Phòng Thuật (Dịch) - Chương 460: Ba chiêu (2)
-Về tới rồi thì tốt lắm, mẹ nó làm lão tử ta đợi không kịp rồi!
Vừa nghe nam nhân trẻ tuổi nói như thế, Triệu Văn Long cũng không nghĩ tới việc gì khác, đứng dậy đi ra ngoài nhà xưởng, dường như không thế chờ đợi được nữa.
- Huynh đệ, Long ca đã lên tiếng, chúng ta nên đi ra ngoài.
Thấy được Triệu Văn Long sãi bước đi ra ngoài, Bưu Tử cũng không kịp hỏi kỹ, nhanh chóng đuổi theo.
Triệu Văn Long cùng Bưu Tử cùng đi ra ngoài, đứng ở cửa chính nhà xưởng, quả nhiên thấy phía xa có có ô tô lái tới, đèn của ô tô rọi làm chói cả mắt, không thấy rõ mọi việc ở bên trong của xe.
- Không đúng nha, dường như không phải xe của chúng ta, hơn nữa hình dạng chiếc xe hơi có gì đó hơi khác.
Bưu Tử nhíu mày, nhíu mắt lại.
Ô tô càng ngày càng gần, nam nhân vừa rồi báo tin cũng phát hiện không phải là xe của Sinh ca bọn hắn, lời nói có chút ngượng ngùng:
- Long ca, Bưu ca, thật xin lỗi nha! Hình như tôi nhìn lầm rồi.
- Con mẹ nó, tiểu tử ngươi nắm bắt thông tin gì vậy, khiến cho lão tử ta một phen thất vọng.
Triệu Văn Long đưa tay phải ra đánh một cái bốp vào ót tên tiểu tử đưa tin.
- Bưu Tử, chúng ta đi về trước đi, sau khi mang Trương Vĩ về, chúng ta hãy trở ra.
- Tốt, Long ca.
Bưu Tử lên tiếng khuyên bảo:
- Tiểu tử ngươi nhìn cho thật kỹ, lần sau nếu nhìn lầm, ta sẽ cho người một trận.
- Bưu ca, anh yên tâm đi, lần này tôi sẽ không tái phạm nữa.
Tiểu đệ báo tin lom khom người đáp, hắn cũng cảm thấy vô cùng lo lắng, cái nhà xưởng ở vị trí vô cùng vắng vẻ, buổi tối có rất ít chiếc xe đến đây.
- Ừ.
Bưu Tử gật gật đầu, xoay người đi tới chỗ Triệu Văn Long, chuẩn bị cùngTriệu Văn Long trở vào trong, đột nhiên phát hiện có một ánh đèn chói mắt chiếu đến.
Bưu Tử quay đầu nhìn, phát hiện ra có mấy chiếc ô tô đang đi tới, lại không phải thuận đường đi ngang qua nhà xưởng, mà là trực tiếp tới nhà xưởng, đèn ô tô chiếu vào người bọn họ.
Bưu Tử nheo cặp mắt lại, sau đó từ từ mở mắt ra, quan sát mấy chiếc ô tô ở cửa, phát hiện tổng cộng có bốn chiếc ô tô Mercedes-Benz, một chiếc là xe thương vụ, ba chiếc là xe có rèm che, đang đậu chắn chật cửa ra xưởng.
- Má nó, các ngươi là ai. Dám ở địa bàn của chúng ta giương oai, còn không nhanh chóng tắt đèn xe.
Tiểu đệ báo tin giơ tay che ở trán, la mắng.
- Thổ phỉ, im miệng, mẹ nó đừng ồn ào.
Gương mặt Bưu Tử trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng, quát lớn.
Bưu Tử có thế làm lão đại mấy người này, tự nhiên cũng chẳng phải là kẻ lỗ mãng, mấy chiếc Mercedes dừng ở cửa nhà xưởng, hơn nữa còn chặn chết cửa ra vào, hiển nhiên mục tiêu chính là bọn họ.
Nếu đối phương đã tới tận nơi thì cũng đã chuẩn bị trước, đối phương tổng cộng có bốn chiếc Mercedes, cho dù là trên một xe có hai người, đối phương cũng có ít nhất tám người.
Hơn nữa nếu là tới gây chuyện đấy, làm sao trên một xe có thế có hai người, hiện tại họ chỉ có 5 người, đương nhiên phải thua thiệt, không cần thiết thì không nên đắc tội với đối phương.
- Bưu Tử, người đã đắt tội với người nào rồi vậy.
Triệu Văn Long có chút lo lắng, hắn nghe nói được một số việc, cảm giác đối phương có thế hướng về phía Bưu Tử.
- Không có khả năng này.
Bưu Tử nói như đinh chém sắt.
Bưu Tử đã lăn lộn trên gian hồ lâu rồi, tất nhiên sẽ có một ít đối thủ nhưng đối thủ kia lại không cùng cấp bậc với hắn, đừng nói đâu xa bọ họ chưa chắc mua nổi xe Mercedes.
Mặc dù bọn họ có thể mua được Mercedes, cũng chỉ để ở nhà dùng, chứ đâu mang đi chém người, hơn nữa ở đây có đến 4 chiếc Mercedes – Benz, nhất định là hoàn cảnh đặc biệt thâm hậu.
- Vụt…
Ngay lúc Bưu Tử cùng Triệu Văn Long sắp nói chuyện, cửa bốn chiếc Mercedes-Benz đều mở ra, mỗi chiếc xe đều bước ra mấy người vạm vỡ, trong tay còn cầm gậy bóng chày, bao quanh bốn người Bưu Tử.
- Các vị huynh đệ, các người có ý gì, có phải có điều gì hiểu lầm không?
Bưu Tử thấy được mười mấy người vạm vỡ, trong lòng mặc dù cũng lo lắng, nhưng vẫn là kiên trì xét hỏi.
- Đem bọn chúng quăng ra đây.
Một Hắc Kiểm bàn Tử đứng trong đám người, vẫy vẫy tay các huynh đệ sau lưng, phân phó.
Hắc Kiểm Bàn Tử vừa nói xong, lập tức có mấy hắc y nhân quay trở về trong xe, từ trên xe thương vụ ném ra hai người, lại từ cốp sau xe có rèm ném r aba người, chính là năm người Sinh ca bị đánh sung mặt sung mũi, bể đầu chảy máu.
Thấy được năm huynh đệ đang nằm trên đất, Bưu Tử vội vàng hỏi:
- A Sinh, các ngươi không phải là đi bắt Trương Vĩ rồi hả? Vì sao bộ dạng lại thành ra như thế này.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Không phải nói đã bắt được Trương Vĩ rồi hả?
Triệu Văn Long nhìn xem nằm trên đất, năm người Sinh ca vết thương chồng chất, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.