Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 778: Mời khách (2)

Trương Vĩ đề nghị.

- Dạ, vâng ạ.” Trương Kỳ gật gật đầu, vô cùng ngoan ngãn.

Mảnh đất trống kia cách khu sở chiêu đãi không xa, hai người lái xe hơn 20 phút là đến. Mảnh đất trống này diện tích không tính là lớn, nhưng bốn phía đều là đường phố phồn hoa, cho nên giá trị mảnh đất vô cùng cao.

Trương Vĩ ngừng xe ở một bên, đi xuống ô tô đưa mắt nhìn bốn phía. Ngoại trừ một khối nhà trệt dân cư thấp bé ra, tất cả chung quanh đều là cao ốc cao tầng, khiến cho mảnh đất trống này có vẻ vô cùng đột ngột.

- Trương Kỳ, em cảm thấy mảnh đất trống này như thế nào?

Trương Vĩ dạo qua một vòng, chỉ vào đất trống bốn phía hỏi.

- Bên kia vì sao còn có cư dân sinh sống ha?

Trương Kỳ có chút tò mò hỏi.

- Ừ, mảnh đất này muốn xây thành cao ốc, những người này đều phải cần phải di chuyển đi chỗ khác.

Trương Vĩ nói.

- Vậy chẳng phải là rất phiền toái hay sao, có khi nào diễn biến sẽ giống như trên ti vi vậy không?

Trương Kỳ hỏi.

- Không có sao đâu. Chỉ cần chúng ta trao phí di dời hợp lý, sẽ không có ảnh hưởng gì quá lớn.

- Ô ô…

Đúng lúc này, một tràng thanh âm của ô tô vang lên, Trương Vĩ quay đầu nhìn lại, thấy một chiếc BMW màu trắng đang chạy đến.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của hai người Trương Vĩ, từ trên xe hơi đi xuống hai người, chính là Sở Thiên Kiều cùng Ngô Dũng, sau khi nhìn thấy được hai người Trương Vĩ, Sở Thiên Kiều trực tiếp đi qua phía bên này.

- Thế nào, không ngờ là Trương đổng cũng ở đây.

Sở Thiên Kiều nhìn đánh giá hai người một cái, nói.

- Sở tổng, Ngô tổng, không ngờ tới lại đụng phải hai vị ở đây.

Trương Vĩ cũng cười đáp.

- Kỳ Kỳ, còn sững ra đó làm cái gì, thấy người vì sao không chào hỏi.

Trương Vĩ đưa tay phải ra, vỗ vỗ vào eo lưng mảnh mai của Trương Kỳ, bảo.

- Hừ…

Thấy Trương Vĩ cố ý đưa ra động tác thân mật, Trương Kỳ mắt đẹp trợn lên, trong miệng phát ra một tiếng hừ nhẹ, cũng không thèm nhìn Sở Thiên Kiều cùng Ngô Dũng.

Thấy hai người lần này có những cử chỉ như vậy, trên mặt Ngô Dũng lộ ra một vẻ tái nhợt, hai nấm đấm siết chặt lại, nhưng mà nhìn thoáng qua Sở Thiên Kiều ở bên cạnh, lại có cảm nhận được sự bất lực sâu sắc.

- Trương tổng, tôi nhớ ngài lần trước đã xem qua mảnh đất trống này rồi. Lần này lại chạy đến nơi đây xem lại, xem ra ngài là có ý nhất định phải mua được mảnh đất trống này nha.

Sở Thiên Kiều cười ha ha nói.

- Sở tổng. Ngài không cũng giống như vậy hay sao?

Trương Vĩ cười đáp.

- Trương tổng, chúng ta trở về đi. Trời sắp tối rồi.

Trương Kỳ đưa bàn tay trắng nõn nhỏ bé ra, lôi kéo tay áo của Trương Vĩ.

- Trương Kỳ tiểu thư sao lại vội vàng như vậy nha! Buổi tối tôi còn muốn mời cô cùng Trương tổng ăn cơm đó mà.

Sở Thiên Kiều trên mặt mang vẻ tươi cười, ánh mắt quét về phía Trương Kỳ ở một bên, ngữ khí lại có chút vênh váo hung hăng.

- Tôi thấy hay là thôi đi, tôi bây giờ còn không đói bụng.

Trương Kỳ dùng lời nói dịu dàng tạ tuyệt.

- Trương Kỳ tiểu thư, lần trước tôi cũng mời cô ăn cơm, nhưng lại bị cô cự tuyệt rồi. Lần này tôi lại mời cô ăn cơm, nếu cô mà cự tuyệt nữa, là không nễ mặt mũi của tôi rồi.

Sở Thiên Kiều sắc mặt trầm xuống.

- Kỳ Kỳ, nếu Sở tổng nhiệt tình như vậy, hay là chúng ta cung kính không bằng tòng mệnh đi.

Ngay tại lúc Trương Kỳ sắp lên tiếng lần nữa, Trương Vĩ lại đáp ứng thế cho nàng.

Trương Vĩ sở dĩ dẫn theo Trương Kỳ, chính là muốn kích động Sở Thiên Kiều cùng Ngô Dũng một chút, đồng thời tìm một cơ hội bắt chuyện một phen với đối phương, nhân cơ hội đó dò biết một chút chuyện của công ty Minh Đức, ít nhất là làm rõ cái giá cao nhất trong lòng mà đối phương có thế đưa ra.

Trương Kỳ vốn không muốn đi, đang lúc chuẩn bị cự tuyệt, Trương Vĩ lại không cho nàng cơ hội, trực tiếp kéo vòng eo mảnh mai của nàng, dẫn nàng về phía ô tô.

Hai chiếc màu trắng ô tô một trước một sau chạy tới một nhà hàng hạng sang. Sở Thiên Kiều tựa hồ hết sức quen thuộc đối với nơi này, rất nhanh đã tìm được một gian phòng VIP riêng, một nhóm bốn người đi vào bên trong bao gian.

- Có câu “Trước lạ sau quen”, mọi người hiện tại cũng đều coi như là bằng hữu rồi, ngày hôm nay hãy thống khoái uống một trận, ân oán trước kia coi như xóa bỏ, như thế nào?

Sở Thiên Kiều cầm lên một chai rượu đỏ, rót cho mỗi người một ly.

- Tôi hôm nay lái xe tới đây, ăn cơm thật ra thì vô cùng vinh hạnh, uống rượu hay là thôi đi.

Trương Vĩ cũng không tin lời nói chuyện ma quỷ của cô ả này, cũng không muốn uống say trước mặt đối thủ, nên cười đáp.

- Trương tổng nếu không muốn uống rượu, vậy Trương Kỳ tiểu thư có dám đụng một trận với tôi hay không?

Sở Thiên Kiều nhướn nhướn lông mày, khiêu khích nhìn Trương Kỳ.

- Có cái gì không dám chứ, cô cho là mình có gì đặc biệt hơn người?

Trương Kỳ trừng mắt nhìn đối phương một cái. Nàng không ưa nhất là dáng vẻ cao ngạo như thế này của Sở Thiên Kiều.

- Tốt! Vậy tôi cạn trước để tỏ lòng cung kính vậy!

Sở Thiên Kiều cũng trừng mắt, không chịu yếu thế chút nào. Chỉ thấy cô ta ngẩng đầu lên ra, hơn phân nửa ly rượu đỏ rót vào, thậm chí giữa chừng cũng không lấy hơi.

- Trương Kỳ tiểu thư, ly rượu này tôi đã uống xong, tới phiên cô.

Sở Thiên Kiều chúc miệng ly rượu xuống dưới, tỏ ý bản thân mình đã uống không còn một giọt rượu.

- Uống thì uống.

Trương Kỳ cũng bưng ly rượu lên, quay đầu nhìn Trương Vĩ một cái, hé cái miệng nhỏ nhắn chậm rãi uống xong hơn phân nửa ly rượu đỏ, trên gương mặt đẹp dâng lên hai đóa ửng hồng.

- A, không tệ nha, tiếp tục!

Sở Thiên Kiều lại hừ lạnh một tiếng, cầm lên một chai rượu đỏ đầy, rót tràn đầy hai ly rượu, bưng lên một ly rượu đỏ trong đó, lần nữa uống một hơi cạn sạch, không chần chừ chút nào.

- Tốt, Sở tổng quả nhiên là nữ trung hào kiệt!

Trương Vĩ giơ ngón tay cái lên, trong lòng một nửa là bội phục, một nửa tồn tại tâm tư khác, thầm nói:

“Trò cỏn con, ngươi cứ uống đi, một hồi xem ta moi hết bí mật công ty của các ngươi ra cho xem!”

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free