Phòng Thuật (Dịch) - Chương 919: Ám chiêu (1)
- Quý khách Số 22 ra giá 3 triệu NDT! Có còn ai ra giá tiền cao hơn hay không?
Đấu giá sư nói to với giọng tràn đầy kích tình, muốn điều động tính tích cực của mọi người, như vậy mới có thế đấu giá ra với giá tiền cao hơn. Và một đấu giá sư tốt cũng là cực kỳ quan trọng.
- 3 triệu lần đầu tiên, 3 triệu lần thứ hai! 3 triệu. . .
Đấu giá sư vừa hô khẩu hiệu, vừa giơ cây chùy lên, dường như lúc nào cũng có thế đánh xuống. Mà một khi cái chùy này đánh xuống, cũng tượng trưng cho giao dịch này đã hoàn thành.
- 3 triệu mười vạn!
Ngay lúc đấu giá sư sắp hét lần thứ ba, tiếng loa báo ra giá tiền hơn 3 triệu, trên màn ảnh lớn cũng xuất hiện một loạt con số, lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người. Đấu giá sư ngẩng đầu nhìn, có chút hưng phấn nói:
- Quý khách số 3 ra giá ba trăm mười vạn nguyên! Lần nữa sáng tạo ra một giá cả cao mới, có còn ai có giá tiền cao hơn nữa hay không?
...
“Phanh. . .”
Nghe bên ngoài báo giá xong, Trương Vĩ không khỏi lộ ra một chút sắc giận, dùng sức vỗ mạnh một cái lên tay vịn, nói:
- Mẹ nó, Mộ Dung Huyên cái ả này, lại dám chơi trò ngáng chân ta!
Trương Vĩ sử dụng 200 khối tiền tip, đã biết Mộ Dung Huyên ở phòng vip số 3, mà trước mắt khi hắn sắp sửa dùng 3 triệu đấu được cái ngọc ban chỉ, không thế tưởng nổi Mộ Dung Huyên lại đi theo phá đám, thậm chí còn gọi ra cái giá ba trăm mười vạn nguyên cao hơn.
Tuy rằng Trương Vĩ nhìn thấy qua Mộ Dung Huyên, nhưng cũng không hề sử dụng Độc Tâm Thuật, sở dĩ cũng không biết Mộ Dung Huyên tới phòng đấu giá cũng là vì để mua được cái ngọc ban chỉ ấy. Hắn chỉ coi đối phương là đang cố ý trả thù bản thân mình mà thôi.
Cái ngọc ban chỉ này Trương Vĩ có thế nói là phải có cho bằng được, sở dĩ mặc dù đã kêu giá 3 triệu rồi, hắn vẫn không có chút do dự nào, trực tiếp bấm con số 4 triệu, chuẩn bị ấn nút xác nhận, thì bị Vương Siêu ngăn cản lại.
- Lão đệ, cái ngọc ban chỉ này cũng chỉ đáng giá 3 triệu, nếu như cậu nâng giá cao hơn, vậy coi như mất nhiều hơn được rồi vậy.
Vương Siêu khuyên nhủ.
- Vương ca, có ít thứ không thế dùng giá trị để cân nhắc, nếu như có thế trị chứng mất ngủ của tôi, mặc dù tiêu tốn nhiều tiền hơn nữa cũng là đáng.
Trương Vĩ không chậm trễ chút nào, sau đó bóp ngay nút xác nhận ở góc dưới bên phải.
- 4 triệu!
Loa đấu giá lại vang lên tiếng báo giá tự động, trên màn ảnh cũng hiện ra giá tiền 4 triệu NDT cũng như số hiệu phòng VIP chỗ Trương Vĩ.
- Quý khách Số 22 ra giá 4 triệu NDT! Một lần gia tăng tới gần trăm vạn , có thế nói là hào khí có một không hai, có còn vị quý khách ra giá tốt hơn hay không?
Thấy được tin tức trên màn ảnh, đấu giá sư gương mặt mừng rỡ nói to lên, giá của vật phẩm đấu giá trực tiếp liên hệ đến thu nhập của hắn. Vật phẩm này đấu giá với giá tiền càng cao, hắn cũng có thế có được trích phần trăm càng nhiều. Mà con số 4 triệu NDT này đã vượt ra khỏi dự tính của hắn.
Thấy được chữ hiện hiện trên màn hình, Mộ Dung Huyên cũng có chút kinh ngạc , thầm nghĩ trong lòng:
“Phòng VIP Số 22 kêu giá thật sự là Trương Vĩ sao? Hắn làm trung gian môi giới làm sao có nhiều tiền như vậy?”
- Huyên Huyên, cái tên Trương Vĩ này có lai lịch thế nào?
Vệ Khang cũng nhíu mày, hỏi.
Tuy rằng Vệ Khang có chút ngạo khí, nhưng không phải là người không biết trời cao đất rộng là gì. Nếu như Trương Vĩ là người có thân phận, hắn cũng sẽ không dùng cứng đối cứng cùng đối phương, thấy Trương Vĩ vung tiền như rác như vậy, khiến cho trong lòng hắn có vài phần không có tự tin.
- Em cùng hắn cũng không quen thuộc lắm, trước đây một đoạn thời gian, nghe nói hắn mở một công ty môi giới.
Mộ Dung Huyên nói.
- Huyên Huyên, hắn có bối cảnh gì sao?
Vệ Khang hỏi.
- Hắn thuộc loại chỉ cần có cơ hội, sẽ bò lên trên, cũng không có bối cảnh thâm hậu gì.
Mộ Dung Huyên nói.
- À.
Nghe Mộ Dung Huyên nói thế, Vệ Khang chậm rãi gật gật đầu, hỏi:
- Lưu chủ tịch, có thế lấy được phòng VIP riêng ở nơi này của các người, coi như là người có thân phận rồi, anh biết hắn là có quan hệ với người nào không?
- À, tôi vừa rồi nghe ngóng, là một ông chủ làm nghề đồ cổ, bất quá là quen thuộc cùng một người quản lý của chúng tôi, cũng không tính là nhân vật gì.
Lưu Hữu Lượng khẽ lắc đầu nói.
- Vậy à, thì ra là như vậy.
Nghe được thân thế của hai người, Vệ Khang xem như an tâm rồi, chỉ cần đối phương không có bối cảnh thâm hậu, tốn thêm mấy triệu đồng, hắn ngược lại cũng không để ý cho lắm.
Nghĩ tới chỗ nầy, Vệ Khang lần nữa gõ vào kim ngạch, đồng thời bấm nút xác nhận ở góc dưới bên phải, chỉ nghe phía bên ngoài lần nữa truyền đến thanh âm báo giá, nói:
“Quý khách số 3 ra giá 410 vạn nguyên! Vật đấu giá này có giá tiền lần nữa bị kéo lên, có còn người ra giá tiền cao hơn hay không?”
- Vệ Khang, nếu như đối phương kêu giá lần nữa, chúng ta hay là bỏ đi.
Mộ Dung Huyên đưa bàn tay nhỏ nhắn vỗ vỗ lên cánh tay của Vệ Khang nói.
- Huyên Huyên, không việc gì đâu, nếu thật sự là so sánh về tiền, thì anh đúng là không thua qua người nào!
Vệ Khang An an ủi nói.
Nhưng mà, lời của Vệ Khang vừa mới buông ra, bảng giá phía ngoài trên màn ảnh, lần nữa bị phòng VIP số 22 đưa ra giá mới, chỉ nghe được đấu giá sư trên đài nói to lên:
- Quý khách số 22 ra giá 4 triệu 500 nghìn NDT!
Nghe đấu giá sư công bố xong, Vệ Khang không khỏi nhíu mày. Hắn ngược lại không phải là sợ tốn nhiều tiền, chỉ có điều 4 triệu rưỡi đã vượt qua giá trị của ngọc ban chỉ, nếu như chỉ là tranh đấu vì tức khí, thì căn bản không cần thiết phải tiếp tục nữa.
- Lưu chủ tịch, tôi nhớ ngài đã nói, chỉ cần tôi tham gia hội đấu giá này, liền nhất định khiến cho tôi có được cái ngọc ban chỉ đó. Tôi hiện tại báo ra giá tiền vượt xa giá trị thực tế của ngọc ban chỉ đó rồi, ngài thực hiện lời hứa như vậy sao?
Vệ Khang quay đầu qua, lạnh lùng nhìn Lưu Hữu Lượng một cái, nói.
- Cái này. . .
Nghe được lời nói của Vệ Khang, Lưu Hữu Lượng không khỏi đảo con ngươi một vòng, âm thầm cắn chặt răng nói:
- Vệ tiên sinh, ngài yên tâm đi, chuyện này tôi sẽ lo xong ngay.
Lưu Hữu Lượng ngay từ đầu không chịu bán ra sớm cái ngọc ban chỉ này, là bởi vì có rất nhiều quý khách đều nhắm đến nó mà đến đây, nếu như hắn đem ngọc ban chỉ này bán ra trước rồi, như vậy đắc tội chính là một số lớn quý khách.
Thế nhưng, tình huống hiện tại không giống với lúc trước, hiện tại chỉ có Trương Vĩ và Vệ Khang đang đấu giá, mặc dù hắn sử dụng một chút thủ đoạn nhỏ đi trợ giúp Vệ Khang đấu được cái ngọc ban chỉ đi nữa, cũng chẳng qua là đắc tội một mình Trương Vĩ mà thôi.
Trong mắt Lưu Hữu Lượng, vô luận là bối cảnh, ha là thế lực, Vệ Khang nếu so với Trương Vĩ đều mạnh hơn nhiều, chỉ cần có thế lấy lòng Vệ Khang cái vị tài thần gia này, y không tiếc đắc tội Trương Vĩ làm cái nghề trung gian môi giới nhỏ xíu ấy.
Hơn nữa, cái ngọc ban chỉ này chính là bán hộ khách hàng. Phòng đấu giá cũng chỉ là rút lấy tiền phí trung gian, mặc dù đấu giá giá tiền thấp hơn một chút, đối với phòng đấu giá cũng không có tổn thất quá lớn.
Mấu chốt nhất chính là, có thể xây dựng quan hệ tốt cùng Vệ Khang, một điểm này đủ đền bù tất cả tổn thất!