Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 807: Đòi nợ (1)

Sở Thiên Hoành muốn đối phó với Vệ Trường Minh và Trương Vĩ, Trương Vĩ đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, hắn cũng đang âm thầm sử dụng thủ đoạn để đối phó với Sở Thiên Hoành, mà tối hôm qua Trương Vĩ gặp mặt Tào tỷ, cũng chính là phân đoạn mấu chốt.

Tối hôm qua, Trương Vĩ sau khi gặp mặt Tào tỷ, liền thông báo cho Vệ Trường Minh, không có Vệ Trường Minh ở bên trong phối hợp, chuyện này hoàn toàn không có khả năng hoàn thành, càng không thế đẩy ngã Sở Thiên Hoành.

Sau khi ăn điểm tâm xong, Trương Vĩ đi đến phòng làm việc của công ty Trung Vĩ, thời gian này hắn bận rộn chuyện của công ty Bách Ức, nến rất ít chiếu cố đến công việc của công ty Trung Vĩ, mọi chuyên phần lớn đều do Đặng Hữu Tài xử lý.

Kinh nghiệm làm việc của Đặng Hữu Tài rất phong phú, năng lực quản lý cũng mạnh hơn so với Trương Vĩ, nên công ty Trung Vĩ vô cùng gọn gàng ngăn nắp, công việc cũng vô cùng ổn định.

Trương Vĩ nhìn qua công trạng của công ty Trung Vĩ, và tình hình của các cửa hàng, tổng thế cũng không có vấn đề gì lớn, hơn nữa mỗi tháng đều có lợi nhuận trên trăm vạn.

- Reng reng reng…

Ngay lúc Trương Vĩ đang xem tư liệu, điện thoại di động của hắn đột nhiên vang lên, Trương Vĩ lấy điện thoại di động ra vừa thấy, hiện trên màn hình chính là số điện thoại của Vương Mẫn.

- A lô, tìm tôi có việc gì?

Trương Vĩ nhấn nút trả lời.

- Trương tổng, anh bảo tôi liên lạc với ngân hàng, là muốn dùng đất đấu giá được để đi vay sao?

Vương Mẫn nói.

- Như thế nào? Có tin tức gì sao?

Trương Vĩ hỏi ngược lại.

- Đúng vậy, nếu như không có tin tức, tôi làm sao dám gọi điện thoại cho anh.

Vương Mẫn cười nói.

- Được, vậy cô nói một chút tình huống cho tôi đi.

Trương Vĩ có chút bất ngờ.

Lúc trước Trương Vĩ liên hệ với ngân hàng cho vay, chính là liên lạc với Trần Huy, nhưng Trần Huy chỉ là phó chủ tịch ngân hàng, mà Sở Thiên Hoành lại có quan hệ lớn hơn, nên rất khó để vay tiền ngân hàng đó, cũng khó để lôi kéo dụ dỗ hắn.

Cho nên. Trương Vĩ đã nghĩ đến việc tìm một ngân hàng khác, chỉ có điều trong lúc vội vàng không thế tìm được ngân hàng thích hợp, hiện tại Vương Mẫn lại hoạt động trong bộ phận quản lý tín dụng, nên lần trước lúc Trương Vĩ qua đêm ở nhà cô, đã thuận miệng nói qua một câu.

Lúc đó, Trương Vĩ chỉ là thuận miệng nói, cũng không nghĩ đối phương sẽ tìm đến, dù sao Vương Mẫn cũng chỉ mới làm bên bộ phận tín dụng, hơn nữa ở Bắc Kinh công ty Trung Vĩ cũng không có giá trị cao. Chưa chắc đã kết giao được với những ngân hàng cao cấp.

- Người này là Phó chủ tịch ngân hàng, lúc trước hai chúng tôi là đồng hương, cho nên trong lúc hàn huyên, tôi nói với cô ấy tình hình của công ty chúng ta, cô ấy muốn gặp mặt anh nói chuyện.

- Được. Khi nào? Gặp mặt ở đâu?

- Cô ấy hẹn tôi sáng mai, anh xem thời gian đó được không?

Vương Mẫn hỏi.

- Được, vậy sáng mai, tôi đến công ty Trung vĩ đón cô.

Trương Vĩ nói.

- Được, đến lúc đó tôi giới thiệu cho anh một chút.

Vương Mẫn nói.

- Phó chủ tịch ngân hàng kia bao nhiêu tuổi, xưng hô thế nào? Có đặc biệt yêu thích cái gì không?

Trương Vĩ hỏi.

- Cô ấy hơn 30 tuổi, hiện tại vẫn chưa kết hôn. Cho nên lúc anh nói chuyện, tốt nhất phải chú ý điểm này, còn yêu thích cái gì thì tôi không biết.

- Ừ.

Trương Vĩ lên tiếng, lại hỏi tiếp.

- Địa điểm gặp mặt ở đâu?

- Quán cà phê Buck ở đường Thiên Thủy.

- Ừ. Tôi nhớ rồi.

Trương Vĩ lên tiếng, lập tức ngắt máy điện thoại di động.

- Đông đông đông…

Trương Vĩ vừa cúp máy, phía ngoài liền vang lên tiếng gõ cửa, Trương Vĩ cất điện thoại vào, nói.

- Mời vào.

- Trương đổng, có người đến công ty Bách Ức tìm anh.

Trương Vĩ vừa dứt lời. Một nữ nhân viên đẩy cửa bước vào.

- Người nào?

Trương Vĩ nghi ngờ nói.

- Nghe nói là người của cục tài nguyên.

Nữ nhân viên nói.

- Người của cục tài nguyên?

Nghe nữ nhân viên nói, trong lòng Trương Vĩ càng thêm nghi ngờ.

- Đối phương xưng hô như thế nào?

- Đối phương hình như là họ Điền.

Nữ nhân viên nói.

- Tôi đã biết, bây giờ tôi đến ngay.

Trương Vĩ lên tiếng, dọn dẹp vài thứ trên bàn, rồi đi theo nữ nhân viên ra khỏi phòng làm việc.

Công ty Trung Vĩ và công ty Bách Ức nằm cạnh nhau, Trương Vĩ đi không bao xa, đã đến công ty Bách Ức, quả nhiên thấy ba người lạ đang ngồi ở phòng tiếp khách.

- Trương đổng, ba vị này là người của cục tài nguyên, bọn họ nói muốn gặp anh.

Trương Vĩ vừa đi vào công ty Bách Ức, nữ nhân viên ở quầy tiếp khách liền bước ra ngênh đón.

- Được, tôi biết rồi.

Trương Vĩ khẽ gật đầu, sau đó cẩn thận quan sát ba người.

Trong ba người có hai người rất trẻ, giống như vừa mới tốt nghiệp, còn một người nữa khoảng tầm 60 tuổi, bụng bự như nồi sắt, đầu có chút hói.

- Chào ba vị tiên sinh, tôi là Trương Vĩ chủ tịch của công ty Bách Ức.

Trương Vĩ nén lại sự nghi ngờ, đi đến cạnh ba người.

- Trương tiên sinh xin chào, tôi là Điền Dũng Khánh người của cục tài nguyên.

Nam nhân khoảng 60 tuổi nói.

Trong cục tài nguyên Trương Vĩ biết hai người, một người là cục trưởng cục tài nguyên Lữ Du, một người là phó cục trưởng Lưu Khải Văn, mà Điền Dũng Khánh phải cũng không người của Lữ Du, nếu không Lữ Du nhất định đã sớm thông báo với Trương Vĩ.

Mà đối với Lưu Khải Văn, Trương Vĩ cũng không biết nhiều, chỉ biết hắn thông qua Sở Thiên Hoành, biết hắn tham dự vào việc tố cáo, nên mới hỏi Vệ Trường Minh về tình huống của hắn.

- Điền tiên sinh, đi vào phòng làm việc của tôi nói chuyện đi.

Trương Vĩ thực hiện dấu tay ra hiệu mời thỉnh.

- Được, Trương tiên sinh.

Điền Dũng Khánh từ vị trí đứng lên, nhìn Trương Vĩ đáp một câu, sau đó lại cúi đầu phân phó một tiếng.

- Tiểu Tống, tiểu Trần, hai người các cậu chờ ở đây đi.

- Được, trưởng ban.

-Vâng, Điền trưởng ban.

Hai người trẻ tuổi trả lời một câu, sau đó lại nhìn Trương Vĩ một cái.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free