Phòng Thuật (Dịch) - Chương 991: (2)
- Thẩm tổng giám, chuyện này là do anh phát hiện, anh hãy báo cáo với Trương tổng đi.
Trương Vĩ chỉ đạo.
- Vâng, Trương tổng.
Trầm Quang Huy gật đầu, rồi sau đó nhìn phía Uông Thần Vũ, nói:
- uông Tổng, vài ngày trước, ban thẩm tra của chúng tôi kiểm tra danh sách thu mua hạng mục Đạt Hưng thì phát hiện trong danh sách có hai công ty có vấn đề, tôi liền đề cập chuyện này với Vệ Khang tổng giám, không ngờ rằng cậu ta cư nhiên…
Ban thẩm tra vốn đảm đương trách nhiệm giám thị, chuyện này do Trầm Quang Huy nói ra, sẽ phù hợp hơn Trương Vĩ, hơn nữa Trương Vĩ là người phụ trách của một ngành, cũng không phù hợp với chuyện giật dây này.
Trầm Quang Huy trần thuật sự tình một lượt, đương nhiên trong đó không thiếu một ít thêm mắm dặm muốn, khiến cả sự tình thay hình đổi dạng, đổ hết trách nhiệm lên người Vệ Khang, đồng thời cũng đưa ra cả hai chứng cớ có được.
- Trương tổng, cậu thấy chuyện này nên xử lý thế nào?
- uông Tổng, tôi thấy việc này hắn nên nghiêm trị, bằng không sẽ còn có những người khác động não tính toán, đến lúc đó không chỉ ảnh hưởng đến lợi ích của công ty, mà còn ảnh hưởng đến danh dự của công ty.
Trương Vĩ nghiêm túc xem xét trả lời.
- Ừm, vấn đề quả thật rất nghiêm trọng.
- Sau khi chuyện này xảy ra, cậu có nói với Vệ Khang không?
- Tôi cũng đã đề cập qua.
Trương Vĩ nói.
- Được rồi, vậy gọi cậu ta đến đây, chúng ta cùng nhau nói chuyện.
Mặc dù có hai phần chứng cứ vô cùng xác thực, đã có thế nhận định trách nhiệm của Vệ Khang, thế nhưng Uông Thần Vũ vẫn muốn tự mình xác minh một chút, ít nhất cũng cho Vệ Khang một cơ hội nói lời giải thích.
Nghĩ tới đây, Uông Thần Vũ cầm điện thoại, gọi tới số máy bàn của bạn vật tư. Khi điện thoại có người nhấc máy, Uông Thần Vũ nói:
- Alô, tôi là Uông Thần Vũ.
- uông Tổng, ngài tìm tôi có việc gì à?
Vệ Khang hỏi
- Cậu tới văn phòng tôi một chuyến đi, đến lúc chúng ta cần gặp mặt nói chuyện rồi.
Uông Thần Vũ phân phó.
- Vâng.
Vệ Khang đáp.
- Ừm, chút nữa gặp.
Uông Thần Vũ trả lời, lập tức cúp điện thoại.
- Tút tút
Nghe tiếng Uông Thần Vũ dập máy, Vệ Khang không khỏi lộ ra một ngờ vực, không biết Uông Thần Vũ gọi cho mình làm gì.
- Dù sao mình cũng là người nhà họ Vệ, kể cả Trương Vĩ có thân với Mộ Dung gia đến đâu, chắc hắn cũng không dám đem chuyện làm tuyệt!
Sau khi tự an ủi bản thân, Vệ Khang bước ra khỏi văn phòng, vào thang máy ấn tầng tám bất động sản Hoa Dương. Đi tới bên ngoài văn phòng Uông Thần Vũ, hắn gặp một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, chính là Trần Hiểu Phân, trợ lý của Uông Thần Vũ.
- Trần trợ lý, cô biết uông Tổng tìm tôi có việc gì không?
Vệ Khang mỉm cười bước tới, thử gặng hỏi.
- Vệ tổng, tôi cũng không rõ lắm, ngài đi vào sẽ biết ngay thôi.
Trần Hiểu Phân đứng dậy, trên mặt nở một nụ cười chuyên nghiệp, làm ra tư thế mời.
- Ừm.
Vệ Khang lên tiếng, lập tức bước tới trước văn phòng gõ cửa:
- Cốc cốc cốc…
- Mời vào.
Trong văn phòng vang lên tiếng Uông Thần Vũ.
- Phù…
Vệ Khang hít một hơi thật sâu, sau đó mở cửa, bước vào trong văn phòng của tổng giám đốc, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười. Đang chuẩn bị chào hỏi Uông Thần Vũ thì hắn thấy Trương Vĩ cùng Trầm Quang Huy đang ngồi trên sô pha, nụ cười trên mặt hắn đột nhiên chìm xuống.
- Trương tổng, Thẩm tổng giám, sao hai người cũng ở đây?
- Vệ tổng giám, hạng mục thu mua khu Đạt Hưng, tôi đã báo cáo chi tiết với Uông tổng, cậu vẫn nói chuyện thắng với Uông tổng thì hơn.
Trương Vĩ thản nhiên nói.
- Cái gì
anh!
Nghe được những lời này, Vệ Khang nhìn chằm chằm vào Trương Vĩ, kỳ vọng cuối cùng trong lòng cũng biến mất, hắn hít vào một hơi lạnh băng, nói.
- Vệ Khang, Thẩm tổng giám bảo cậu thông đồng với công ty khác, tăng cao giá thành thu mua vật liệu xây dựng, có chuyện này hay không?
Uông Thần Vũ lớn tiếng chất vấn.
Lúc này, Vệ Khang hoàn toàn bất động, hắn biết mình xong rồi. Trương Vĩ muốn làm rạch ròi chuyện này với hắn, mà có hai chứng cớ phía trước, hắn cũng không thế bịa đặt gì hơn.
Việc hiện tại Vệ Khang cần phải làm là, tận lực giảm bớt quy mô việc này, bằng không khi sự việc lan ra khắp tập đoàn Hồng Đỉnh, sẽ làm tổn thất danh dự của toàn bộ Vệ gia, thậm chí còn ảnh hưởng tới địa vị của Vệ gia trong ban giám đốc!
- uông Tổng, tôi đồng ý chủ động nộp báo cáo từ chức!
Sau một lúc suy ngẫm, Vệ Khang mới có đủ can đảm nói ra, đây cũng là lựa chọn tốt nhất của hắn.