Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 926: Hẹn gặp (2)

Trương Vĩ quả thật không lo lắng một điểm này, có một số người trời sanh không bbiết tự trọng, nếu như dạy dỗ mấy câu không đau không ngứa đối với hắn, hắn ngược lại sẽ nghĩ rằng ngươi ắt là sợ hắn, nói không chừng còn có thế nghĩ pháp làm phiền ngươi, trả thù ngươi.

Ngươi chỉ có đánh cho hắn hoàn toàn sợ hãi, cho hắn biết sự lợi hại của ngươi, hắn mới có thế kính sợ người từ trong tâm khảm, mà Vương Đại Chí vừa khéo lại thuộc về loại người như thế, do đó Trương Vĩ mới hung hăng bạo đánh hắn một trận.

Nếu như Trương Vĩ không làm cho Vương Đại Chí sợ, hắn ngược lại có thế sẽ gây phiền toái cho Công ty Trung Vĩ , thậm chí có thế sẽ bêu xấu Công ty Trung Vĩ khắp nơi, ảnh hưởng danh dự và danh tiếng của công ty.

Vì Vương Đại Chí vốn chính là một tiểu nhân, nếu song phương đã xuất hiện mâu thuẫn, Trương Vĩ tự nhiên muốn dọa cho lá gan của hắn tan nát, như vậy hắn ngược lại không dám nói bậy khắp mọi nơi.

- Đông Bình, hiện tại đã sắp đền giờ rồi, dù sao trong điếm cũng không có khách hàng gì, cho nghiệp vụ viên môn sớm tan ca trước đi.

Trương Vĩ nhìn đồng hồ, cười cười nói với nghiệp vụ viên chung quanh.

- Vâng Trương đổng.

Thẩm Đông Bình khom người gật đầu.

- Trương Kỳ, chúng ta đi thôi.

Trương Vĩ quay đầu đi, nhẹ nói với Trương Kỳ, rồi sau đó đi về phía ô tô ở ngoài, vừa rồi hành hung Vương Đại Chí một trận, sự buồn bực trong lòng ngược lại giảm bớt không ít.

- Vâng.

Trương Kỳ đầu tiên là đắn đo một lát, rồi sau đó mới nhẹ giọng trả lời, đi theo Trương Vĩ ra khỏi môn điếm.

Hai người ngồi vào ô tô, Trương Vĩ bắt đầu phát động máy, quay đầu nhìn Trương Kỳ một cái, thấy nàng có chút ngẫn người, đang chuẩn bị trấn an đối phương đôi câu, điện thoại di động của hắn đột nhiên vang lên.

- Reng reng reng. . .

Trương Vĩ lấy điện thoại di động ra xem, thấy trên màn hình hiện số xa lạ, Trương Vĩ đắn đo một lát, cuối cùng bấm nút trả lời, nói:

- A lô, xin chào.

- Xin chào ngài, xin hỏi là Trương Vĩ tiên sinh phải không?

Trong điện thoại truyền đến thanh âm của một nam tử.

- Là tôi, xin hỏi ngài là vị nào?

Trương Vĩ hỏi.

- Tôi là Uông Thần Vũ của Hoa Dương Địa Sản, xem ra phụ thân ngài ắt đã đề cập tới rồi.

Uông Thần Vũ cười nói.

- À, thì ra là Uông tổng nha, xin chào ngài.

Trương Vĩ khách khí nói.

- Tiểu Trương, tình huống của anh, phụ thân của nahh đều đã nói cho tôi biết, tôi cảm thấy năng lực của anh cũng không tệ lắm, có cơ hội chúng ta có thế gặp mặt một lần.

Uông Thần Vũ nói.

- Tốt quá, tôi cũng rất muốn bái phỏng ngài đó mà, ngài khi nào có thời gian, tôi bên này lúc nào gọi cũng được, gọi là đến ngay.

Trương Vĩ nói.

- Được, vậy anh xem ngày mai như thế nào đây?

Giọng nói chuyện và thái độ của Trương Vĩ không có sự cao ngạo mà phú gia công tử thường có, hơn nữa biểu hiện đủ sự tôn trọng đối với Uông Thần Vũ, điều này làm cho ấn tượng đầu tiên của Uông Thần Vũ đối với hắn cũng không tệ.

- Có thế, không biết ngài ngày mai khi nào có thời gian?

- Vậy ngày mai mười giờ sáng đi, anh trực tiếp tới phòng làm việc của tôi là được.

- Tốt, vậy ngày mai gặp.

Trương Vĩ đáp ứng.

- Ừ, ngày mai gặp.

Uông Thần Vũ cười ha hả nói.

Ngắt máy điện thoại xong, Trương Vĩ hơi đắn đo một lát, hồi tưởng laiị một chút lời đối thoại của hai người, rồi sau đó mới ném điện thoại di động qua một bên, phát động ô tô chạy về Lạc Thành công quán.

- Như thế nào đây? Em không sao chứ?

Trương Vĩ quay đầu lại, nhìn thoáng qua Trương Kỳ, cười hỏi.

- Ừ, không có việc gì, hắn cũng không làm gì đối với em.

Trương Kỳ cố ra vẻ tươi cười.

- Vậy cũng tốt, hắn có thế đưa ra loại yêu cầu đó, mặt khác cũng đã chứng minh em rất là đẹp, em phải cao hứng mới phải.

Trương Vĩ cười nói.

- Có gì mà đáng cao hứng chứ, gặp loại người ghê tởm đó, cảm giác sợ còn không kịp.

Trương Kỳ khẽ lắc đầu nói.

- Suy nghĩ thoáng một chút đi, trên cái thế giới này vốn là loại người gì cũng có.

Trương Vĩ an ủi.

- Ừ.

Trương Kỳ nhẹ giọng đáp, rồi sau đó quay đầu nhìn Trương Vĩ, trên mặt lộ ra một tia cảm kích, nói:

- Sự tình hôm nay,cảm ơn anh nhiều.

- Ha ha, em nếu là thật muốn cảm tạ anh ấy à…, sau này làm nhiều món ăn ngon cho anh là được.

- Được nha.

Trương Kỳ khẽ gật đầu, lại dường như nhớ tới cái gì đấy, nhẹ giọng hỏi:

- Cài này, chuyện phụ tá của anh đã tìm được chưa?

- Nghe Phòng Nhân Sự nói có người ứng sính rồi, nhưng mà còn chưa có phỏng vấn, có thích hợp hay không còn không biết, anh còn muốn tìm một người có năng lực mạnh một chút, thà thiếu còn hơn là nhiều mà không đươc việc.

Trương Vĩ giải thích.

Nghe được lời nói của Trương Vĩ, Trương Kỳ lần nữa trầm mặc, chuyện ngày hôm nay quả thật làm cho nàng rất không thoải mái, thậm chí ở trong lòng ít nhiều có chút âm ảnh, tâm tình tiếp khách cũng không bức thiết như trước kia nữa rồi, sợ tại gặp người giống như Vương Đại Chí vậy nữa.

Mà ngoại trừ nghề trung gian môi giới ra, nàng không biết mình có thế làm cái gì, giống như trước đây làm nghề bán ô tô vậy, rất có thế phải bò từ nghiệp vụ viên cơ sở bò lên, còn không có tiền đồ bằng nghề trung gian môi giới nữa.

Sở dĩ Trương Kỳ vừa rồi mới hỏi thăm, Trương Vĩ có tìm được trợ lýrồi hay chưa, bởi vì chức trợ lý ấy tiền lương rất cao, hơn nữa coi như là mang tính chất cố vấn, nếu như ở công ty làm tốt, sau này thậm chí có thế gia tăng thăng chức thành quản lý cao cấp, điều này làm cho Trương Kỳ không khỏi có chút động lòng.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free