Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1285: Lô đất (2)
Vệ Tử Phu gật đầu nhè nhẹ, nói.
- Dạ, tối hôm qua thị trưởng Vinh còn gọi điện thoại, an ủi cháu một hồi.
Vệ Khang nói.
- Như vậy đi, tạm thời trước mắt, hắn ta I không chỉ hợp tác với tập đoàn Hồng Đỉnh chúng
ta, hơn nữa quan hệ với ba của cháu cũng không tồi, ta cho phép cháu ở Thượng Hải trông nom một chút.
Vệ Tử Phu nói.
-
Được, đến lúc đó cháu đi cùng ông.
Vệ Khang đáp.
- Cháu không cần đi cùng ta, đến lúc đó, ta đưa Trương Vĩ đi cùng, Trương Vĩ dù sao cũng là phó chủ tịch chi nhánh, lại là cháu đích tôn của chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Hồng Đỉnh, dù sao tiếng nói cũng có trọng lượng hơn cháu.
- Ông nội, nếu thật sự Trương Vĩ quen biết với thị trưởng Vinh, liệu có ảnh hưởng đến vị trí của ba cháu ở trong chi nhánh không?
Vệ Khang nói giọng có chút lo lắng.
Nôn nóng muốn ngồi vào vị trí chủ tịch của chi nhánh Trung Quốc, không chỉ cần có uy tín và năng lực mà cần có cả quan hệ tốt với các vị lãnh đạo cấp cao, có như vậy thì mới có thể thăng tiến lên các chức vụ cao ở chi nhánh Trung Quốc này.
- Hừ, đã là lúc nào rồi, cháu vẫn còn trơ trẽn nghĩ đến những chuyện đó sao.
Vệ Tử Phu hừ lạnh một tiếng, nói:
- Đợi ba cháu trở về an toàn lo những chuyện đó vẫn không muộn.
- Ông nội, ông dạy rất phải ạ, là cháu chưa biết phân rõ việc gì nên làm trước tiên, việc gì nên để sau.
Vệ Khang vội vã lên tiếng thừa nhận.
- Còn nữa, cháu nên tạo quan hệ tốt với Trương Vĩ càng nhiều càng tốt, hiện nay cậu ta là người phụ trách việc này, hơn nữa cũng là người mà Trương Khôn Chung rất tín nhiệm, nếu như cháu có thể tạo được mối quan hệ tốt, thì hy vọng cứu được cha cháu sẽ càng nhiều hơn.
Sau khi nghe thấy lời nói của Vệ Tử Phu, gò má của Vệ Khang co lại một chút, cười khô, nói:
- Ông nội, ông yên tâm, cháu nhất định sẽ tranh thủ để quan hệ nói chuyện với Trương Vĩ nhiều hơn.
Tích tinh tinh..
Trương Vĩ đang ngồi trên sô pha nghỉ ngơi, đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, Trương Vĩ rút điện thoại ra nhìn một cái, trên màn hình hiện lên số máy lạ.
- Alo, tôi là Trương Vĩ.
Trương Vĩ ấn nút nghe máy, nói.
- Trương Vĩ, tôi là Phí Văn cầu của Trung Nhạc, tôi không làm phiền cậu nghỉ ngơi chứ?
Một giọng nói đàn ông vang lên trong điện thoại.
- Chú Văn chào chú, chú tìm cháu có việc gì không?
Trương Vĩ hỏi.
- Là như này, dạo gần đây tôi chuẩn bị đầu tư lớn vào đại lục, đúng lúc trận đầu tiên là ở Thượng Hải, nghe nói là cậu cũng đang ở Thượng Hải làm, vì vậy muốn hẹn cậu đi ăn bữa cơm.
Phí Văn nói.
- Chú là bề trên, đáng lẽ phải là cháu mời chú ăn cơm mới đúng.
Không cần khách khí như vậy, tôi đang đặt
Được, chú chờ lát.
Trương Vĩ cười đáp một tiếng, liền cúp máy
Trương Vĩ và Phí Văn tiếp xúc với nhau không nhiều, nhưng lại đối với Trương Vĩ rất nhiệt tình, điều này khiến Trương Vĩ vô cùng thắc mắc, hơn nữa đối phương lại đột nhiên đến Thượng Hải, sao có thể chỉ đơn giản ăn một bữa cơm được.
Thế nhưng, Phí Văn dù sao cũng là bề trên, Trương Vĩ cũng không tiện để từ chối cuộc hẹn, vì vậy sau khi tắt máy, liền sai Trương Bân chuẩn bị xe, sau đó trực tiếp đi đến khách sạn.
Ngay sau khi Trương Vĩ đến chỗ hẹn, Phí Văn đã đợi săn trong phòng riêng, Trương Vĩ nở nụ cười, nói:
Chủ Phí, để chủ đợi lâu rồi.
- Trương tổng không cần khách khí, tôi biết cậu rất bận.
Phí Văn cười nói.
- Chú Phí, hôm nay chú hẹn cháu đến, có chuyện gì sao?
Trương Vĩ mở lời hỏi trước.
Nếu như bình thường, Trương Vĩ đương nhiên không hỏi trực tiếp như vậy, nhưng hiện giờ chuyên tòa nhà bị đổ và việc Vệ Quỳnh Sơn bị mất tích, đều phải đợi xem Trương Vĩ đi xử lý, Trương Vĩ đương nhiên không thích vòng vo.
Thấy Trương Vĩ trực tiếp hỏi như vậy, Phí Văn ban đầu có chút thắc mắc, sau đó nói:
- Là như này, dạo gần đây tôi muốn đến đầu tư vào Đại Lục, nhưng vì lí do đã lâu không quay về nước, nên không hiểu rõ tình hình trong nước, vì vậy muốn nhờ cậu giúp đở.
Ủa, chú Phí muốn đầu tư vào mảng nào?
Bất động sản.
Phí Văn đáp, sau đó giải thích:
- Trong nước đã tổ chức thế vận hội, giá phòng không chỉ không hạ xuống, mà theo đà này, còn có thể tăng lên nhanh chóng hơn, vì vậy, ta cảm thấy vụ đầu tư này là rất cần thiết.
- Chú Phí nói không sai, thị trường bất động sản trong nước thực sự là rất tốt.
Trương Vĩ cười nói.
- Đúng vậy, vì vậy tôi muốn hỏi cậu một chút, cậu có hạng mục đầu tư nào tốt không?
Phí Văn nhìn chằm chằm vào Trương Vĩ đang ở đối diện, hỏi.
- Chú Phí, từ trước đến nay cháu ở Bắc Kinh, tình hình ở Thượng Hải cháu cũng không rành cho lắm, vì vậy việc chú muốn đầu tư vào Thượng Hải, cháu chưa chắc đã giúp được chú.
Trương Vĩ nói.
ų.
Sau khi nghe Trương Vĩ nói, Phí Văn do dự một chút, rồi nở nụ cười, nói:
- Trương tổng, tôi nghe nói trong tay của công ty An Thịnh có không ít lô đất, hơn nữa hiện tại công ty An Thịnh sảy ra vấn đề lớn như vậy, tính ra ngày tháng bị phá sản cũng không còn xa nữa, những lô đất đó cũng nên bán ra đi thôi.
Lô đất của công ty An Thịnh!
Sau khi nghe thấy lời nói của Phí Văn, khuôn mặt Trương Vĩ có chút thắc mắc, không ngại mà nhìn sâu vào mắt đối phương một cái, trầm giọng nói:
Con người này thật không đơn giản, sự cố tòa nhà bị đổ vẫn chưa lắng xuống, ông ta đã suy nghĩ làm cách nào để có được lợi ích.