Phòng Thuật (Dịch) - Chương 161: Mờ ám
Sau khi Ngô Dũng vừa nói xong, không khí bên trong sảnh triển lãm cũng đạt tới đỉnh điểm, rất nhiều khách hàng tranh nhau lên đài rút thưởng, nhưng trước lúc lên đài còn phải thẩm tra đối chiếu thân phận của khách hàng, ghi lại số chứng minh nhân dân của bọn họ, đề phòng có vài khách hàng vì muốn có phần thưởng mà rút nhiều lần.
Sau khi Ngô Dũng đi xuống bục phát biểu, trên đài còn hai nghiệp vụ viên ở lại, một trái một phải đứng hai bên rương rút thưởng, cũng là giám sát khách hàng đề phòng bọn họ có hành vi không đúng đắn, giống như hành vi rút nhiều vé số một lần.
Trương Vĩ đang một mực chú ý Ngô Dũng, thấy hắn đi xuống đài đứng chung một chỗ cùng Trương Kỳ thấp giọng nói gì đó. Hắn vỗ vỗ bả vai Dương Quang cười cười, nói:
- Đi thôi, chúng ta đi qua nói chuyện cùng Ngô tổng, chúc mừng hắn lần này có thế cử hành hoạt động thành công.
- Nói chuyện với hắn có gì tốt chứ, nếu cậu muốn rút thưởng, cầm chứng minh nhân dân trực tiếp đi là được rồi, còn muốn trông cậy vào hắn để biết bí mật sao?
Dương Quang chỉ là nghiệp vụ viên trong điếm, lúc đối mặt với ông chủ cùng quản lí dĩ nhiên có chút không tự nhiên, có vẻ không tình nguyện lắm.
- Sao cậu phàn nàn nhiều vậy, theo lời của Ngô tổng mà nói, tôi là Thượng Đế của cậu, cậu ngay cả lời nói của Thượng Đế cũng không nghe sao.
Trương Vĩ trêu ghẹo pha trò.
- Được, lời Thượng Đế nói ra, tôi dám không theo sao?
Dương Quang đảo cặp mắt trắng dã, gương mặt có vẻ khi dễ.
Lúc này bên trong sảnh triển lãm có thế nói là chật chội lạ thường, Trương Vĩ cùng Dương Quang trong lúc mọi người xô đẩy liền gạt ra một con đường ở giữa, lúc bây giờ mới đến bên Ngô Dũng đang đứng bên cạnh Trương Kỳ. Trương Vĩ sửa lại quần áo nhăn nhúm do chen lấn, cười nói:
- Chúc mừng Ngô tổng khách đông nha! Tôi đoán mười mấy cửa hàng quanh đây, bị anh hấp dẫn đến một nửa rồi.
- Anh quá khen, chỉ cần là khách hàng trong điếm, chúng tôi đều cung cấp chất lượng phục vụ tốt nhất.
Ngô Dũng khách khí nói.
Ngô Dũng này là người có năng lực, lại khéo léo, bất quá chỉ là hơi hiện thực. Lúc Lưu Quế Hoa bị cướp, Trương Kỳ xin hắn nghỉ phép, lúc hắn biết chuyện này, liền chủ động lái xe đưa Trương Kỳ đi.
Trương Kỳ vì tiết kiệm thời gian, muốn sớm chạy đến bên cạnh cha mẹ nên đồng ý, trên đường Trương Kỳ cũng nói đại khái mọi chuyện cho Ngô Dũng. Theo lời nói của Trương Kỳ, Ngô Dũng biết chút thông tin về Trương Vĩ, căn cứ phân tích của hắn mà nói thì Trương Vĩ chỉ là một người làm công bình thường.
Nên Ngô Dũng cũng không đem Trương Vĩ để vào mắt, cũng chính vì vậy mới có thế lấy lòng Lưu Quế Hoa, không tiếc chủ động khiêu khích, đắc tội với Trương Vĩ. Chỉ là hắn không nghĩ có ngày Trương Vĩ sẽ phản kích sắc bén như vậy, thiếu chút nữa làm cho hắn sượng mặt.
Càng làm cho Ngô Dũng không ngờ hơn chính là, Trương Vĩ lại có khả năng mua xe BMW. Hắn từ chỗ Trương Kỳ cũng hiểu được gia thế của Trương Vĩ, biết được trong nhà Trương Vĩ vốn không có tiền cũng không có quyền, nên không có khả năng giúp con trai mình mua xe, chỉ có thế dựa vào năng lực của cậu ta để mua xe mà thôi.
Trương Vĩ còn trẻ như vậy đã có khả năng mua xe, hiển nhiên là một người không hề đơn giản, nếu như Ngô Dũng sớm biết được điểm này, hắn tuyệt đối sẽ không đắc tội Trương Vĩ, cho nên bây giờ đối mặt lại tỏ ra khá lúng túng.
Trương Vĩ không biết trong đầu Ngô Dũng lại suy nghĩ nghĩ nhiều như vậy, hắn sở dĩ chủ động nói chuyện cùng Ngô Dũng, bất quá là muốn dùng Độc Tâm Thuật tìm hiểu việc rút thưởng, tiếp tục hỏi:
- Ngô tổng, ngài tổ chức hoạt động rút thưởng này thu hút không ít khách hàng, nhưng nếu như thực sự có người rút được giải đặc biệt, vậy ngài chẳng phải sẽ tổn thất gần mấy chục vạn sao? Ngài không đau lòng sao?
- Ha ha, đau lòng thì khẳng định là có đấy, nhưng đây coi như là phương thức tri ân khách hàng, cũng là muốn trong ngày lễ cho khách hàng chút niềm vui.
Ngô Dũng nói.
Ngay lúc Ngô Dũng nói chuyện, Trương Vĩ cũng nhìn chằm chằm vào ánh mắt của hắn, Trương Vĩ đồng tử co rụt lại, trong mắt lóe lên một tia sáng, thấy trong mắt Ngô Dũng xuất hiện một loạt chữ màu vàng, phía trên viết:
“Căn bản là không ai có thế rút trúng giải đặc biệt, tôi đương nhiên là không đau lòng rồi.”
Trương Vĩ nhìn thấu ý nghĩ Ngô Dũng, tiếp tục hỏi:
- Ngô tổng, tôi mới vừa mới nghe có vài khách hàng hoài nghi, nói hoạt động rút thưởng này mờ ám, không biết là thật hay giả?
Sau khi nghe Trương Vĩ ân cần hỏi, Ngô Dũng trên mặt biến đổi, khóe miệng co giật một chút, lập tức khôi phục lại như lúc đầu, nói:
- Sau khi khách hàng rút xong vé xổ số, cửa hàng chúng tôi sẽ kiểm phiếu trước mặt mọi người, tất cả khách hàng đều có thế giám sát, không có cái gì gọi là mờ ám cả.
Sau khi Ngô Dũng nói, Trương Vĩ lần nữa từ trong mắt của hắn thấy một loạt chữ màu vàng, viết:
“Cái hoạt động rút thưởng này đích thật là có mờ ám, tôi dùng nhựa cao su quét lên vé rút thưởng đặc biệt, dán bên dưới cái nắp rương rút thưởng, trong khi người rút thưởng chỉ đứng phía dưới rút, nên không ai có khả năng rút được giải đặc biệt.”
Sau khi thấy được ý nghĩ của Ngô Dũng, trong lòng Trương Vĩ có chút mừng rỡ, đồng thời cũng có chút nghi ngờ. Mừng rỡ chính là mình có khả năng rút được vé xổ số giải đặc biệt kia, nghi ngờ chính là việc dán áp vé xổ số giải đặc biệt kia vào trên nắp rương, khi nghiệm phiếu không sợ bị người khác phát hiện sao?
- Trương Vĩ, anh đừng tưởng rằng Ngô tổng khách khí đối với anh, thì có thế hỏi những chuyện vô lễ như vậy.
Trương Kỳ nhíu lông mày, nghĩ đến Trương Vĩ vì chuyện ở cục công an, nên mới cố ý gây khó dễ cho Ngô Dũng.
- Không việc gì đâu, Trương tiên sinh là khách của chúng ta, nếu có nghi vấn tôi đương nhiên phải giải đáp.
Ngô Dũng lộ ra dáng vẻ đại độ quan liêu, khách khí nói.
- Ai, mọi người đều nói con gái hướng ngoại, thật đúng là một chút cũng không sai, tôi là ca ca hỏi chuyện một chút, cô liền bắt đầu bênh vực rồi, vậy nếu cô kết hôn cùng Ngô tổng, chỉ sợ người làm ca ca tôi đây cũng bị lãng quên luôn.
Trương Vĩ trêu đùa.
- Trương Vĩ, không cho phép anh nói hươu nói vượn.
Trương Kỳ nâng chân nhỏ lên, giẫm lên chân Trương Vĩ, trách mắng.
Rõ ràng cô cùng Trương Vĩ có quan hệ bình thường cũng ít nói chuyện với nhau, còn Trương Vĩ hết lần này đến lần khác trước mặt người ngoài, giả vờ làm một ca ca dạy dỗ muội muội, điều này làm cho Trương Kỳ cảm nhận trong lòng rất không thoải mái, hơn nữa bây giờ còn lấy chuyện hôn nhân của cô ra đùa giỡn, cô hận không thế giáo huấn cho Trương Vĩ một trận.
- Ha ha ha! Nói hay lắm, nếu tôi có thế kết hôn cùng Trương Kỳ, đến lúc đó nhất định sẽ nhớ công người anh vợ này rồi.
Đối với câu nói này của Trương Vĩ, Ngô Dũng vô cùng sảng khoái, trên mặt vui sướng lạ thường.
- Nhất định thế.
Trương Vĩ giơ ngón trỏ tay phải, chỉ chỉ Ngô Dũng, gương mặt cười xấu xa nói.
- Ngô Dũng… Anh cùng Trương Vĩ, không phải là người tốt.
Trương Kỳ dù sao cũng là con gái, bị hai nam nhân cười cợt như thế, trên mặt đương nhiên cũng có chút xấu hổ, vừa thẹn vừa giận trách mắng.
- Ngô tổng, tôi không quấy rầy thế giới của hai người nữa, vừa lúc tôi cũng muốn đi rút thưởng thử vận may.
Trương Vĩ cười nói.
- Trương tiên sinh, xin cứ tự nhiên.
Ngô Dũng thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh, lơ đễnh nói.
- Phì, loại người miệng thét xe lửa như anh, có thể có vận may này sao.
Trương Kỳ châm chọc nói.
- Nói vậy cũng không chính xác! Vận may của tôi lúc nào cũng tốt.
Trương Vĩ trong mắt lóe lên một chút tinh quang, có thâm ý cười nói.
- – – – – oOo- – – – –