Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 659: Đối sách (2)

- Vị tiên sinh lái xe này là ai vậy?

Trương Kỳ hỏi.

- Bằng hữu của tôi Lưu Thành, đặc biệt mời đi theo hỗ trợ.

Trương Vĩ cũng ngồi vào trong ôtô, giới thiệu.

- Hỗ trợ? Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

- Tên hắt dầu đỏ được thả rồi, tôi sợ bọn họ trở lại gây sự.

Trương Vĩ giải thích.

- A, vậy phải làm thế nào nha!

Trương Kỳ có chút lo lắng.

- Không sao, người bạn này của tôi từng đi lính, 3 đến 5 tên côn đồ không thành vấn đề.

Vì trấn an Trương Kỳ, Trương Vĩ thế hiện gương mặt thoải mái.

- Bọn họ sẽ sẽ không tìm được tôi chứ?

Hai tay Trương Kỳ đan vào một chỗ, gương mặt xinh đẹp lộ ra một tia khẩn trương.

- Hai ngày này ở tại Nhã Uyển tiểu khu, tôi sẽ đặc biệt đón cô đi làm.

Tuy rằng Trương Vĩ không sợ ba tên tiểu lưu manh, nhưng minh thương dễ tránh, ám tiển khó phòng, vẫn là nên cẩn thận là hơn.

- Vậy làm sao giải quyết nha!

- Cô yên tâm đi. Tôi sẽ mau sớm xử lý tốt .

Trương Vĩ lại an ủi một câu, chuyện này là bởi vì hắn mà ra, hiện tại dính líu đến Trương Kỳ, trong lòng hắn cũng không khỏi có chút tội lỗi.

Sauk hi Lưu Thành lái xe đến Nhã Uyển tiểu khu, tự mình bảo vệ hai người đến nhà Trương Kỳ, do đó mới một mình đi đến tòa cao ốc số 7, đối với việc lái xe, làm hộ vệ. Lưu Thành không có câu nào oán thán.

Năng lực nghiệp vụ của Lưu Thành không mạnh, cũng không phải là người để làm nghiệp vụ, không có Trương Vĩ ở trên dìu dắt hắn, hắn căn bản là không kiếm được bao nhiêu tiền, còn không bằng làm hộ vệ, hơn nữa Trương Vĩ sẽ không bạc đãi hắn.

Trương Vĩ dẫn Lưu Thành đưa đến trước cửa. Lại trấn an Trương Kỳ một phen, đồng thời, hứa sáng sớm ngày mai sẽ đón cô ta đi làm, sau đó mới từ trên ghế salon đứng dậy, nói:

- Em nghỉ ngơi cho thật khỏe, buổi tối cũng không nên ra ngoài, tôi đi trước.

- Anh muốn đi đâu nha? Trở về Nhạc Thành Công Quán a?

Trương Kỳ đến bên cạnh.

- Không phải, tôi hôm nay ở phòng thuê tại Nhã Uyển tiểu khu.

Biết rõ Hồng Mao ca có thế trả thù mình, Trương Vĩ làm sao có thế tự động đi nộp mạng.

- Nha… Vậy tôi an tâm.

Trương Kỳ thở dài nhẹ nhõm, Trương Vĩ ở ngay dưới lầu, có chuyện lập tức là có thế chạy tới.

- Ừ, vậy tôi đi đây.

Trương Vĩ cáo từ.

- Anh ăn cơm chưa? Hay tôi làm điểm tâm, anh ăn nữa.

Trương Kỳ khách khí.

- Ùm, vậy cực khổ cho cô rồi.

Trương Vĩ cười đồng ý. Đi trở về chắc cũng hết cơm ăn, còn không bằng ở nơi này có thế ăn một bữa cơm.

- A… Không cần khách khí.

Trương Kỳ trên mặt lộ ra một nụ cười khổ, cô ta vốn chỉ là khách khí, đâu nghĩ rằng Trương Vĩ sẽ trực tiếp đồng ý, không có một chút ý từ chối.

..

Tại phòng bệnh bệnh viện Hoa An Bắc Kinh, Lưu Quế Hoa ngồi ở trên giường bệnh táo, còn Trương Bảo Quốc ngồi kế bên gọt táo.

Hai người không nói với nhau một câu nào.

- Anh sao gọt táo hoài thế! Tôi sao ăn hết được.

Lưu Quế Hoa trách cứ một câu.

- Không sao, em ăn còn dư, anh ăn.

Trương Bảo Quốc cười khổ. Những quả táo này do chính hắn gọt, chỉ có điều vợ hắn nói, phản bác lại lòng tốt của hắn.

- Ai, ở chỗ này ngây ngô phiền chết rồi, hơn nữa trong bệnh viện chi phí lại cao, ngày mai liền xuất viện đi.

Lưu Quế Hoa nói.

- Xuất viện!

Nghe được lời nói của Lưu Quế Hoa, Trương Bảo Quốc sửng sốt một chút.

- Vậy có cần nói với Kỳ Kỳ một tiếng hay không.

- Không cần, cứ nghe lời tôi.

Lưu Quế Hoa không cho phép hoài nghi.

- Tốt.

Trương Bảo Quốc đáp.

- Nghe nói tên tiểu tử Trương Vĩ kia, tại Nhạc Thành Công Quán có mua một căn nhà? Anh nói hắn lấy đâu ra nhiều tiền như vậy.

Lưu Quế Hoa hỏi.

- Không hề biết.

Trương Bảo Quốc lắc lắc đầu.

- Cái này không biết, cái kia không biết, anh biết cái gì, thật vô dụng.

Lưu Quế Hoa hừ một tiếng, lại xoay chuyển đề tài câu chuyện.

- Ngày mai ra viện, trước khi chúng ta về nhà, đi sang nơi ở của Trương Vĩ xem một chút.

- Có gì đẹp để xem, không phải là nhà sao?

- Anh biết gì, đó nơi cho người có tiền ở, chúng ta cũng đi xem một chút, tương lai chờ chúng ta có tiền rồi, cũng ở đó mua một căn nhà.

Gương mặt Lưu Quế Hoa khát khao.

- Được, anh đây nghe lời em.

Trương Bảo Quốc nói.

Bên trong một căn nhà trệt tại khu Long Tỉnh Loan, diện tích của căn phòng không lớn, chính giữa để một cái cái bàn, Hồng Mao Ca, Đại Đầu, Đại Ngao ngồi ở bên cạnh bàn, máu còn ứ đọng trên mặt.

- Má nó, lão tử chính là nuốt không trôi cục tức này, nhất định phải dọn dẹp tên tiểu tử Trương Vĩ kia.

Hồng Mao Ca vừa nói, vừa sờ máu ứ đọng trên mặt.

- Lão đại, chúng ta mới vừa được thả ra, liền lập tức tìm hắn gây phiền phức, có phải là … hay không…

Đại Đầu có chút lo lắng nói.

- Cái rắm, mới bị bắt mấy ngày đã sợ hãi, gan mật nhỏ xíu, sao có thế theo lão tử ta lăn lộn.

Hồng Mao Ca mắng.

- Lão đại, vậy chúng ta trả thù tên tiểu tử kia như thế nào?

Đại Ngao hỏi.

- Chúng ta sớm xuất kích, tên tiểu tử kia xem ra chưa biết chuyện, chúng ta đi Nhạc Thành Công Quan chận hắn, nhất định phải rữa nổi nhục hôm đó, gấp bội!

Hồng Mao Ca cắn răng nghiến lợi nói.

- Lão đại, chúng ta lại đi Nhạc Thành Công Quán, có thế bị bảo an tóm hay không.

Đại Ngao có chút lo lắng.

- Anh sao mà ngu quá! Phải ngụy trang một chút chứ!

Hồng Mao Ca trách cứ:

- Tôi sẽ chờ tại cửa nhà hắn, chỉ cần tiểu tử này về nhà một cái, nhất định phải đánh đến bà con nó nhận không ra!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free