Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 192: Mời khách (2)

- Nếu tổ trưởng Từ đã nói vậy, cứ theo các người nói mà làm đi.

Tô Ngưng nói.

- Chị Tô, tôi cảm thấy hai người bọn họ đồng thời dẫn cùng một khách hàng, lại khác biệt tổ, chi bằng coi như đây là sự cạnh tranh giữa hai tổ đi.

Lưu Tử Kì đề nghị.

Nghe lời nói của Lưu Tử Kỳ, Tô Ngưng không khỏi nhíu mày, sáng nay cô ta mới đề nghị hai người hợp tác dẫn khách, tối nay đã giải tán rồi, chuyện này làm cô ta có chút không vui, nếu như lại đem ra làm sự cạnh tranh giữa hai tổ, thay đổi xoành xoạch như tự đánh vào mặt mình.

- Ý này không tệ, tôi đồng ý.

Trong mắt Từ Minh lóe lên một tia sáng, hắn thông minh lanh lợi, chỉ cần liếc mắt một cái đã biết Tô Ngưng đang trong tình cảnh lúng túng, tự nhiên không bỏ qua cơ hội đả kích Tô Ngưng.

- Theo ta thấy, hợp đồng hai người ký chính là xem như làm vẻ vang cho tiểu tổ, người không kí được hợp đòng sẽ phải mời cơm, thế nào?

Lưu Tử Kỳ tính tình tùy tiện, thích làm càng lại không phát hiện Tô Ngưng lúng túng mà lại tiếp tục đề nghị.

- Tử Kỳ, đừng làm ồn lên, cậu sẽ tang thêm áp lực cho Văn Quân.

Ngũ đóa kim hoa – Hàn Tuyết thọt cánh tay Lưu Tử Kỳ nói.

Hàn Tuyết tướng mạo thanh tú, thân hình cao ráo, người lại rất gầy, lúc bình thường rất ít khi chủ động nói chuyện, nhưng cô đã rất thông minh, lanh lợi nhìn ra tình cảnh của Tô Ngưng, lập tức lên tiếng cản Lưu Tử Kỳ.

- Ài, tôi cảm thấy đề nghị này rất tốt mà. Giữa đồng nghiệp cần quan hệ đoàn kết, lại muốn cộng tác cạnh tranh, chỉ như vậy mới có thế cùng tiến bộ. tôi đồng ý với ý nghĩ của Lưu Tử Kỳ.

Từ Minh nói.

Từ Minh là tổ trưởng, lời nói rất có trọng lượng. Lý Lâm cùng Vương Kiến Phát trước sau đều bày tỏ ủng hộ. Tô Ngưng dù muốn phản đối nhưng không thế được, cuối cùng vẫn là khiên cưỡng chấp nhận.

Thấy được hợp đồng của một khách hàng bình thường có thế trở thành lý do để cạnh tranh, Trương Vĩ có chút dở khóc dở cười.

Nhưng nếu là Từ Minh chấp thuận rồi Trương Vĩ trong lòng không muốn cũng phải làm cũng sẽ không tại buổi họp mà nói thẳng với tổ trưởng, hắn không giống người tùy tiện như Lưu Tử Kỳ kia.

Sau khi xong họp tối, tại Phòng Hữu Hệ Thống, vài dòng tổng kết công tác được nhập vào, thời gian ăn cơm cũng gần đến. Trương Vĩ cùng Vương Kiến Phát ra khỏi Trung Thông môn điếm, cùng lúc ấy vợ Vương Kiến Phát cũng vừa tới.

Vợ Vương Kiến Phát tên là Triệu Đình, vóc dáng không cao, làn da ngâm ngâm, nhưng dáng người đầy thanh tú, hơn nữa thông minh lanh lợi, rất xứng với Vương Kiến Phát và lại có chủ kiến, có thế thuyết giáo được Vương Kiến Phát.

Trương Vĩ và Triệu Đình tươi cười, chào hỏi:

- Tẩu tẩu, muốn ăn gì, tôi mời!

- Tôi sao cũng được, hai người quyết định đi.

Trương Đình cười nói, cô ta tuy là quản được Vương Kiến Phát rất nghiêm nhưng trước mặt người ngoài vẫn đễ cho anh ta có chút mặt mũi, đó chính là chỗ khôn khéo của cô ấy.

- Hay là chúng ta đi ăn xâu nướng!

Triêu Đình đề nghị. Trương Vĩ dĩ nhiên sẽ không vì Vương Kiến Phát mà khách khí, trực tiếp nói.

- Xâu nướng có gì tốt, hay là chúng ta đi Tĩnh Huyên Trai ăn Phật nhảy tường đi. Đó là đầu bếp từ Hồng Kong đến, mùi vị chính tông nhất rồi. Vương Kiến Phát đề nghị.

- Ài, anh trước đây chẳng phải rất thích uống bia ăn xâu nướng sao? Sao hôm nay không muốn nữa?

Trương Vĩ hỏi.

- Trước kia là vì nghèo, không ăn nổi cái khác, giờ có tiền rồi, ai ăn vỉa hè chứ.

Vương Kiến Phát cười nói.

- Ngươi bây giờ chạy BMW, không làm thịt anh thì làm thịt ai, đoán chừng sao này mình anh ăn cũng không hết.

- Lời này là có ý gì?

Trương Vĩ ngậc nhiên hỏi.

- Tôi và Triệu Đình quyết định sẽ về với ông bà, sau này… có thế sẽ không trở lại đây nữa.

Vương Kiến Phát có chút buồn bã nói.

- Chẳng lẽ chuyện ta lo lắng sắp thật sự xảy ra, Vương Mẫn đi rồi, Vương Kiến Phát cũng muốn đi sao?

Lòng Trương Vĩ trầm xuống, thở dài một cái.

- – – – – oOo- – – – –

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free