One Piece : Từ Bình Dân Quật Khởi - Chương 102: Lựa chọn.
Đảo Aetheria, bộ tộc Eldari, nhà của tộc trưởng Daken.
Mới sáng sớm Feldon đã tìm đến đây rồi, bây giờ hắn đang ngồi cùng với Daken trên một chiếc thảm bằng lá cây. Mặc dù là lá cây nhưng nó vô cùng êm, lại có độ đàn hồi.
- Khi nào tộc trưởng cho ta xin một ít loại lá cây này được không, ta dùng làm lót đệm cũng tốt lắm!
Daken cười tươi đáp lời:
- Cái này ở trong rừng không thiếu, nếu Feldon đại nhân muốn thì ta sẽ cho người đi hái về.
- Nước của hai người đây!
Elysia bưng hai ly nước lên đặt trước mặt hai người, sau đó nàng cũng ngồi gần cha mình.
- Nước ngon!
Feldon uống một ngụm, hương vị ngọt nhẹ, thanh thanh làm cho cơ thể hắn thoải mái, làm dịu đi cơn đói đang chuẩn bị ập đến.
- Haha, đây là đặc sản của bộ lạc, chỉ xuất hiện ở trên loại quả có tên Opoa, và một năm chỉ có một mùa được thưởng thức loại nước này.
Daken giới thiệu nó cho Feldon.
- Xem ra cũng là ta may mắn, thôi được rồi, không biết Elysia có nói cho Daken tộc trưởng chuyện gì chưa?
Daken nghi hoặc, quay sang Elysia ở bên cạnh hỏi:
- Có chuyện gì vậy Elysia?
Elysia đang cúi đầu nghe gọi liền ngẩng đầu lên, dường như lòng nhiệt huyết hôm qua đã bị dập tắt khi nàng đối mặt với cha nàng.
- Ta . . . ta . . .
Feldon thấy Elysia lưỡng lự thì lên tiếng:
- Thôi để ta nói việc này cho Daken ngài đi.
- Chuyện là . . . ta phát hiện ra nàng sỡ hữu sức mạnh triệu người có một, . . . ta muốn nàng đi cùng ta ra khám phá thế giới ngoài kia!"
- Không được, quá nguy hiểm!
Daken quát to lên, giọng điệu lớn lối. Đây chính là phản ứng đầu tiên của hắn khi nghe Feldon nói.
Elysia ở một bên nghe như vậy liền rụt rè, cúi đầu. Feldon thì bình tĩnh, yên lặng nhìn lấy vị trưởng làng trước mắt.
Daken cũng nhận ra mình thất thố, hắn ngồi lại đàng hoàng, uống một ngụm nước, hít vào, thở ra nói:
- Không được, nàng còn nhỏ, ta lo lắng cho an nguy của nàng nên sẽ không để nàng đi theo ngài được.
Feldon kiên nhẫn giải thích:
- Con gái ngài cũng 18 tuổi rồi, cũng đủ lớn để tự lo cho bản thân mình. Bên cạnh đó ta cũng sẽ đảm bảo lấy an nguy của nàng, tuyệt đối không để nàng chịu sự nguy hiểm.
- Vả lại đi với ta nàng sẽ được nhiều lợi ích hơn ở đây.
Daken tò mò hỏi:
- Lợi ích gì?
Feldon đưa bàn tay, dơ từng ngón tay của mình ra:
- Thứ nhất, nàng được trải nghiệm thế giới ngoài kia, không phải bị gò bó trong chính bộ lạc của mình.
- Thứ hai, ta sẽ huấn luyện Elysia, để cho nàng trở nên mạnh mẽ hơn, ít nhất khi trở về nàng cũng sẽ mạnh hơn Rion bây giờ.
Nghe đến đây lông mày của Daken cũng giãn ra đôi chút, Feldon tiếp tục đưa tay ra.
- Thứ ba, nàng có thể phát huy được hết sức mạnh vốn có của mình. Ông không muốn vì sự ích kỉ của ông mà vùi dập ước mơ của con gái ông, phải chứ?
Feldon nói ra những lời đều là sắt thép chém vào bức tường đồng, mặc dù vững chắc nhưng rồi cũng phải sứt mẻ.
Daken yên lặng, cúi đầu, dường như hắn đang suy nghĩ, nhìn sang đứa con gái đang mở đôi mắt to nhìn mình, hắn mở miệng:
- Elysia, nói ra suy nghĩ của con đi, ta muốn nghe được suy nghĩ của con trong lúc này.
Elysia nghe được cha mình nói vậy thì lòng bỗng căng thẳng, mặc dù đã có chuẩn bị trước nhưng nàng vẫn không ngăn được cảm giác trong lòng.
- Ta . . . Ta . ..
- Mạnh dạn lên nào, không phải lo ngại chuyện gì hết!
Daken cổ vũ cho con gái, Elysia gật đầu nói:
- Ta đã nghĩ kĩ rồi, ta muốn đi theo Feldon đại nhân. Ta muốn khám phá thế giới ngoài kia, ước mơ của ta là có thể trở nên mạnh mẽ, sau đó dùng nó mà xóa tan đi muộn phiền của mọi người ở trong đảo.
- Đặc biệt là cha đấy! Kể từ khi mẹ mất thì cha luôn mang trong mình nỗi u sầu, con đều cảm nhận được. Đó là lí do con không còn quậy phá nữa, con cảm nhận được hết.
Bây giờ khi con đi con cũng lo cho cha, sợ cha ở đây một mình lại càng buồn phiền hơn. . .
Nói đến đây nước mắt của Elysia bắt đầu rơi ra, nhìn con gái trước mắt, khuôn mặt Daken cũng hơi ngỡ ngàng. Kể từ khi mẹ của Elysia bị quái vật g·iết c·hết cách đây 5 năm thì đây là lần đầu tiên hắn thấy con gái khóc trước mặt mình.
Nước mắt cũng không nhịn được mà chảy ra trên mặt hắn, Feldon yên lặng chứng kiến, tình cảm cha con lúc này đang dâng trào khiến hắn cũng bị lây, khóe mũi cũng cay cay.
Hai cha con ôm nhau khóc, không ai nói một lời. Sau một hồi họ tách ra thì Daken nhìn Feldon với ánh mắt quả quyết:
- Ta đồng ý. Nhưng . . .
Feldon nghe đến từ nhưng thì ngừng lại, để xem Daken nói gì:
- Nếu con gái của ta b·ị b·ắt nạt, thì cho dù có phải liều cái mạng già này ta cũng phải khiến ngươi hối hận.
Bài văn vở này Feldon quen thuộc lắm, nhưng tới đây thì mọi chuyện đã thành công rồi.
Hắn mỉm cười gật đầu:
- Tộc trưởng ngài yên tâm.
- Elysia ở bên cạnh nửa vui nửa buồn nói:
- Cha! Không có ta ở bên ngài ổn chứ!
Daken gật đầu cười nói:
- Ta hiểu tấm lòng của con, xin lỗi vì trước đến giờ ta không nghĩ cho con nhiều. Dù gì thì ta cũng từng là chiến binh dũng mãnh nhất của bộ lạc mà.
- Ta cũng chưa rời đi ngay đâu nên hai người còn nhiều thời gian tâm sự lắm.
Feldon cười nói, sau một hồi trò chuyện thì Feldon cũng rời đi, trời lúc này cũng gần trưa, Feldon đi tìm Mihawk để ăn chung, tiện thể nói về chuyện của Elysia.
Nhà của Rion, lúc Feldon đến thì cũng vừa hay Rion và Mihawk chuẩn bị dùng bữa.
- Chào, trùng hợp quá ta, ta cũng đang tính tìm ngươi để đi ăn đấy Mihawk.
Feldon mặt không hề đổi sắc tiến đến, Mihawk cũng quen Feldon mặt dày rồi nên quay sang hỏi Rion:
- Hắn dùng bữa chung luôn được không?
Rion gật đầu, thế là Feldon tự nhiên ngồi xuống cầm đồ lên ăn.
Thức ăn ở đây khá lạ miệng, món ăn nhạt hơn nhưng bù lại nó có vị rất thanh thoát, dễ ăn.
Một bàn ăn lớn chẳng mấy chốc bị diệt gọn, đa phần là Feldon và Mihawk ăn.
Nhìn hai vị khách không hề biết lễ nghi này, Rion không biết nên nói gì. Trước giờ những người dân ở đây ăn chung với hắn đều sợ sệt khép nép, không dám ăn. Nay được trải nghiệm cảm giác này hắn cũng không phản cảm, trái lại thấy thú vị.
Ở trên đỉnh cao lâu ngày hắn cũng cảm nhận được sự buồn tẻ vô vị, thua Mihawk cũng là đả kích rất lớn với hắn, được nuôi dạy răng chủng tộc của mình là thần, nên nội tâm của hắn không cho phép hắn thua kẻ khác.
Trận thua Mihawk như là một bạt tai cảnh tỉnh hắn.
Nhìn Feldon và Mihawk vỗ vỗ bụng, Rion mở miệng.
- Ở ngoài kia, người như các ngươi nhiều không?
Feldon nghe như thế liền cười nói:
- Ý ngươi là sao? Người như bọn ta? Là tuổi tác, ngoại hình, tính cách, . . .
Rion phất tay nói:
- Ý ta là có thực lực như các ngươi.
Feldon xùy cười:
- Nhiều lắm, rất nhiều. Mạnh hơn cũng có rất nhiều.. . Thậm chí có một số tồn tại chỉ cần phẩy tay thôi là ngươi c·hết bao nhiêu lần cũng không biết rồi.
Nghe Feldon nói như vậy thì Rion trầm mặc. Thấy đối phương như vậy thì Feldon biết rằng mình chọc đối phương hơi quá rồi, sửa sang lại lời nói:
- Với thực lực của bọn ta mà ở độ tuổi này thì không nhiều, chỉ một số ít thôi haha. Nên ngươi đừng có nghĩ nhiều, người như ngươi ở ngoài kia cũng không có nhiều đâu.
Nghe Feldon nói như vậy thì hắn ngẩng đầu lên nhìn, sau đó xác nhận là Feldon nói thật rồi gật đầu, lúc này hắn mới hỏi:
- Các ngươi . . . năm nay bao nhiêu tuổi?
Feldon cười chỉ mình và Mihawk nói:
- Ta 15 tuổi, hắn 16 tuổi, thấy sao hahaha!
Nghe đến đây thì Rion trợn mắt thốt lên.
- Không thể nào?
Rion năm nay vừa tròn 20 tuổi, cứ tưởng rằng hai người này chí ít cũng tầm đó hoặc hơn, nhưng không ngờ lại thua hắn 4, 5 tuổi. Vậy mà lại đánh bại được hắn, nghĩ đến đây hắn cười khổ một tiếng, cúi đầu:
- Thua không oan, ta không bằng các ngươi!
Feldon mở miệng cười tươi:
- Thế nào, vậy đi theo bọn ta đi, ta sẽ làm cho ngươi mạnh lên!
Rion vội vàng ngẩng đầu, nếu trước đó hắn còn suy nghĩ xem về quyền lực của mình ở nơi đây thì bây giờ suy nghĩ ấy bị đá văng rồi. Hắn muốn trở nên mạnh mẽ hơn!
Tuy nhiên Rion lại nghĩ đến bộ lạc ở đây, hắn chính là chỗ dựa cho bọn họ. Đừng nhìn hòn đảo này thơ mộng nhưng độ nguy hiểm của nó cũng không kém, bộ lạc chỉ chiếm một góc nhỏ của hòn đảo thôi, ở đây còn tồn tại nhiều loại dã thú, quái vật, . . .
Lâu lâu bộ lạc cũng lọt vào tập kích của bọn chúng, những lần như vậy đều tổn thương thảm trọng. Từ ngày có Rion thì hắn gánh vác lấy trọng trách bảo vệ ngôi làng, chính nhờ hắn mà ngôi làng mới phát triển được nhiều nhân khẩu như hôm nay.
Người dân Eldari tôn hắn lên làm " Thiên Sứ" mang ý nghĩa cứu rỗi lấy bọn hắn cũng không phải không có lí do. Hắn được tôn thờ cũng nhờ công của hắn bỏ ra, và Rion cũng có tình thương lấy những người con dân Eldari đáng quý.
Nhìn đến nỗi băn khoăn của hắn, Feldon cũng hiểu được, bởi hắn cũng nghe Daken kể về câu chuyện của Rion rồi.
- Ngươi cũng không cần thiết phải đi ngay đâu, bây giờ xuất hiện ở ngoài kia quá nguy hiểm với ngươi.
Feldon biết nhiều điều hơn về bộ tộc Lurania của Rion, vậy nên hắn cũng đã dành ra cả ngày để suy nghĩ về việc đó:
- Ta có một kế hoạch này rất hay, để sau này ngươi có thể an tâm mà đi.
Rion mừng rỡ:
- Thật sao? Là gì vậy.
Thấy dáng vẻ vội vàng của hắn, Feldon ung dung. Mihawk bên cạnh cũng mỉm cười, đi theo Feldon chỉ một thời gian ngắn nhưng hắn cũng phải khâm phục bộ não của Feldon, mặc dù hơi cà trớn nhưng những lúc như thế này lại rất đáng tin.
- Chi tiết là . . .