nơi hẻo lánh, một bộ dáng vẻ đáng yêu. Hứa Thanh nghĩ nghĩ, cầm ra một cái hồ lô rượu đưa cho Đinh Tuyết.

"A?" Đinh Tuyết sững sờ. "Uống một chút sẽ ấm áp."

Đinh Tuyết chần chờ tiếp nhận, nhìn một chút hồ lô rượu trong tay, lại nhìn một chút Hứa Thanh sắc mặt bình tĩnh, nàng cắn răng trực tiếp uống vào một ngụm lớn.

Uống quá nhanh, nhịn không được ho khan, nhưng ngay sau đó một viên đan dược bay tới. "Đan này khỏi ho."

Đinh Tuyết có chút mờ mịt, sau một lúc lâu cầm đan dược, tội nghiệp nhìn Hứa Thanh. Giờ phút này, lôi đình oanh minh, thân thể nàng run lên.

Hứa Thanh thần sắc như thường, nhìn xem phía ngoài sấm chớp, nghe cuồn cuộn mà đến thiên lôi cùng tiếng mưa rơi, hắn chẳng biết tại sao nghĩ đến một tháng trước, đêm mưa thuyền, cái kia ngồi ở trên mạn thuyền tư thế hiên ngang thân ảnh.

Hồi lâu, trong tiếng lôi đình cuồn cuộn, Hứa Thanh lấy ra sáo trúc, đặt lên môi nhẹ nhàng thổi lên, tiếng sáo ung dung vào đúng lúc này chập trùng trên pháp thuyền, tung bay trong thiên địa, lôi đình oanh minh tựa như chậm rãi trở thành nhịp trống vì tiếng sáo nhạc đệm.

Trong tiếng sáo kia ẩn chứa một cỗ giang hồ khí, hơi thở càng ẩn chứa suy nghĩ trong lòng Hứa Thanh, quanh quẩn bát phương, Đinh Tuyết con mắt si.

Nàng ngơ ngác nhìn Hứa Thanh, nhìn xem cái kia một thân đạo bào màu tím thân ảnh, nhìn xem cặp kia mày kiếm tinh thần, trước mắt xanh biếc chi sáo, thời gian vào đúng lúc này trong thế giới của nàng tựa hồ ngưng kết.

Chẳng biết lúc nào tiếng sáo kết thúc, chẳng biết lúc nào ngoại giới bình minh, chẳng biết lúc nào dông tố dừng lại.

"Hứa Thanh ca ca, khúc này tên gọi là gì?" Đinh Tuyết thở sâu tỉnh táo lại, thì thào nói nhỏ.

Hứa Thanh lắc đầu, không trả lời, đứng lên nhìn về phía ánh nắng sớm vẩy xuống đại địa, nơi đó có một cái tiểu quốc ánh vào trong mắt của hắn.

Nơi đó chính là mục đích chuyến đi này của bọn họ, Tư Đồng quốc.

Đây là một cái nhân tộc tiểu quốc, nguyên bản không phụ thuộc bất kỳ thế lực nào, cho đến khi Thất Huyết đồng đến, bởi vì quốc chủ trước đây của quốc gia này là một vị trưởng lão của Thất Huyết đồng mấy đời trước. Thiên tư của vị trưởng lão này bình thường, khiến ông bị liên minh đuổi đi, đời này không được phép trở về.

Cho đến ngày già đi, ông chọn định cư ở đây, khai sáng tiểu quốc này. Đến tận khi tọa hóa, ông cũng không thể trở lại Thất Huyết đồng.

Với một quốc gia như vậy, những sự việc xảy ra trong đó, Thất Huyết đồng tự nhiên coi trọng.

Vốn định an bài một đệ tử nhị hỏa đến đây xử lý, nhưng vì Thất gia muốn dẫn Hứa Thanh ra ngoài, nên dứt khoát đem việc này an bài cho Hứa Thanh.

Ánh nắng sớm xuống, bách tính nhân gia của tiểu quốc này dâng lên lượn lờ khói bếp, từ trên không nhìn xuống một mảnh tường hòa, xem như một trong số ít những quốc gia vẫn còn an toàn.

Sở dĩ như vậy là bởi vì vị trưởng lão Thất Huyết đồng khai sáng quốc gia này đã bố trí trận pháp che chở ở bốn phía. Trận pháp này có thể khiến tu sĩ Kim Đan trở xuống, nếu không được cho phép, khó mà bước vào.

Nhưng hiển nhiên, gần đây trận pháp của tiểu quốc này hẳn là xuất hiện sơ suất, thế là có quỷ dị lẻn vào.

Chuyện cụ thể, Hứa Thanh lúc đến đã xem qua hồ sơ, biết quốc gia này hai mươi ngày trước có bốn mươi chín người hóa thành thây khô, tự động đi vào quảng trường trong thành, ở nơi đó lẫn nhau bày ra pháp trận, kêu rên mấy canh giờ rồi chết.

Bởi vì quốc gia này phụ thuộc Thất Huyết đồng, cho nên Thất Huyết đồng từng an bài một đệ tử Trúc Cơ đệ lục phong tới đây trực luân phiên. Đệ tử này dù không tới nhất hỏa, nhưng cũng không phải tán tu bình thường có thể so sánh. Qua điều tra của hắn, rất nhanh đã tìm ra hung thủ, chém giết.

Nhưng mười ngày trước, đồng dạng một màn xuất hiện lần nữa, hung thủ như trước vẫn là người kia, giống nhau như đúc.

Đến tận đây, vị đệ tử đệ lục phong kia biết được đây nhất định là quỷ dị, thế là báo cáo tông môn, mời tông môn nhất định phải trong mười ngày phái người đến. Hắn phân tích lần tiếp theo chính là vào mười ngày sau.

Ngày Hứa Thanh đến chính là ngày thứ mười.

Đến rồi, hắn không cáo tri quốc chủ tiểu quốc này cùng đệ tử lục phong, mà điều khiển pháp thuyền bay ra phạm vi tiểu quốc này, cho đến khi bay ra rất xa, hắn mới lặng yên không tiếng động mang theo Đinh Tuyết xuống pháp thuyền, một đường ẩn nấp hành tung, cầm đồng hành ngọc giản, vụng trộm trở về, dạo bước trong đô thành tiểu quốc này.

Nơi đây ánh mắt hi vọng đều là phàm tục, bởi vì trận pháp bốn phía tồn tại, cho nên bọn họ nhìn qua so với những người nghèo khổ mà Hứa Thanh từng thấy đã khá hơn nhiều.

Dù cũng có dị chất, nhưng còn chưa tới loại toàn thân hư thối xanh đen gần như dị hoá, lại đầu đường người đi đường không ít, tiếng cười chiếm đa số.

Đinh Tuyết hiếu kì quan sát bốn phía.

Nàng từ nhỏ đến lớn còn chưa từng tới nhân tộc tiểu quốc như vậy, nhưng nàng không ngốc, đối với thế giới này cũng hiểu rõ qua hồ sơ, càng biết bây giờ là phải tìm ra quỷ dị, cho nên không quấy rầy Hứa Thanh, đi sát đằng sau, ở sau lưng Hứa Thanh.

Hứa Thanh đi trên đường, người ngoài không thấy được thân ảnh của hắn, đây là một loại Ẩn Thân phù đê giai trong liên minh, trừ phi tu vi đạt tới Trúc Cơ, bằng không mà nói không cách nào cảm nhận ba động của Ẩn Thân phù.

Cứ như vậy một canh giờ trôi qua, Hứa Thanh vòng quanh tiểu quốc đi một vòng, cuối cùng ở trước một chỗ nhà dân ngừng lại, cúi đầu liếc mắt nhìn cái bóng của mình, cái bóng nơi đó truyền ra ba động suy nghĩ, nó cảm thấy được nơi này tồn tại quỷ dị.

Nhiệm vụ này đối với người ngoài mà nói có lẽ khó khăn, nhưng đối với Hứa Thanh mà nói rất đơn giản. Hắn không chút do dự tiến lên một bước, đi đến trực tiếp bước vào nhà dân này, tiến vào trong đó, nháy mắt âm phong đập vào mặt.

Không cần Hứa Thanh xuất thủ, cái bóng của hắn bỗng nhiên tản ra, hung hăng một nuốt, âm phong lập tức tiêu tán, rơi vào trong miệng cái bóng, theo tiếng nhấm nuốt truyền ra, nơi đây quỷ dị tiêu tán.

Sau đó Hứa Thanh đứng tại chỗ yên lặng chờ đợi, sau một lúc lâu lông mày giương lên, cái bóng truyền lại tin tức, bảo hắn biết tại một địa phương khác lần nữa phát hiện quỷ dị.

"Chẳng lẽ lại là Quỷ U tộc?" Hứa Thanh trầm ngâm, mang theo Đinh Tuyết đang chờ ở ngoài môn đi đến địa điểm mà cái bóng chỉ dẫn. Ở nơi đó, hắn cảm nhận được khí tức quỷ dị, rất nhanh tại cái bóng thôn phệ, quỷ dị này biến mất.

"Chủ tử..."

Cái bóng một bên nhấm nuốt, một bên tràn ra cảm xúc. Hứa Thanh nhíu mày, Kim Cương tông lão tổ thấy thế phi tốc truyền âm.

"Chủ tử, tiểu Ảnh ý tứ là đây không phải một cái quỷ dị, mà là hai cá thể khác biệt, cùng Quỷ U tộc hương vị không giống, cho nên đây không phải Quỷ U tộc. Nó cảm thấy đây càng giống như là quỷ dị sinh ra từ một vật phẩm nào đó."

Dịch độc quyền tại truyen.free

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free