Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 936: Ước hẹn (2)

- Đúng, hai huynh đệ Trương gia đều ứng sính Phó Tổng giám đốc Kinh doanh, xem ra giữa hai người không hòa thuận giống như tưởng tượng.

Vệ Khang lầu bầu nói.

- Anh cảm thấy hai người bọn họ người nào dễ dàng thượng vị hơn?

Mộ Dung Huyên hỏi.

- Nói thật, đối với hai người bọn họ anh đều không xem trọng, bởi vì Tiêu Thụ bộ tổng giám là Trình Chí Viễn là thân tín do Vương tổng một tay nhấc rút lên, hơn nữa lần này hắn cũng tham gia ứng sính, đoán chừng cuối cùng kẻ có thế thượng vị chính là hắn.

Vệ Khang phân tích.

- Vậy à, nói như vậy, quyền phát biểu của Uông Thần Vũ ở công ty rất lớn, thậm chí còn có thể đấu sức cùng tập đoàn?

Mộ Dung Huyên có chút kinh ngạc hỏi.

- Uông Thần Vũ cũng là đại cổ đông của Hoa Dương Địa Sản, mặc dù không nắm giữ cổ phần nhiều hơn tập đoàn, nhưng cũng có được quyền phát biểu nhất định, cộng thêm hắn lại là Tổng kinh lý của Hoa Dương Địa Sản, tự nhiên nói chuyện rất có phân lượng.

Vệ Khang nói.

- Vậy anh cảm thấy, khả năng Trương Vĩ thượng vị lớn không?

- Không lớn, chỉ sợ ngay cả một phần mười cũng không có, bàn về tư lịch hắn kém hơn so với Trình Chí Viễn, bàn về bối cảnh và độ ủng hộ thì hắn dù sao cũng mới vừa nhận tổ quy tông, khẳng định không có cách nào so sánh với Trương Trung Vân luôn luôn sinh sống tại Trương gia.

- Vậy cũng phải, người này thật là không tự lượng sức, cho là mình bám được một đại thụ, lại bắt đầu nghĩ tới chuyện một bước lên tới trời.

Mộ Dung Huyên hừ yêu một tiếng, nói.

- Huyên Huyên, em vì sao nhận thức hắn vậy? Tại sao lại chán ghét hắn như vậy?

Vệ Khang trên mặt lộ ra một tia ân cần, hỏi.

- À, không có gì, bất quá là đơn thuần chán ghét mà thôi.

Mộ Dung Huyên thuận miệng đáp lấy lệ một câu, sợ Vệ Khang tiếp tục dây dưa cái đề tài này, ngoắc gương mặt xinh đẹp qua một bên, lại nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc.

- Dao Dao, Trương Vĩ, bọn họ sao lại tới nơi này như thế chứ?

Nhìn thân ảnh của Trương Vĩ và Lý Mông Dao, Mộ Dung Huyên há miệng, gương mặt khó tin nói.

Nơi này là nhà hàng nổi danh về chủ đề tình lữ, thường thường nam nữ tới nơi này đều là tình lữ, hơn nữa Trương Vĩ và Lý Mông Dao thái độ có chút mập mờ, Trương Vĩ thậm chí dùng tay phải của mình, ôm vòng eo thon nhỏ của Lý Mông Dao.

- Đây là chuyện gì thế? Chẳng lẽ…

Mộ Dung Huyên càng nhìn càng kinh ngạc, không kiềm hãm được đứng lên, đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm hai người, thầm nói:

“Hai người bọn họ đang quen nhau!”

Lý Mông Dao là lần đầu tiên đến Nhà hàng Tình duyên, đối với trang sức bên trong hết sức tò mò, tuyệt đối là một khung cảnh vô cùng lãng mạn.

Mà khi Mộ Dung Huyên đứng dậy, nàng cũng phát hiện thân ảnh của Mộ Dung Huyên.

- A, Huyên Huyên tỷ tại sao lại ở chỗ này?

Thấy được Mộ Dung Huyên, Lý Mông Dao dừng bước, có chút kinh ngạc nói.

Trương Vĩ cũng theo phía sau lưng Lý Mông Dao, Lý Mông Dao trong tình huống không có dấu hiệu nào ngừng lại, Trương Vĩ trong giây lát ập vào trên người của nàng, hạ thân cũng áp vào cái mông của nàng, tay phải theo bản năng ngăn chặn thân thế mềm mại của nàng.

- Ư.

Lý Mông Dao phát ra một tiếng rên nhẹ, thiếu chút nữa bị Trương Vĩ đụng ngã, khi nàng kịp phản ứng lại mới phát hiện, thân thế Trương Vĩ dán trên cặp mông của mình, thân thế mảnh mai cũng bị Trương Vĩ ôm lấy.

- Anh chán ghét chết đi được, làm gì ập vào trên người của người ta vậy.

Trên cặp mông truyền đến xúc cảm, khiến cho Lý Mông Dao không khỏi sắc mặt ửng hồng, hờn dỗi nói.

- Em là cô nàng có biết giảng lý hay không, rõ ràng là em không có dấu hiệu ngừng lại nào, tại sao lại oán đến trên người của anh?

Trương Vĩ vừa khéo xoay người lại, véo cằm Lý Mông Dao, nói.

- Trước mặt mọi người, anh đừng táy máy tay chân đấy, nếu không tôi giận cho coi.

Lý Mông Dao đẩy tay phải Trương Vĩ ra, nói nhỏ.

- Vậy có phải ở chỗ không có ai, anh có thế táy máy tay chân đối với em hay không?

Trương Vĩ cười hỏi.

- Anh chớ làm loạn, Huyên Huyên tỷ đã ở trong phòng ăn, cử động của hai người chúng ta vừa rồi, đoán chừng đều bị cô ta thấy được rồi.

Lý Mông Dao đỏ mặt nói.

- Thấy được thì thấy đi, có cái gì mà sợ chứ, hay là chúng ta hôn một cái?

Trương Vĩ không thèm để ý chút nào nói.

- Tôi cũng không có da mặt dầy như anh vậy, ở nơi công cộng làm loại chuyện đó, có thế nói là rất thất đức.

Lý Mông Dao khẽ hừ một tiếng, nói.

- Tốt a, vậy một hồi chúng ta đi lên xe của em, làm ở bên trong đó.

Trương Vĩ chớp chớp mắt, cười nói.

- Tưởng đẹp ghê ha, tôi không làm loại chuyện đó với anh.

Lý Mông Dao nguýt gương mặt xinh đẹp qua một bên, hừ lạnh một tiếng, nói.

- Được rồi, đừng làm rộn, chúng ta qua đó chào hỏi đi.

Trương Vĩ vỗ vỗ eo thon của giai nhân, dẫn nàng đi về vị trí của Mộ Dung Huyên.

Khi nhìn thấy Trương Vĩ và Lý Mông Dao, Mộ Dung Huyên có vẻ càng kích động thêm, tuy rằng thông qua cử chỉ của hai người, cô ta đoán hai người đang quen nhau, thế nhưng, chuyện này cô ta bất kể như thế nào đều không thế tin được.

- Dao Dao, sao lại đi cùng tên này như thế?

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free