Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1104: Dạ đàm
- Không sai, trong hai năm này tập đoàn phát triển ổn định, ba với tư cách là chủ tịch tập đoàn có thể nói là không thể bỏ qua công lao.
Trương Bình Hạ cũng phụ họa nói.
Nghe được mọi người vui vẻ, trên mặt Trương Bình Hoa lộ một tia lo lắng âm thầm, đang chuẩn bị mở miệng nói gì đó thì Trương Khôn Trung lại mở miệng lần nữa, nói:
- Được rồi, đừng đội mũ cao cho ta nữa, mặc dù nhà chúng ta có không ít người ủng hộ nhưng cũng không đạt được số phiếu tuyệt đối, vẫn không thể chủ quan.
- Ba nói rất đúng. Trương Bình Hoa đồng ý một tiếng, quay đầu sang hỏi Trương Bình Sinh: – Đại ca, hai nhà Tô, Vệ có động tĩnh gì,
mượn hơi bao nhiêu cổ đông?
- Tình hình cụ thể ta cũng không rõ được, bất quá căn cứ vào tin tức ta lấy được, người ủng hộ hai nhà Tô, Vệ xa xa không bằng Trương gia chúng
ta.
- Nhiều năm như vậy ba đều là chủ tịch tập đoàn, dĩ nhiên uy vọng không phải hai người kia có thể sánh bằng.
- Hai nhà Tô, Vệ làm theo ý mình, tự nhiên không thể cạnh tranh với phụ thân, thế nhưng hai nhà liên hợp lại, có thể tạo thành ảnh hưởng nhất định với ba hay không?
Hai nhà Tô, Vệ liên hợp? Điều này sao có thế?
Nghe Trương Bình Hoa nói, Trương Bình Sinh khẽ lắc đầu nói.
- Đúng vậy, năm đó phụ thân Tô Mục chết rất có thể có liên quan đến Vệ gia, Tô gia sẽ không hợp tác với Vệ gia đầu.
Trương Quân Lan nói.
- Cái này thì chưa chắc. Năm đó lão Tô nghe
nhân là do thân thể của ông ta, cũng không hoàn toàn là do Vệ Tử Phu.
Trương Khôn Trung thở dài một cái, nói.
- Nhị ca, sao anh lại có ý nghĩ này, có phải là nghe được tin gì hay không?
Trương Bình Hạ hỏi.
- Không sai, chuyện này là do Trương Vĩ nhà ta nói cho ta biết. Nó nói hai nhà Tô, Vệ có nam nữ gặp gỡ, hơn nữa còn đạt thành ý hướng hợp tác tuyển cử.
- Điều đó không có khả năng, ta vẫn đang chú ý hai nhà Tô, Vệ, không phát hiện hai nhà có dấu hiệu liên hợp. Trương Vĩ vẫn luôn ở thành phố Bắc Kinh, sao nó lại phát hiện được chuyện này?
Trương Bình Sinh khoát tay áo, căn bản không tin tưởng loại tình huống này.
- Đúng vậy, nhị ca, làm sao Trương Vĩ biết được chuyện này?
- Nó chỉ nói là bạn bè nói cho nó biết, ta cũng không hỏi cụ thể.
Trương Bình Hoa nói.
- Bình Hoa, chuyện này không phải là việc nhỏ, sao chú lại không hỏi rõ? Trương Bình Sinh khiển trách một câu. Chuyện tuyển cử hội đồng quản trị vẫn do ông ta phụ trách, tình huốn hai nhà Tô, Vệ cũng là do ông ta giám thị. Cho dù thật sự có chuyện này phát sinh, ông ta cũng không tin rằng Trương Vĩ có thể phát hiện ra trước mình.
- Bình Hoa nói cũng không phải không có khả năng, dù sao chuyện kia cũng là qúa khứ đã nhiều năm, cho dù thật sự có liên quan đến Vệ Tử Phu, theo thời gian trôi qua cũng sẽ phai nhạt.
- Ừ, nếu như hai nhà Tô, Vệ thật sự liên thủ, vậy đúng là một phiền toái không nhỏ.
Trương Khôn Trung sắc mặt trầm xuống nói.
- Không thể, con một mực chú ý đến hai nhà Tô, Vệ. Nếu như hai nhà Tô, Vệ liên thú, con
Trương Bình Sinh nói.
- Chuyện này nếu là do Trương Vĩ nói, chúng ô ta không bằng gọi nó đến hỏi một chút, xem nó – biết chuyện này từ chỗ nào.
- Ừ, đó cũng là một biện pháp. Trương Khôn Trung khẽ gật đầu nói
Nếu như hai nhà Tô, Vệ liên thủ, thật sự có khả năng vượt lên trước Trương Khôn Trung. Cũng không phải do Trương Khôn Trung quá lo lắng mà ông ta tin tưởng loại chuyện này Trương Bình Hoa không có khả năng ăn nói lung tung.
- Được, con đi gọi cho nó một chủ điện thoại.
Thấy phụ thân cũng mở miệng nói chuyện, Trương Bình Hoa dĩ nhiên sẽ không phản đối nữa, đứng dậy đi sang một bên bấm điện thoại gọi cho Trương Vĩ để hắn chạy tới biệt thự của Trương Khôn Trung.
Lúc Trương Vĩ nhận được điện thoại còn đang ở trong phòng thu dọn đồ đạc. Từ lúc các trưởng bối đi bàn chuyện, Trương Vĩ biết có thể sẽ nhắc đến chính mình, cho nên cũng không lập tức đi nghỉ.
Cũng không lâu lắm, Trương Vĩ liền chạy tới biệt thự của Trương Khôn Trung, phát hiện mỗi trưởng bối đều nhìn mình chằm chằm, vội vàng nở
một nụ cười chào hỏi mọi người.
- A Vĩ tới rồi, ngồi đi. Trương Khôn Trung lộ ra một tia từ ái, chỉ chỉ số pha đối diện, nói.
- Tổ phụ, ngài tìm con có chuyện gì không? Trương Vĩ cười hỏi.
- Vừa nghe phụ thân con nói hai nhà Tô, Vệ có nam nữ gặp gỡ, sao con biết chuyện này?
Còn không chờ Trương Khôn Trung hỏi, Trương Bình Sinh một bên nhịn không được hỏi.
- Là một người bạn nói cho con biết, lúc nói chuyện này với con, hắn nói con phải đảm bảo không nói ra thân phận của hắn cho nên chuyện này thật đúng là không thể nói cho mọi người được.
- Trương Vĩ, chuyện này quan hệ trọng đại, chúng ta đều là trưởng bối của con, có cái gì không thể nói chứ.
Trương Bình Sinh có chút bất mãn nói.
- Đại bá, kết quả con đã nói rồi, quá trình thật sự quan trọng như vậy sao?
Trương Vĩ khoát tay áo, lơ đễnh nói.
- Con không nói chuyện đã xảy ra, chúng ta làm sao xác định tính chân thực của chuyện này?
Trương Bình Sinh hỏi.
- Chuyện này quan hệ trọng đại, nếu như con không xác định dĩ nhiên sẽ không nói bậy. Hơn nữa con là con cháu Trương gia, ngài nghĩ con sẽ nói dói sao?
- Đúng vậy đại ca, Trương Vĩ là con cháu Trương gia chúng ta, tự nhiên sẽ không làm chuyện tổn hại đến lợi ích của gia tộc.
Trương Bình Hoa vỗ vỗ vai con trai, ủng hộ nói:
- Hơn nữa em đã phải người đi điều tra, phỏng chừng rất nhanh sẽ có kết quả.
- Ừ, A Vì không muốn nói thì thôi đi, dù sao trước đó nó đã đáp ứng với bạn sẽ không nói ra thân phận người bạn đó. Đây cũng là một loại tôn trọng đối với bạn bè.
- Ừ, con cũng phải người đi điều tra một chút xác định tính chân thật của chuyện này.
Thấy phụ thân đã lên tiếng, Trương Bình Sinh cũng không tiện nói cái gì nữa, xoay người đi ra ngoài phòng khách, thẳng đến một lúc lâu sau mới quay lại.
- Ting ting ting….
Nhưng vào lúc này, một hồi chuông điện thoại vang lên, tất cả mọi người đều sờ tìm điện thoại mình theo bản năng, cuối cùng chính là điện thoại di động của Trương Bình Hoa.