Phòng Thuật (Dịch) - Chương 326: Đập xe (2)
Hai người các ngươi đụng con tôi bị thương, không bồi thương tiền bạc cho mẹ con tôi, cũng không dẫn nó đi bệnh viện khám bệnh, ta đây dựa vào cái này không thế đập xe của ngươi được sao Nữ nhân trung niên mười phần phấn khích nói, dường như bản thân mình bị tủi nhục lắm vậy.
- Vậy cô cần bao nhiêu tiền, tôi bồi thường cho cô!
Trương Vĩ nói.
- Hai người đụng gãy chân của con tôi bị thương, nói ít cũng phải ba vạn khối tiền chữa bệnh, ta đây cũng sẽ không dây dưa vào hai người nữa.
Nữ nhân Trung niên nghe được Trương Vĩ nguyện ý giải quyết riêng, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, đòi hỏi nhiều nói.
- Ba vạn!
Trương Vĩ cười lạnh một tiếng, từ trong ví lấy ra 300 khối tiền. đưa trước mặt nữ nhân trung niên, nói:
- Tôi cho cô tối đa là 300 khối tiền. Cô muốn lấy hay không?
- Hai người là hai kẻ tán tận lương tâm, đụng gãy chân con trai ta , nghĩ dùng 300 khối tiền có thế đuổi bọn ta đi sao, căn bản không thế nào được!
Nữ nhân Trung niên trong kêu gào nói.
Nữ nhân trung tuy rằng ngoài miệng nói tiền không đủ, nhưng động tác nhặt tiền cũng không chậm, lập tức ngồi xổm người xuống nhặt 300 khối tiền lên, cho dù tiền nhiều hay ít thì tiền ở trong túi mình vẫn an tâm hơn, được Trương Vĩ lấy tiền giải quyết riêng. Trong lòng nàng cũng không còn muốn ăn vạ nữa.
Người có tiền không phải sợ sự việc, mà là sợ phiền toái, nữ nhân trung niên cũng chính là lợi dụng điểm này để chơi xấu vơ vét tài sản tiền tài, nghĩ thầm tiếp tục tăng thêm, tranh thủ vơ vét tài sản Trương Vĩ hơn vạn NDT tiền.
Trương Vĩ thấy được đối phương lượm 300 khối tiền, trên mặt cũng mỉm cười, nếu như đối phương không lấy tiền Trương Vĩ sẽ đuối lý. Nhưng vì đối phương nhận tiền Trương Vĩ, bất luận Trương Vĩ đưa thêm số tiền thiếu, đối phương đều có thế hiềm nghi vơ vét.
- Trương Vĩ, anh làm gì mà đưa tiền cho cô ta! Hai người kia rõ ràng chính là tên lưà gạt.
Lý Mông Dao cũng từ trên xe đi xuống, có chút bất mãn nói.
Lý Mông Dao có chút hối hận vì đi cùng Trương Vĩ, phát sinh này nổi lên là chuyện ngoài ý muốn. Dù sao chuyện này Trương Vĩ coi như là người bị hại, nhưng vì đối phương đập phá ô tô, ngược lại Trương Vĩ dùng phương án này để xứ lí , khiến cho Lý Mông Dao thật sự có chút xem thường hắn, cảm thấy Trương Vĩ có chút yếu đuối.
- Cô chớ chen vào chuyện này. Chuyện này tôi xử lý rồi.
Trương Vĩ lấy ra 300 NDT, làm cho đối phương bị phân tâm, làm cho đối phương nghĩ là phía mình đã yếu thế, lừa gạt thành công, để tạo cơ sở một lát nữa thu thập hai người này, hắn tự nhiên sẽ không nghe theo lời đề nghị của Lý Mông Dao.
- Anh có biết hay không, hành động vừa rồi của anh là vẽ đường cho hươu chạy, nếu như anh không có năng lực xử lý chuyện này, tôi có thế gọi điện thoại tìm người hỗ trợ.
Lý Mông Dao có chút hận thiết bất thành cương nói.
- Nha đầu chết tiệt kia, ngươi đụng con ta bị thương rồi, còn dám mắng bọn ta là tên lừa gạt, xem ta phải đánh chết ngươi.
Thấy được Lý Mông Dao muốn ngăn cản Trương Vĩ đền bù, người phụ nữ trung niên trừng Lý Mông Dao một cái, trực tiếp làm bộ phải đánh đối phương.
- Được rồi, cầm tiền đi đi, đừng ở chỗ này khóc lóc om sòm nữa.
Trương Vĩ nghiêng người dời một bước, đứng trước người Lý Mông Dao bảo vệ, quát lớn.
- Đi! Đi như thế nào, ngươi xem chân của con trai ta bị gãy rồi, hắn đứng lên cũng không nổi rồi, anh cấp cho 300 khối tiền còn chưa đủ chữa bệnh.
Nữ nhân trung niên dắt cổ kêu gào, mục đích là để cho Trương Vĩ cho bà ta nhiều tiền hơn.
- Có thật chân của con trai bà bị gãy, không đứng lên nổi không?
Trương Vĩ chỉ chỉ người bị thương nằm trên đất, cười lạnh hỏi.
- Đương nhiên! Mọi người ở chỗ này đều thấy được xe của ngươi đụng ngã con trai ta.
Nữ nhân Trung niên nói to lên.
- Chân của con trai bà bị gãy rồi hả, tôi giúp hắn trị một chút, nói không chừng là hắn có thế đứng lên.
Trương Vĩ buông ra một câu nói, cũng không để ý tới nữ nhân trung niên nữa, trực tiếp đi về con trai của bà này.
- Ai da, chân của ta gãy rồi! Đau chết mất á!
Người bị thương trẻ tuổi nằm trên đất, thấy Trương Vĩ đi về phía mình, tiếng kêu rên càng lớn hơn.
- Chân của anh gãy rồi! Tôi giúp anh trị một chút!
Trương Vĩ trước mắt của nhiều người, sãi bước chân đi đến người bị thương, tay trái nắm cổ áo đối phương, tay phải đấm về phía mặt của đối phương.
- Bốp bốp bốp…
Trương Vĩ dùng sức tay phải, đánh vào bên mặt giả bị thương của thanh niên, đánh cho hắn mấy cái bạt tai, ai cũng không nghĩ tới Trương Vĩ sẽ làm hành động như vậy.
Vừa rồi Trương Vĩ bị đập xe, vẫn còn ôm hận trong lòng, còn bị phụ nữ trung niên vơ vét 300 NDT, rất nhiều người đi đường cùng Lý Mông Dao cảm thấy hắn có chút hèn.
Nhưng bây giờ mọi người đều ngây người ra, không ai nghĩ là hắn sẽ làm như vậy. Vừa rồi còn làm bộ bồi thường tiền, thỏa hiệp, hiện trong chớp mắt lại bắt đầu đánh người bị thương, cho dù nói Trương Vĩ bi bệnh tinh thần phân liệt thì hiện tại ở đây cũng có người tin.
- Quá khi dễ con người ta rồi! Tao liều mạng với mày!
Người bị thương bị Trương Vĩ bạt tai, lúc đầu còn kinh ngạc, sau trên mặt đau đớn làm cho hắn không khuất phục trong lòng. Tuổi hai mươi chính là lúc huyết khí phương cương, làm sao có thế chịu được nhục nhã như vậy.
Người giả bị đụng cũng có danh dự đấy! Với lại, ai ở trước mặt nhiều người bị tát vào mặt cũng khó có khả năng tiếp tục giả vờ bị thương nữa.
- Vụt…
Người bị thương đứng bật dậy từ dưới đất, hai chân đứng vững trên mặt đất, không nhìn ra khác thường chút nào, trong miệng uát to lên:
- – – – – oOo- – – – –