Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phản Phái Phải Vô Địch (Dịch) - Chương 706: Đại Bạch

Không dám do dự!

Khuôn mặt lộ ra vẻ mặt thà chết chứ không chịu khuất phục, chậm rãi đi về phía Chu Khung, khi đi đến khoảng cách ngàn mét, không dám tiến lại gần!

Bùm!

Tôn Giả Ngưu tộc trực tiếp quỳ xuống, khóc lóc nói:

"Chu Giáo chủ đại nhân, tiểu nhân thực sự không đắc tội với ngài, xin ngài tha cho ta, ta sai rồi, tuy rằng ta không biết ta sai ở đâu nhưng ta khẳng định là đã sai rồi..."

Lúc này trong lòng Tôn Giả Ngưu tộc cực kỳ sợ hãi, hắn không biết vì sao nhiều người như vậy, Chu Khung lại chọn trúng hắn!

(Chu Khung: Có thể vì năm nay là năm Sửu, nhìn trâu thấy thuận mắt!)

"Bổn tọa hỏi ngươi, vực sâu này là nơi nào, vừa rồi có kẻ nào đi vào đó không?" Giọng nói lạnh lùng của Chu Khung vang vọng bên tai Tôn Giả Ngưu tộc.

"Hức... hức... Dạ!"

Tôn Giả Ngưu tộc đang khóc rống, nghe thấy giọng nói của Chu Khung lập tức im bặt.

Nhìn ánh mắt lạnh như băng của Chu Khung, vội vàng đem lai lịch của Hải Thần Uyên, cùng với một ít truyền thuyết kể ra, lại nói Đường Vũ cùng một Hải Yêu tộc nhân vừa mới tiến vào bên trong Hải Thần Uyên.

Nói trọn vẹn một nén hương, Tôn Giả Ngưu tộc mới dứt lời!

Ánh mắt Chu Khung thoáng vẻ trầm ngâm, tẩm cung của Hải Thần, bên trong ắt hẳn có truyền thừa của Hải Thần cũng có thể là Tam Xoa Kích Đế Binh của Hải Thần, hơn triệu năm qua chưa từng có kẻ nào mở được, cho đến khi Đường Vũ bước vào!

Đây chính là phúc duyên trời ban của Thiên Vận chi tử!

"Đi, theo bổn tọa dạo chơi một vòng trong Hải Thần Uyên này!" Chu Khung quát lớn, tay áo phất lên, thu hồi Ma Long phi liễn.

"Tuân lệnh!"

Các bậc cao tầng Ma Giáo đồng loạt cung kính lĩnh mệnh, nhanh chóng theo sau Chu Khung đến trước cửa vào Hải Thần Uyên.

Từ xa!

Vô số Thiên Tôn chứng kiến đám người Ma Giáo dừng lại trước lối vào Hải Thần Uyên, trên mặt đều lộ vẻ giễu cợt!

"Còn dám đi dạo Hải Thần Uyên, Chu ma đầu này thật quá ngông cuồng, tưởng rằng giết được Yêu Tôn thì có thể nghịch thiên hay sao."

"Ta xem lần này hắn làm trò cười cho thiên hạ thế nào, Hải Thần Uyên hiện giờ đang trong trạng thái phong bế, không có chìa khóa, cho dù là Ô lão cũng bó tay."

Mỗi vị Thiên Tôn đều dùng thần niệm truyền âm, trên mặt đều là vẻ chờ xem kịch hay nhìn Chu Khung.

Bọn chúng chờ mong Chu Khung xấu mặt, nhất là nụ cười trên mặt Hổ Tôn, suýt chút nữa thì không kìm nén được.

Chu Khung nhìn Hải Thần Uyên trước mặt bị phong ấn bởi đại trận thần bí, ánh mắt lóe lên vẻ bá đạo, lạnh lùng nói:

"Trên đời này không có nơi nào bổn tọa không vào được, huống chi chỉ là một cái trận pháp cỏn con."

"Đại Bạch, tới ngươi!"

Lúc này Đại Bạch đang trừng mắt, muốn xem lão đại nhà mình định giở trò gì, ai ngờ một câu nói của Chu Khung khiến nó ngây người!

Nhưng Đại Bạch không chút do dự lao thẳng về phía trận pháp, mệnh lệnh của lão đại, nó nhất định phải dốc hết sức thực hiện, đây là tố chất của một linh sủng!

"Không ngờ, lão tổ còn tưởng Chu ma đầu này có bản lĩnh gì, không ngờ lại để một con chó xuất trận, quả nhiên là chủ ý hay."

Một gã Thiên Tôn Hải Sư tộc khinh miệt lên tiếng, hắn cho rằng Chu Khung đang tự tìm bậc thang cho mình xuống.

Dù sao vừa rồi đã mạnh miệng khoác lác, nếu như không phá nổi trận pháp thì chẳng phải là mất mặt sao, hiện tại để cho một con chó đi, mất mặt cũng là con chó mất mặt.

Không chỉ có hắn, những Thiên Tôn khác cũng đều nghĩ như vậy, nếu không thì ai lại phái một con chó đi phá trận!

"Chết tiệt, ta hoa mắt rồi sao..."

Một gã Thiên Tôn chỉ về phía Hải Thần Uyên, kinh hãi thốt lên.

Chỉ thấy...

Đại Bạch đi đến trước trận pháp Hải Thần Uyên, thò đầu vào, dễ dàng tiến vào trong trận pháp mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Một hơi thở sau lại rụt đầu ra!

Sau đó bắt đầu điên cuồng cắn xé trận pháp!

Rắc rắc... Rắc rắc... Rắc rắc...

Từng đợt tiếng cắn xé kịch liệt không ngừng vang lên, trận pháp vốn kiên cố bất khả xâm phạm bỗng xuất hiện một cái lỗ to bằng đầu chó.

Sau đó bắt đầu nhanh chóng mở rộng!

Chỉ trong chưa đầy mười hơi thở!

Trước trận pháp Hải Thần Uyên đã xuất hiện một lối vào cao bằng một người, tuy rằng đang không ngừng phục hồi như cũ nhưng căn bản không thể nhanh bằng tốc độ cắn xé của Đại Bạch.

"Lão đại, xong rồi, trận pháp này mùi vị chẳng ra gì, toàn một mùi muối biển... phì... phì...!" Đại Bạch vừa ngoắt ngoắt cái đuôi về phía Chu Khung vừa nói, ra vẻ ta đây rất tài giỏi.

Chu Khung nhìn Đại Bạch, gật đầu. Hắn chưa từng hoài nghi năng lực phá trận của Đại Bạch, bởi vì từ trước đến nay, vẫn chưa có trận pháp nào có thể ngăn cản được nó.

"Đi thôi, vào trong xem sao!"

Chu Khung sải bước tiến vào trong trận pháp, các cao tầng Ma Giáo khác ở phía sau nhanh chóng nối gót. Sau khi đám người Ma Giáo tiến vào, trận pháp lại lần nữa khôi phục như cũ.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free