Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 540: Phân điếm (1)

Tại môn điếm Điềm Thủy Viên của công ty Trung Thông.

Sáng sớm, sau khi Lưu Chấn Quốc tổ chức họp sáng xong, liền trở về phòng làm việc của mình. Ngày hôm qua hắn đã thành công thuyết phục ba người, hơn nữa chính hắn một phiếu, cũng đã lấy được 4 tấm phiếu bầu.

Nhưng, chỉ là đã lấy được ba người ủng hộ, chưa chắc là có thế bảo đảm hắn trở thành quản lí khu vực, hắn nhất định phải tiếp tục lôi kéo thêm.

Nhưng mà, căn cứ quan hệ giữa hắn cùng mấy điếm trưởng còn lại muốn khiến cho bọn họ ủng hộ mình, cũng không phải một chuyện dễ dàng, nên Lưu Chấn Quốc cũng khổ não.

Lưu Chấn Quốc ngồi ở trên ghế trầm tư một lát, trong lúc bất chợt trong đầu đã hiện lên một chút linh quang, nhớ tới một người rất hay trợ giúp hắn, nhanh chóng lấy ra điện thoại, bấm một số điện thoại.

- Reng reng reng…

Lý Hiểu Phương đang cúi đầu sửa sang lại phòng nguyên, điện thoại của nàng lại đột nhiên vang lên, Lý Hiểu Phương từ trong túi móc điện thoại ra, nhìn thoáng qua trên màn ảnh, trên mặt lộ ra một chút vẻ khác thường.

Lý Hiểu Phương khép máy tính xách tay lại, cầm điện thoại của mình, nhanh chóng đi ra Nhã Uyển môn điếm, tìm một chỗ vắng người, bấm nút trả lời.

- Xin chào, Lưu ca.

- Tiểu Phương, bây giờ nói chuyện có được hay không?

Lưu Chấn Quốc nhẹ giọng thử dò xét.

- Anh nói đi, tôi hiện tại không ở bên trong Nhã Uyển môn điếm, chung quanh cũng không có người nào.

Lý Hiểu Phương quan sát một chút tình hình chung quanh.

- Vậy cũng tốt.

Lưu Chấn Quốc lên tiếng, khách khí nói:

- Thời gian này cô cực khổ rồi, một mực lưu tại Nhã Uyển môn điếm giúp tôi tìm hiểu tin tức.

- Lưu ca, anh khách khí, đây là chuyện tôi phải làm.

Lý Hiểu Phương nói.

- Cô yên tâm đi, sau khi làm xong chuyện này, Lưu ca nhất định báo đáp tận tình.

Lưu Chấn Quốc nói thành khẩn.

-cảm ơn Lưu ca.

Lý Hiểu Phương đáp lại một câu, xoay chuyển đề tài câu chuyện.

- Lưu ca, anh hiện tại gọi điện thoại cho tôi, là có chuyện gì không?

- Ừ, đúng là có chút việc.

Ngữ điệu Lưu Chấn Quốc hậm hực không liền mạch.

- Hiện tại trình Hâm đã bị mất chức rồi, chính là thời khắc mấu chốt cạnh tranh quản lí khu vực, cũng là lúc Lưu ca cần trợ giúp của cô nhất.

- Lưu ca, anh muốn tôi làm cái gì? Cứ nói thẳng đi.

Chân mày Lý Hiểu Phương chau lại.

- Tôi muốn cô lưu ý một chút hành tung của Trương Vĩ cùng Tô Ngưng, đồng thời tìm hiểu một chút bọn họ cùng điếm trưởng nào tiếp xúc.

Lưu Chấn Quốc nói.

- Được. Không thành vấn đề.

Lý Hiểu Phương vô cùng thống khoái đáp ứng.

- Vậy được, cực khổ cho cô rồi tiểu Phương.

- Lưu ca, anh không cần khách khí.

Lý Hiểu Phương trầm ngâm một lát, ánh mắt lộ ra vẻ kiên định.

- Lưu ca, hiện tại chính là thời khắc mấu chốt. Tôi xế chiều hôm nay liền giúp anh tìm hiểu, buổi tối hai người chúng ta gặp mặt, như thế nào đây?

- Tốt, một hồi tôi lại đến nhà hàng đặt phòng vip riêng, buổi tối tan việc mời cô ăn cơm.

Lưu Chấn Quốc không do dự chút nào đáp ứng.

- Ừ, vậy chúng ta buổi tối gặp.

Lý Hiểu Phương sau khi đáp lại một câu, liền cúp điện thoại. Thần sắc trên mặt có vẻ càng thêm nặng nề.

Ngay lúc Lý Hiểu Phương gọi điện thoại, Trương Vĩ gọi Lưu Thành lên phòng làm việc, đồng thời chỉ chỉ ghế sa *** trong phòng.

- Lưu Thành, mời ngồi.

-cảm ơn nhiều.

Lưu Thành thuận miệng lên tiếng, ngồi trên ghế sa ***, thân mình duỗi thẳng.

- Vĩ ca. Anh tìm tôi có chuyện gì?

- Tôi quả thật có một việc cần anh giúp một tay, nhưng không có liên qaun đến công việc, nên anh không đồng ý, cũng không sao.

Trương Vĩ nhìn chằm chằm ánh mắt của Lưu Thành, trong mắt lóe lên một chút ánh sáng vàng.

- Vĩ ca, anh có chuyện gì cứ nói đi, Lưu Thành tôi khẳng định không có hai lời.

Gương mặt Lưu Thành rất thành khẩn. Nhanh chóng đáp lại.

Lưu Thành đi vào nghề trung gian môi giới chính là vì kiếm tiền, nhưng năng lực nghiệp vụ bản thân hắn như vậy, lại không có nhân mạch quan hệ khổng lồ gì, cho nên muốn kiếm tiền nhất định phải kề cận Trương Vĩ.

Hơn nữa. Lưu Thành mới vừa vào Công ty Trung Thông, dưới sự trợ giúp của Trương Vĩ mở một cái đơn đặt hàng lớn, lập tức gia tăng mấy chục vạn thu nhập, khiến cho hắn đối với Trương Vĩ vẫn luôn vô cùng cảm kích, tín nhiệm.

- Được, vậy thì phiền anh rồi.

Trương Vĩ cười một cái, lập tức mang sự việc nhờ đối phương, cặn kẽ miêu tả một lần, Lưu Thành cũng âm thầm nhớ kỹ nhiệm vụ.

Sau khi hai người nói xong chuyện này, Trương Vĩ tự mình tiễn Lưu Thành ra phòng làm việc, sau đó ở trong phòng làm việc quét mắt nhìn một cái, thấy được phần lớn nhân viên đều đang làm việc, nhưng Vương Kiến Phát lại có bộ dạng không yên lòng.

Sau khi Thấy được bộ dạng Vương Kiến Phát, Trương Vĩ trên mặt hiện ra một chút nghi ngờ, hắn cảm giác Vương Kiến Phát hai ngày này trạng thái có chút không đúng, lúc đang chuẩn bị hỏi thăm một phen, điện thoại của hắn đột nhiên vang lên.

Trương Vĩ lấy điện thoại của mình ra, chính là điện thoại của Trần Khôn, nhanh chóng đi ra Nhã Uyển môn điếm, nhấn nút trả lời:

- Xin chào, tôi là Trương Vĩ.

- Trương tổng, tôi là Trần Khôn, chuyện khai trương môn điếm đều chuẩn bị xong, anh khi nào đến đây?

Trần Khôn hỏi.

- Các người trực tiếp bắt đầu đi! Tôi sẽ mau đi tới.

Trương Vĩ chần chờ một lát.

- Trương tổng, như vậy sao được chứ? Anh không ở đây, chúng tôi làm sao tiến hành khai trương buổi lễ.

Trần Khôn nói.

- Không sao, có anh ở cái tiệm này, cũng giống như nhau.

Trương Vĩ cười cười, lần nữa phân phó:

- Anh không cần chờ tôi, buổi trưa vào lúc liên hoan tôi sẽ tới.

Trải qua một thời gian chuẩn bị, môn điếm thứ hai của Trương Vĩ cần phải khai trương chính thức, chỉ có điều Trương Vĩ vẫn còn công tác ở công ty Trung Thông, cho nên vẫn là hạn chế xuất hiện tối đa.

Nhưng ít xuất hiện quá cũng không được, Trương Vĩ lấy tư cách là ông chủ của công ty, buổi trưa vẫn là nên lộ mặt một chút, nếu không sẽ khó tránh khỏi ảnh hưởng đến tính tích cực của nhân viên.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free