Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 577: Đầu tư (2)

Lan Nguyệt hiểu được nam nhân luôn có ý muốn chiếm hữu, vì sợ bản thân cùng nam nhân khác nói chuyện phiếm, sẽ khiến cho Chu Bàn Tử bất mãn, nên ngữ khí mới lạnh nhạt như vậy.

- Vậy hắn không nói gì với em sao?

Chu Bàn Tử tò mò hỏi, hắn thấy Trương Vĩ nhất định sẽ đầy một bụng nghi vấn, chắc chắn không thế không hỏi thân phận của Lan Nguyệt.

- Hắn là người của công ty môi giới, nhất định là muốn nói chuyện nhà cửa với em. Nhưng giá nhà ở Bắc Kinh mắc như vậy, người ta cũng không thế mua nổi!

Lan Nguyệt bộ dạng điềm đạm đáng yêu. Trong mắt lại lóe lên chút vẻ giảo hoạt.

- Hả, Trương Vĩ cùng cùng cô ấy nói chuyện nhà cửa làm gì?

Chu Bàn Tử trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc, thầm nói.

Công ty Trung Vĩ dần đi vào quỹ đạo, Trương Vĩ hiện tại rất ít khi tự mình tìm phòng nguyên, bình thường gặp phòng nguyên tốt để đầu tư, cũng đều là Vương Mẫn cùng Trần Khôn liên lạc với Bàn Tử, Trương Vĩ gọi điện thoại tìm Chu Bàn Tử, thường là nói chuyện khác. Làm sao có thế cùng Lan Nguyệt nói chuyện nhà cửa được.

Chu Bàn Tử cũng là một người thông minh lanh lợi, thấy Lan Nguyệt không xem chuyện này là quan trọng, liền nghĩ đến mấy chữ “tiểu Trương công ty môi giới”, đoán chừng cô ấy đã biến Trương Vĩ trở thành nhân viên môi giới bình thường rồi.

- Nguyệt Nguyệt, tiểu Trương ở công ty môi giới này là bằng hữu của anh, lần sau anh giới thiệu cho hai người làm quen.

Chu Bàn Tử vừa nói, vừa cầm điện thoại di động lên. Bấm gọi cho Trương Vĩ.

- Ah, em cũng đi tắm đây.

Nghe được lời nói của Chu Bàn Tử, Lan Nguyệt trên mặt lộ ra một tia xấu hổ.

- Reng reng reng…

Bên trong phòng làm việc của công ty Trung Vĩ, chuông điện thoại lại lần nữa vang lên, Trương Vĩ cầm điện thoại di động lên. Hiện trên màn hình chính là số điện thoại của Chu Bàn Tử.

- Xin chào, tôi là Trương Vĩ.

Nhớ tới sự việc vừa rồi, Trương Vĩ không theo thói quen gọi Bàn ca, mà xưng tên của mình trước.

- Huynh đệ, là tôi.

Chu Bàn Tử cười hắc hắc.

- Bàn ca, tôi còn tưởng rằng anh bị bắt cóc nữa đấy? Đang chuẩn bị gọi điện thoại báo cánh sát!

Trương Vĩ nói lời trêu ghẹo.

- Đi. Nói lung tung cái gì vậy! Vừa rồi tiếp điện thoại chính là tẩu tẩu của cậu, cậu cảm thấy thế nào?

Chu Bàn Tử có chút đắc ý.

- Với ánh mắt của anh, nhất định là không kém rồi!

Trương Vĩ ngoài miệng lấy lệ một câu, trong lòng thầm nói:

- Ta ngay cả người cũng chưa thấy qua, có thế biết được cái gì?

- Điều đó là đương nhiên.

Chu Bàn Tử cười một tiếng, liền hỏi:

- Cậu tìm tôi có chuyện gì vậy?

- Đang có một hạng mục đầu tư, không biết anh có hứng thú hay không?

- Là hạng mục gì? Có liên quan đến bất động sản không?

Chu Bàn Tử hỏi.

- Không có liên quan, tôi có hai bằng hữu đang muốn mở một tiệm quần áo hạng sang, đầu tư ban đầu là 50 triệu, mỗi người bọn họ bỏ ra 20 triệu, muốn tôi nhập cổ phần cùng, nhưng mà tôi lại không có tiền dư, nên muốn hỏi một chút xem anh có hứng thú không?

Trương Vĩ hỏi.

- Tiệm bán quần áo? Cậu nghĩ cái này thế nào.

Vừa nghe Trương Vĩ đề nghị, Chu Bàn Tử liền cảm thấy không có giá trị đầu tư, nên nghi ngờ hỏi lại.

- Hai bằng hữu này một người là thợ trang điểm quốc tế, một người đang là ngọc nữ minh tinh siêu hot, mặc dù dầu tư vào cái này chưa chắc có thế kiếm tiền, nhưng nhất định không có chỗ nào xấu.

Trương Vĩ cười nói.

- Cấp bậc minh tinh gì, có nổi tiếng không?

Chu Bàn Tử tuy không biết thợ trang điểm thế nào, nhưng lại hiểu rõ sức ảnh hưởng của đại minh tinh, liền hỏi.

- Lý Tư Toàn!

- Là cô ta! Cô ta hiện tại có thế nói là nhìn thấu nửa bầu trời!

Chu Bàn Tử có chút giật mình nói:

- Cậu làm sao quen được cô ta?

- Lúc cho thuê phòng thì quen biết.

Trương Vĩ cười nói:

- Thế nào, có hứng thú không? Bàn ca.

- Như vậy đi, cả hai chúng ta đều chưa hề làm qua nghề này, ngày mai gặp mặt suy nghĩ một chút, chỉ cần không thâm hụt tiền bạc, cho dù không kiếm được tiền, cũng không sao.

Chu Bàn Tử đến Bắc Kinh chưa lâu, tuy trong giới thượng lưu cũng quen biết vài người, nhưng mạng lưới quan hệ cũng không phỉ là sâu sắc, hắn bây giờ muốn đổi nghề, thì phải cần có nhiều đường đi và quan hệ.

Lý Tư Toàn bản thân không có bao nhiêu năng lượng, nhưng quan hệ cùng sức ảnh hưởng của đại minh tinh, lại là một loại tài sản vô hình, chỉ cần cùng Lý Tư Toàn chung vốn làm ăn, Chu Bàn Tử cũng có thế bước vào trong phe phái của bọn họ.

- Trưa mai anh qua đây đi, đến lúc đó chúng ta cùng ăn bữa cơm, mà có mấy bộ phòng nguyên cũng không tệ, để mai Vương điếm trưởng nói với anh một chút.

Trương Vĩ nói.

- Được, ngày mai tôi dẫn chị dâu cậu đi cùng, đến lúc đó giới thiệu các người làm quen.

Chu Bàn Tử vỗ vỗ bụng, cười đắc ý.

Hai người hàn hyên thêm mấy câu, sau đó liền cúp máy, Lan Nguyệt cũng khoác áo choàng tắm đi ra, trên người tỏa ra một mùi hương nhàn nhạt, da thịt phơi bày một cách tinh tế, tỉ mỉ, dung nhan lại càng thêm kiều diễm.

- Chu ca, các người hàn huyên lâu như vậy à!

Lan Nguyệt ngồi xuống ghế sa ***, dựa vào người của Chu Bàn Tử, thử dò xét.

- Đúng vậy, tiểu tử này tìm được một hạng mục đầu tư, ngày mai anh dẫn em cùng đi xem.

Chu Bàn Tử nói.

- Trương tiên sinh, cũng là ông chủ lớn sao?

Lan Nguyệt có chút chột dạ nói, sợ hãi chuyện bản thân mình cúp điện thoại, sẽ khiến Trương Vĩ có ác cảm với cô.

- Chưa thế tính!

Chu Bàn Tử thuận miệng nói, Trương Vĩ mặc dù có tài sản hơn chục triệu, nhưng ở Bắc Kinh này cũng không tính là gì, cũng chỉ nhiều nhất trong những người bình thường thôi.

- Vậy hắn tại sao lại có năng lực, giới thiệu hạng mục đầu tư cho anh?

Lan Nguyệt hỏi.

- Một bằng hữu của hắn muốn mở tiệm bán quần áo, vốn là muốn hắn gia nhập cổ phần, nhưng hắn lại không có nhiều tiền bạc như vậy, nên liền giới thiệu cho anh.

Chu Bàn Tử giải thích.

- Nha.

Nghe được Trương Vĩ không phải người có tiền, chẳng qua là đáp cầu dắt mối, Lan Nguyệt mới có thế buông lõng, liền bĩu môi, thầm nói:

- Náo loạn cả nửa ngày, cũng chỉ là một người thấp hèn mà thôi!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free