Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 324: Bính từ (2)

Trương Vĩ nhìn người phụ nữ cùng người bị thương một cái, cố ý lên giọng nói.

Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, người phụ nữ trung niên cùng người bị thương liếc nhau một cái, người bị thương trên mặt lộ ra một tia khẩn trương, người phụ nữ trung niên trừng mắt liếc nhìn người bị thương, rồi tiếp tục than vãn:

- Những người có tiền có thế như các người! Đều thích khi dễ bọn nhà nghèo chúng tôi, các vị đụng trúng con trai tôi, cũng không đưa con trai tôi đi chữa trị, các người đều mất hết lương tâm rồi!

Trương Vĩ sau khi xác định đối phương là người giả bị đụng, đầu tiên là thử dò xét xem đối phương có đồng bọn hay không, sau khi xác định đối phương không có đồng bọn, Trương Vĩ mới dùng đến cảnh sát để uy hiếp đối phương một chút, nhưng đối phương cũng không hề bị lời nói của Trương Vĩ dọa sợ.

Trương Vĩ suy tư một lát, cảm giác mình hiện tại có ba phương án xử lý, thứ nhất là bồi thường tiền, nhận thua, tự nguyện để đối phương vơ vét tài sản, thứ hai là vạch trần âm mưu của đối phương. Chứng minh đối phương là người giả bị đụng, và thứ ba là gọi điện thoại báo cảnh sát, chờ cảnh sát đến xử lý.

Phương án thứ nhất Trương Vĩ chắc chắn sẽ không chọn lựa. Phương án thứ hai cũng không phải lựa chọn tốt nhất, hai mẹ con bị bức đến tình thế này, Trương Vĩ không thế đánh đập được, mắng chửi lại càng không được, nên chờ cảnh sát giao thông đến xử lý là chính phương án đơn giản nhất.

Trương Vĩ đứng lên, cũng không để ý đến hai mẹ con đang gào khóc, xoay người đi đến bên cạnh Lý Mông Dao, nói:

- Chúng ta vào trong xe trước, chờ cảnh sát giao thông một lát đến giải quyết!

- Ừ, được.

Lý Mông Dao nhìn thoáng qua hai mẹ con trên đất, trong mắt cũng lộ ra vẻ hồ nghi. Nói.

Lúc sự việc xảy ra cô cũng quá khẩn trương, cũng không hề ác ý suy nghĩ theo hướng khác, bây giờ cô bình tĩnh lại, thấy biểu hiện của hai mẹ con này có chút khoa trương, cũng hoài nghi hai mẹ con này là người giả bị đụng, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, “Người giả bị đụng” tuy rằng vô cùng đáng ghét, nhưng dù sao cũng tốt hơn việc xảy ra tai nạn giao thông thật.

- Người có tiền các người! Thật không có lương tâm! Đụng con trai tôi bị thương cũng không quản đến sự sống chết của nó! Còn có đạo lý nữa không!

Thấy Lý Mông Dao và Trương Vĩ xoay người muốn đi vào trong xe, khiến người phụ nữ trung niên càng khóc to lên.

- Các người ít nhất cũng phải đưa con trai tôi đến bệnh viện. Cho nó kiểm tra thân thế, xem có bị gì nữa không chứ!

Câu chuyện tiếp tục phát triển, chung quanh mọi người tụ tập ngày càng nhiều. Hơn nữa thanh âm nghị luận cũng càng lúc càng lớn, dĩ nhiên đối với cách nhìn nhận sự việc này, mọi người phân thành hai phái rõ ràng.

- Bây giờ những người trẻ tuổi thật không có lương tâm, đụng người ta bị thương cũng không hỏi han gì, hiện tại lại trực tiếp chạy vào xe ngồi, thật là thế phong nhật hạ!

Một người khoảng bốn mươi năm mươi tuổi nói.

- Đại thúc, tôi không nghĩ giống người, tôi ngược lại cảm thấy hai người trẻ tuổi kia làm đúng, hai mẹ con này biểu hiện khoa trương như vậy. Vừa nhìn đã biết là người giả bị đụng.

- Có phải người giả bị đụng hay không tôi không biết, nhưng sự thật là đụng người ta rồi, ít nhất cũng phải đem người ta đến bệnh viện kiểm tra một chút chứ!

Một lão thái khác nói.

- Bệnh viện cũng không thế tùy tiện vào, sau khi vào cho dù không bị thương gì nhiều, thì trước hết cũng phải kiểm tra thân thế một lần, cái này cũng tốn hơn ngàn khối tiền, hơn nữa sau sau đó còn có thế bị lừa gạt.

Một nam nhân đầu hói cua nói.

- Sau khi kiểm tra xong.

Nếu không bị thương, bác sĩ đương nhiên sẽ nói không sao, hắn làm sao có thế lừa người được.

Lão thái thái nói.

- Ôi!!!, bà không biết đâu. Bây giờ có rất nhiều chiêu lừa gạt, mặc dù bà thấy làm kiểm tra không sao, nhưng người ta chỉ cần nói mình chóng mặt, bà cũng phải để người ta ở lại quan sát vài ngày, mà ở bệnh viện dăm bửa nửa tháng, ít nhất bà cũng tốn đến mấy vạn.

Nam nhân đầu húi cua nói.

- Vậy bệnh viện sẽ không quản sao?

Lão thái thái có chút không phục nói.

- Người ta bệnh viện là xem bệnh cho bệnh nhân, mặc dù biết rõ đối phương không bị bệnh, cũng không thế đem họ đuổi ra ngoài!

- Tôi cũng không tin, cảnh sát sẽ không quản sao?

Lão thái thái vặn cổ nói.

- Đại nương, cảnh sát nếu không có cách nào chứng minh hai người là lừa gạt, cũng chỉ có thế xử lý dân sự, người ta cứ mạnh miệng nói có bệnh phải đến bệnh viện, cảnh sát cũng không có quyền đuổi người ta đi.

- Vì thế cho nên, bệnh viện này tuyệt đối không thế vào, người bị thương nhất định sẽ ỷ lại vào anh, đến lúc đó anh muốn người ta xuất viện, cũng phải chủ động bỏ tiền túi ra để giải quyết.

- Mẹ, hai người đó vào trong xe ngồi rồi, không giải quyết sự việc, cũng không đưa chúng ta đến bệnh viện, nếu hắn báo cảnh sát thật, vậy thì làm sao!

Người bị thương nằm trên đất nói.

- Thắng Lợi, con yên tâm, mẹ có cách để bức họ ra ngoài!

Người phụ nữ trung niên trầm tư một lát, nói.

Hai người bọn họ tuy đúng là người giả bị đụng, nhưng bọn họ không có rõ ràng vơ vét tài sản, mặc dù cảnh sát có đến cũng định không được tội, nhưng thân phận của hai người nhất định sẽ được lưu vào hồ sơ, nếu sau này còn tái phạm có thế sẽ bị bắt lại.

Nên người phụ nữ trung niên này phải lợi dụng trước khi cảnh sát đến, khiến hai người Trương Vĩ bước xuống xe, bắt hai người bồi thường tiền, hoặc là khiến hai người họ đưa đến bệnh viện kiểm tra, đến lúc đó ở trong bệnh viện không chịu đi, cuối cùng hai người đợi không nổi, chắc chắn sẽ chủ động tìm bọn họ đưa tiền để giải quyết.

Người phụ nữ trung niên sau khi nghĩ thông suốt lợi và hại, từ dưới đất cầm lên một tảng đá, chạy đến trước xe BMW của Trương Vĩ, giơ tảng đá động tác như muốn đập xe, uy hiếp nói.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free