Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1319: Lập kế (2)
- Sao lại không có chứ, để hôm khác sẽ giới thiệu tới hai người.
Đặng Thành Quân lắc lắc đầu, trong lòng thầm nhủ:
- Hai vị lãnh đạo ở trong khách sạn này, đúng là ếch ngồi đáy giếng.
- Đặng tổng, nếu ngài đã đến gặp lãnh đạo bàn việc, vậy thì chúng tôi không làm phiền ngài nữa.
Lí Tử Toàn gật đầu nói.
- Đúng rồi, hai ngài tới đây có thời gian rảnh, tôi muốn mời Tử Toàn tiểu thư ăn bữa cơm, đến lúc đó mong cô nể mặt.
Đặng Thành Quân nói.
- Không vấn đề gì, đến lúc đó Tử Toàn của chúng tôi nhất định sẽ tham gia.
-
Vậy quyết định như vậy đi.
Đặng Thành Quân buông một câu, sau đó liền đi vào trong thang máy.
- Chị La, sao chị lại trực tiếp đồng ý như vậy, ngộ nhớ đến lúc đó hoạt động chưa kết thúc hoặc chúng ta có việc khác thì sao?
Lí Tử Toàn nói có chút bất mãn.
- Còn có thể có chuyện gì khác chứ, Đặng tổng là nhà tỉ phú của chúng ta, lãnh đạo của ông ta lại còn là nhân vật ghê gớm hơn, chỉ cần có quan hệ tốt với những vị lãnh đạo đó, còn sợ sau này không có tiếp nhận hoạt động sao?
La Mai hỏi lại.
Haiz….
Lí Tử Toàn thở dài một hơi, gật đầu nhè nhẹ, nói:
Tôi biết rồi.
Sau khi Đặng Thành Quân tạm biệt Lí Tử Toàn, thì liền đi nhanh đến phòng của Tô Nhạc Lộc, sau khi được vệ sĩ dẫn vào phòng khách, liền nhìn thấy Tô Nhạc Lộc đang ngồi trên sô pha phòng khách.
Tô tổng.
Đặng Thành Quân đi cạnh về phía sô pha, nở nụ cười rồi chào hỏi một câu.
Lão Đặng đến rồi, mau ngồi đi.
Tô Nhạc Lộc đang ngồi ở sô pha bèn đứng dậy, chào hỏi.
Cảm ơn ngài.
Đặng Thành Quân vội vàng đáp lại:
Tô tổng, ngài tìm tôi có việc gì sao?
- Ông còn nhớ người mà có quan hệ gần gũi với Trương Vĩ đang có ý định mua lô đất mà lân trước tôi có nhờ ông điều tra hộ không?
Tô Nhạc Lọc hỏi.
- Tôi nhớ, một người là Trương Bình Hóa – cha của Trương Vĩ, một người là quan hệ thống gia với nhà họ Trương.
Đặng Thành Quản trả lời.
Tô Nhạc Lộc nói.
- Như vậy nghĩa là Trương tổng thật sự là công chính liêm minh rồi.
- Kì thực à thay vì nói là công chính liêm minh thì nói là muốn tránh bị nghi ngờ.
Tổ Nhạc Lộc nói.
Da.
Đặng Thành Quân đáp một tiếng, rồi quay đầu nhìn Tô Nhạc Lộc hỏi:
- Tô tổng, vậy ngài gọi tôi đến, là muốn tôi làm gì ạ?
- Tôi muốn tận dụng mối quan hệ này mà lại không hề kinh động đến phía Trương Vĩ, giúp Phí
Văn đoạt được lô đất đó với giá thấp nhất.
- Cái gì! Sau khi nghe thấy lời của Tô Nhạc Lộc, Đặng Thành Quân đơ ra một lát, nhìn đối phương khuôn mặt hắn ta có chút khó hiểu, nói:
- Tô tổng, ngài như vậy là đang suy nghĩ cho bên nào vậy?
- Hừ, Trương Vĩ không giúp Phí Văn lấy được lô đất chẳng phải là vì muốn tránh bị nghi ngờ, sợ bị người khác nói là giúp đỡ người thân mưu đồ tư lợi hay sao? Vậy thì chúng ta để cho chuyện này biến thành sự thật đi.
Tô Nhạc Lộc hừ lạnh một tiếng, nói.
- Hã, vậy ngộ nhỡ Trương tổng biết thì phải làm sao?
Đặng Thành Quân hỏi có chút lo lắng.
- Trương Vĩ biết thì đã làm sao? Chỉ cần chuyện này thành rồi, mà Phí Văn lại có quan hệ thống gia với nhà họ Trương, không cần biết chuyện này có phải là do Trương Vĩ giao phó hay không, nó đều không có cách nào xóa bỏ được nghi ngờ, như vậy thì tôi đã đạt được mục đích rồi.
- Thế nhưng, nếu tôi đi làm chuyện này, vậy tôi có bị liên lụy không?
- Tôi lại không để ông tự mình làm, ông có thể nghĩ cách âm thầm chỉ thị Trần Anh Hùng, sau đó để hắn ta đi làm chuyện này, đến lúc đó chỉ cần không có chứng cứ chứng thực, thì làm sao mà liên lụy đến chúng ta được.
Tô Nhạc Lộc cười nhẹ một tiếng, nói.
Nhưng mà….....
Đặng Thành Quân vẫn có chút do dự không quyết, ngập ngừng nói.
- Không có nhưng nhị gì cả, mặc dù Trương Vĩ muốn đề bạt Lưu Quảng Vĩ là phó chủ tịch, nhưng chuyện này còn chưa được quyết, chỉ cần ông có thể làm tốt chuyện này, Trương Vĩ sẽ rơi vào tay chúng ta, đến lúc đó, tôi sẽ nghĩ cách đề bạt ông lên ngồi vào chức vị phó chủ tịch, chúng ta đề có thể cạnh tranh với Trương Vĩ.
Tô Nhạc Lộc đem chức vị phó chủ tịch ra làm mồi nhử, nói lời mê hoặc đối phương.