Phòng Thuật (Dịch) - Chương 394: Đàm phán (2)
- Mẹ nếu không thế quyết định, chi bằng con hỏi ý kiến của ba được không?
Thấy sự tồn tại của phụ thân rất thấp, Trương Kỳ không nhịn được.
- Trừ ăn không đói bụng ra? Ông ấy còn biết cái gì chứ? Mọi việc đều phải do ta quyết định.
Lưu Quế Hoa hừ một tiếng.
- Vương tiểu thư, căn nhà này còn có thế bớt xuống không?
Lưu Quế Hoa quay đầu nhìn về phía Vương Oánh.
- A di, căn nhà này giá cho thuê cũng không cao, hơn nữa lại là áp phòng của công ty môi giới, muốn giảm giá cũng không có nhiều khả năng, nhưng tôi nghĩ nếu hạ xuống 5200 NDT thì chắc không thành ván đề?
Vương Oánh nói.
- Vương tiểu thư, cô là chuyên gia môi giới, cô cảm thấy tính chất bộ phòng này thế nào?
Trương Kỳ hỏi.
- Bộ phòng này là tân phòng chưa có người thuê qua, hơn nữa vị trí, tầng trệt, hay hình dáng căn nhà cũng đều không tệ, 5300 NDT tiền mướn cũng không phải là cao, hơn nữa loại phòng này cũng không hề muốn cho thuê.
Vương Oánh nói vô cùng đúng trọng tâm.
Công ty Thiên Thiên cùng Trương Vĩ có mâu thuẫn nhất định, Vương Oánh vốn không muốn xem áp phòng của Công ty Trung Thông, nhưng cô lại không có bộ phòng nào phù hợp với nhu cầu của khách hàng, hơn nữa căn phòng này cô cũng không thu phí hoa hồng, nên đương nhiên cũng muốn làm cho đối phương có thế nhanh chóng mua nhà.
Lưu Quế Hoa sau khi cùng Trương Kỳ thảo luận, cũng cảm thấy căn phòng này rất tốt, cuối cùng quyết định thuê căn phòng này, dù sao tìm được bộ phòng nguyên tốt cũng không dễ dàng, một khi để người khác dành mất, đến lúc đó chưa chắc đã tìm được phòng tốt hơn.
Hơn nữa ở khách sạn cũng rất đắt, đồng thời cũng không tiện như nơi ở bình thường, căn phòng này phương diện nào cũng đều thích hợp, so với mấy bộ phòng trước cũng tốt hơn rất nhiều, sau khi cùng Vương Ánh trao đổi một phen, đoàn người liền đi thẳng đến Công ty Trung Thông.
Muốn ký hợp đồng thuê nhà, thật ra cũng không phải khó, chỉ cần tìm được nhà thích hợp, đúng yêu cầu của khách hàng, hơn nữa lấy lợi ích ra để dụ và ép định, thì có thế trực tiếp thuyết phục khách hàng ký hợp đồng.
Vương Oánh vừa rồi đã gọi điện thoại cho Lý Mộng Phi, nên mọi người trong điếm đều biết chuyện này, thấy Vương Oánh, Lưu Quế Hoa, cùng đám người Trương Kỳ đến Trung Thông môn điếm, Lý Mộng Phi cùng Hứa Kiệt lập tức chạy ra nghênh tiếp.
- Hoan nghênh quang lâm đến Công ty Trung Thông, mời các vị vào trong.
Lý Mộng Phi đứng ở cửa môn điếm, nhìn mọi người cười một cái nói.
- Tiểu huynh đệ này bộ dạng thật khôi ngô, giống như con gái vậy.
Lưu Quế Hoa nhìn Lý Mộng Phi một cái, cười nói.
- A di, tôi là đàn ông, là nam tử hán!
Lý Mộng Phi giơ tay phải lên, cong cẳng tay, làm thành tư thế một đại lực sỉ, nói.
- Ha ha…
Động tác của Lý Mộng Phi làm mọi người bật cười, không khí hai bên cũng hòa hợp không ít.
- Đây là khách hàng của công ty chúng tôi, muốn thuê phòng 2909 ở tòa cao ốc số 7, chúng ta cũng nên nói chuyện về hợp đồng một chút chứ.
Vương Oánh không muốn để khách hàng cùng công ty Trương Vĩ tiếp xúc quá nhiều, liền ngắt lời.
- Mời mọi người vào trong, còn cụ thế chuyện thuê phòng thế nào, thì chúng ta đến phòng họp đàm phán đi.
Hứa Kiệt thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh.
Sau khi tiến vào phòng họp, Vương Oánh cùng đám người Trương Kỳ ngồi một bên, Hứa Kiệt cùng Lý Mộng Phi ngồi một bên, căn cứ theo lợi ích, chia làm hai phái rõ ràng.
- Vương tiểu thư, khách hàng của cô xem qua phòng ốc của chúng tôi rồi, có phải quyết định muốn ký hợp đồng không?
Hứa Kiệt hỏi.
- Khách hàng của tôi Trương tiểu thư cảm thấy nhà cũng không tệ, nhưng giá tiền lại hơi cao, muốn rẻ hơn một chút.
- Đúng vậy, tiền thuê 5300 NDT mắc quá, nếu như mỗi tháng tiền thuê là 4800 NDT, thì phòng này chúng tôi liền thuê.
Lưu Quế Hoa tiếp lời Vương Oánh.
- A di, chúng tôi cho thuê giá 5300 NDT cũng không cao, nếu như là 4800 NDT thì chúng tôi căn bản cũng không tính cho thuê nữa.
Lý Mộng Phi thái độ nói chuyện rất cứng rắn, căn nhà này được Công ty Trung Thông thuê, bọn họ bây giờ có thế nói là chủ sở hữu nhà, chứ không phải là thân phận của những người đàm phán nữa.
- Đúng vậy, tôi đoán bà đã xem cũng không ít nhà, nếu lựa chọn căn nhà này của chúng tôi, cũng đã chứng minh căn nhà này giá thuê không hề cao.
Hứa Kiệt nói.
- 4800 NDT không được, vậy 5000 NDT được không.
Lưu Quế Hoa kỳ kèo.
- A di, bà nếu thật muốn thuê nhà, thì giá thấp nhất là 5200 NDT, thấp nữa tôi không thế làm chủ được, dù sao tôi cũng chỉ là một nhân viên môi giới bình thường.
Hứa Kiệt nói lấy lệ.
- Cậu không làm chủ được, vậy thì tìm người làm chủ!
Lưu Quế Hoa bất thình lình mà hỏi:
- Điếm trưởng của các người đâu?
Thấy tư thế áp bức của Lưu Quế Hoa, Vương Oánh phát hiện mình không thế chen vào nữa, Lưu Quế Hoa đại diện cho khách hàng, Công ty Trung Thông đại diện cho chủ sở hữu nhà, bản thân Vương Oánh càng tỏ ra lúng túng, hơn nữa nguyên nhân chủ yếu vẫn là do Lưu Quế Hoa trả giá quá thấp, nếu như dựa theo lời nói của cô lúc trước 5200 NDT, thì đoán chừng hiện tại đã có thế ký xong hợp đồng này rồi.
- A di, bất quá chỉ là cho thuê một căn phòng thôi, không cần phải tìm điếm trưởng của chúng tôi, tôi cùng bà nói chuyện là được rồi.
Hứa Kiệt nhíu mày, nhanh chóng ngăn cản.
Hứa Kiệt đã làm nghiệp vụ nhiều năm là một nhân viên già dặn kinh nghiệm, ký hợp đồng nhỏ như cho thuê, lại mời điếm trưởng ra đàm phán, vậy hắn mấy năm qua coi như làm uổng công rồi, chuyện này mà truyền ra ngoài có thế khiến người ta chê cười cho đến chết!
- Cậu không phải nói không làm chủ được sao? Cậu nếu cho tôi thuê với giá 5000 NDT, tôi cũng sẽ cùng cậu ký hợp đồng, bằng không thì mời điếm trưởng của các người ra đây, cùng tôi nói chuyện!