Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1251: Chỗ đột phá

- Các cô muốn gì, muốn đánh tôi sao? Trương Vĩ cười lạnh một tiếng nói.

- Anh hung hung ba ba làm gì, nếu là anh của Trương Trung Nhạc chắc cũng không phải là người tót.

Một cô gái mười bảy mười tám tuổi nói.

- Đúng đấy.

Một cô gái khác phụ họa.

Nhưng vào lúc này Điền Nhị từ trong đám người đi ra vội vàng hòa giải

- Mấy cô đừng lộn xộn, Trương tiện sinh là khách mời của tôi.

- Mấy cô là xử nữ nhân, nếu cha tôi không bị thương, các cô dám khinh de tôi sao, một đám điệu bo!

Trương Trung Nhạc vẻ mặt không cam lòng nói.

- Đứng lên, xem cậu giờ giống cái gì?

Trương Vĩ quay đầu nhìn lại trách một câu.

- Anh Vĩ, hôm nay em thật không làm, mấy cô liền đánh em, nếu không phải thấy các cô là phụ nữ, em sẽ không tính như vậy.

Trương Trung Nhạc nói.

- Trung Nhạc, thật sự không cố ý Điền tỷ cũng không quan tâm đến cậu.

Điền Nhị lộ vẻ áy náy nói.

- Bây giờ nói những câu này làm gì. Trương Trung Nhạc hừ một tiếng nói.

- Bột tranh cãi đi tôi tiến cậu về.

Trương Vĩ vậy vẫy tay với bên ngoài gọi hai bảo vệ của mình ý bảo bọn họ đưa Trương Trung Nhạc rời khỏi.

- Vậy tôi đi trước.

Trương Trung Nhạc lên tiếng trừng mắt nhìn mấy người phụ nữ kia nói.

Từ khi biết Trương Vĩ cứu mình Trương Trung Nhạc có chút cảm kích đối với Trương Vĩ, lại thêm một chút không khỏi kính sợ, cho nên Trương Vĩ nói anh ta vẫn nghe.

Đưa mắt nhìn Trương Trung Nhạc rời khỏi Điền Nhị phất tay với mấy người nói

- Được rồi, mọi người giải tán đi, buổi tiệc cũng chính thức bắt đầu rồi…

Nghe chủ nhân buổi tiệc lên tiếng mọi người cũn dần dần tản đi, Điền Nhị quay đầu nhìn Trương Vĩ nói:

- Tổng giám đốc Trương, thật sự xin lỗi, làm ngài mất hứng rồi.

- Không sao, chỉ là việc ngoài ý muốn mà thôi. Trương Vĩ lơ đễnh nói.

- Có gì cần ngài cứ trực tiếp tìm tôi là được rồi.

Điền Nhị nói.

- Được rồi, vậy ngài làm việc đi.

Trương Vĩ cười trả lời một câu sau đó đưa mắt nhìn Điền Nhị rời khỏi.

- Hì hì, ta còn tưởng rằng mấy cô gái kia sẽ đánh anh một hồi.

Sophie kéo tay Trương Vĩ cười nói.

- Có liên quan gì đến tội?

Trương Vĩ khẽ lắc đầu. Nghe Sophie nhắc nhở Trương Vĩ chợt nhớ ra cái gì, nhìn quanh bữa tiệc quả nhiên phát hiện hai bóng người quen thuộc.

- Vệ Khang Mộ Dung Huyền!

Trương Vĩ nhìn chằm chằm hai bóng người thầm nói.

Một giọng nói nghe quen đột nhiên gọi tên Trương Vĩ, lại để cho Trương Vĩ không khống chế được thiếu chút nữa loạn cả lên.

Trương Vĩ phát hiện bóng hai người đồng thời Vệ Khang và Mộ Dung Huyền cũng phát hiện Trương Vĩ. Sau đó hai người đi về phía Trương Vĩ nói

- Ôi, đây không phải tổng giám đốc Trương sao, nghe nói ngài lại lên chức.

- Vệ Khang, giờ vẫn đang ở nhà sao? Trương Vĩ hỏi.

- Sao lại như vậy, bây giờ tôi đang đảm nhiệm phó tổng giám đốc công ty An Thịnh khu vực Đông nam, vả lại ngài là lãnh đạo của tôi.

Vệ Khang cười nói.

- Công ty An Thịnh? Nghe Vệ Khang nói xong Trương Vĩ thầm nói.

- Đúng vậy, vả lại ngài vẫn là lãnh đạo của Vệ Khang, sao không quan tâm đến công tác của cấp dưới?

Mộ Dung Huyền che miệng khẽ cười.

- Người mới nói thân phận của tôi chính là cô. Trương Vĩ hừ lạnh nói.

- Ngài đang nói cái gì, tôi không rõ. Mộ Dung Huyền vẻ mặt vô tội nói.

- Mới vài ngày không bị thu thập, cô lại bắt đầu nhảy lên nhảy xuống.

Trương Vĩ trách cứ một câu nói.

- Huyền Huyễn muốn làm gì? Phải để anh quan tâm sao?

Vệ Khang nói.

- Vệ Khang hay là thôi đi, phó tổng giám đốc Trường hiện giờ là lãnh đạo của anh, vạn nhất anh chọc giận người ta, người ta nói gì đó cho anh thì đây không phải là không bù đắp đủ cái mất sao?

Mộ Dung Huyền điềm đạm đáng yêu nói.

- Vậy cũng được, kinh phí tổ chức tết liên hoan trung thu của công ty chúng tôi, còn phải nhờ phó tổng giám đốc phê duyệt, hi vọng phó tổng giám đốc Trương bút lớn vung lên một cái, cho công ty chúng tôi kinh phí cao hơn một chút.

- Cổ nhân nói “Duy tiểu nhân cùng nữ tử nan dưỡng dã” thật đúng là không sai chút nào.

Trương Vĩ bật cười nói.

- Tôi không có hứng thú đấu võ mồm với hai người.

- Vậy cung kính phó tổng giám đốc Trương rồi.

Mộ Dung Huyện lộ vẻ dí dỏm đưa mắt nhìn hai người Trương Vĩrời đi.

- Trương Vĩ, cô gái vừa rồi là ai vậy, cô với anh như có chút hơi quá.

Sophie lộ vẻ tò mò nói.

- Nha…

A

Nghe Sophe hỏi vấn đề này Trương Vĩ trầm ngâm một phen nói – Cô gái kia là Mộ Dung Huyện đã từng một lần khổ khổ cầu tôi, chỉ có điều sau bị tôi từ chối cho nên giờ ghi hận trong lòng.

- Nói hươu nói vượn, một tảng mỡ dày đưa đến miệng, anh còn không ăn? Sophie vẻ mặt không tin nói.

- Cô là chị của Lý Mông Dao, tôi muốn đi cùng cô, Lý Mông Dao còn có thể làm bạn gái tôi sao?

Trương Vĩ cười hỏi.

- Chưa nói với anh cái này, Mộ Dung Huyền thật sự cầu anh sao?

Sophie có chút ngoài ý muốn hỏi.

- Đúng vậy, nếu em không tin, có thể hỏi cô ấy.

Trương Vĩ giang tay ra, không đỏ mặt chút nào nói.

- Cô không dễ bị thương. Sophie hỏi.

- Em thử xem chẳng lẽ không biết sao? Trương Vĩ tươi cười chớp chớp mắt nói.

Trong buổi tiệc Trương Vĩ biểu hiện rất hờ 2 hững, nhưng Mộ Dung Huyền và Vệ Khang làm hắn rất kích thích cũng không muốn tiếp tục ăn

không ngồi chờ rồi.

Nhưng muốn là một chuyện, làm là một chuyện khác, có Vệ Quỳnh Sơn và Tô Nhạc Lộc liên thủ áp chế Trương Vĩ nhất thời rất khó đột phát khỏi khốn cảnh này, cũng rất khó đạt được quyền lợi thực chất.

Sau đó một thời gian, Trương Vĩ đọc rất nhiều tài liệu liên quan đến bộ phận Trung Quốc, cũng nghiên cứu tổng hợp một ít tình hình của các công ty trong nước của tập đoàn Hồng Đỉnh, muốn hiểu rõ hơn nữa bộ phận Trung Quốc, tìm được chỗ đột phá thích hợp.

Trương Vĩ nghiên cứu rất nhiều tài liệu xong, rốt cuộc hắn phát hiện mộc hỗ thiếu sót, cái đó chính là tập đoàn Hồng Đỉnh có rất nhiều công ty trong nước nhưng không hình thành được nhãn hiệu riêng.

Những công ty này đã hợp tác, đồng thời cũng có chút quan hệ cạnh tranh.

Ví dụ như ở khu vực miền trung tập đoàn Hồng Đỉnh có bốn công ty lắp đặt thiết bị, bốn công ty này đều có quy mô hạng trung, không hình hành hiệu ứng nhãn hiệu, cũng không hình thành quy mô đủ lớn.

Ở tập đoàn Hồng Đỉnh ngành bất động sản là hàng đầu, kéo theo một số ngành liên quan đến bất động sản. Nếu như có thể đem các công ty sản xuất giống nhau, sát nhập thành công ty lớn có thương hiệu, như vậy lợi ích của tập đoàn Hồng Đỉnh lập tức tăng vọt.

Nói cách khác, đây là sự biết đổi từ lượng thành chất mà Trương Vĩ là người khởi phát hạng mục này, nhất định sẽ đạt được lực ảnh hưởng và uy vọng cực lớn.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free