Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Ngã phá thiên không - Chapter 32: Tỉ thí

Sáng hôm sau, trước khoảng sân lớn ở trong Diệp phủ, hai hàng gia nhân đang đứng háo hức nhìn về chính giữa của sân nơi có ba người đang đứng đối diện nhìn chằm chằm vào nhau nhưng hai người một cao một thấp thì mặt vô cùng coi thường lẫn khó chịu còn người kia thì mặt cứ nghệt ra, chẳng thèm chú ý chính là Hoàng Vân và hai gã họ Tạ, Từ kia đang chuẩn bị phân tranh cao thấp. Theo như điều lệ của cuộc tỉ thí này thì chỉ cần đánh cho đối phương bay ra khỏi sân đấu hoặc đối phương nhận thua là thắng. Thể lệ là bốc thăm để thi đấu, do gã đạo sĩ kia đã bốc được vé miễn nên cặp đấu đầu tiên sẽ là Hoàng Vân cùng gã tăng lữ họ Từ. Hoàng Vân thì cũng chẳng muốn phiền phức nên sau khi nghe xong thì âm thầm nghĩ biện pháp để đối phó với hai gã kia. Hai người này đều có tu vi Luyện Khí kì nhưng tu sĩ họ Tạ kia thì tầng thứ tám còn vị tăng lữ họ Từ kia thì tầng thứ bảy ngang bằng với hắn. Công pháp của hai bên thì lại hoàn toàn không giống nhau nên Hoàng Vân liền phải đề phòng lên mức cao nhất. Không thiếu những người có công pháp cao cường có thể đánh bại đối thủ cùng giai hoặc vượt cấp nên hắn cũng chuẩn bị rất nhiều phù lục và đan dược để đề phòng đối phương quá mạnh thì còn đường rút lui.

Tới chính ngọ, hồi trống hiệu lệnh vang lên báo hiệu, một vị tu sĩ Luyện khí đỉnh phong của Điền Dịch thành đã được nhờ tới làm trọng tài tiến lên.

- Tại hạ là Vương Linh Nhân, tu sĩ túc trực của Điền Dịch thành, xin ra mắt các vị đạo hữu. Nay được nhờ làm trọng tài của cuộc tỉ thí này sẽ làm hết mình - Gã tu sĩ họ Vương cũng cúi người chào hai bên rồi ra hiệu lệnh bắt đầu

Cả hai hành lễ rồi cũng không rõ về đối phương như thế nào nên không ai muốn động thủ trước cả. Sau một thời thần, bỗng thân hình Hoàng Vân biến mất khỏi vị trí đang đứng mà lao vút về phía sau của tên tăng nhân họ Từ giơ tay đánh tới. Gã kia thấy tấn công bất ngờ thì cũng thu hai tay về niệm chú rồi một vầng kim quang màu vàng bao phủ thân hắn lại khỏi đòn tấn công. Nhanh như chớp sau khi đòn đánh bị chặn lại Hoàng Vân lùi lại hai bước rồi lấy ra phi kiếm điều khiển cho nó bay vèo vèo đánh liên tiếp vào hộ thể kim quang của gã tăng nhân. Đánh liên tục mấy chục kiếm nhưng hộ thể kim quang không hề có chút suy chuyển thì mọi người mới thấy khóe miệng của tên tăng nhân nhếch lên

- Thí chủ đã tấn công đủ rồi thì tới lượt bần tăng!

Tên tăng nhân họ Từ giơ tay lên đánh ra một chưởng cách không khiến cho không khí xung quanh cũng bị biến dạng, hình thành lên một bàn tay lớn tầm một trượng đánh về phía của Hoàng Vân đồng thời trên tay gã chuỗi tràng hạt cũng được phóng ra bay lên không trung mà hóa lớn tọa ra một vòng bảo vệ hình ống bao phủ thân gã lại. Hoàng Vân thấy gã kia tung ra thần thông thì cũng nhăn mặt lùi lại mấy bước lớn tới tận gần giới hạn của sân đấu. Tất cả mọi người của Diệp phủ thấy cảnh tượng này thì đều xì xầm to nhỏ hay là thốt lên thán phục vì cuộc so tài của tiên nhân đâu phải ngày nào cũng được xem. Diệp Hinh nhìn thấy Hoàng Vân bị ép cho lui lại thì môi cắn chặt lại, cực kì lo lắng. Trong lòng thiếu nữ cũng không muốn người mà mình nhờ cũng bị đánh bại nên hai tay bấu chặt vào gấu váy.

Hoàng Vân sau một hồi né tránh thì nhảy phắt lên không ném ra một quả cầu về phía tên tăng nhân nhưng chỉ bị hộ thể của hắn chặn lại rồi "Bùm" một làn khói xanh thoát ra từ quả cầu bao phủ toàn bộ thân hình hắn vào bên trong. Gã này thấy làn khói thì mắt cũng đảo lên mà tỏ vẻ hoảng hốt:

- Độc vụ! Ngươi mà lại dám dùng tà môn ngoại đạo này? - Gã tăng nhân họ Từ cũng không muốn để làn khói chạm vào người mà nhảy vút ra khỏi tầng linh quang của tràng hạt bay lùi về phía xa. Bóng dáng Hoàng Vân cũng một lần nữa biến mất khỏi sân đấu khiến cho tất cả mọi người đều đảo mắt tìm kiếm. Bỗng từ nơi tên tăng nhân vừa hạ xuống, một đôi bàn tay thò lên rồi túm lấy hai chân gã kéo xuống khiến cho thân hình béo mập của tên tăng nhân này bị chìm xuống quá éo không thể nhúc nhíc được. Tên tăng nhân họ Từ bị phục kích thì cũng hét lớn một câu rồi cố gắng giãy dụa ra khỏi cái hố nhưng ngoài một cánh tay thoát ra được từ trước thì toàn bộ thân hình như bị ghim chặt lại không thể thoát được. Từ dưới đất lúc này Hoàng Vân mới chui lên cùng với tấm phù cháy rụi trên tay rồi chĩa kiếm về phía hắn mà nói:

- Đã nhường, đã nhường.

- Khoan đã, hắn đã vô sỉ sử dụng tà môn ngoại đạo công kích tấn công bằng hữu của ta! Sao lại có thể cho qua như vậy được? - Tên họ Tạ đang ngồi trên ghế cũng xúc động đứng phắt dậy chỉ tay về phía Hoàng Vân mà mắng.

- Tà ma ngoại đạo? Tại hạ dùng chiêu nào là của ma đạo mà các hạ lại nói vậy? - Hoàng Vân đảo mắt sang nhìn gã đạo sĩ họ Tạ mà chất vấn.

- Rõ ràng ngươi sử dụng độc vụ.

Nếu không Từ hiền đệ sao lại có thể bị người bức rời khỏi Thiên Hiên Tráo được? - Tên kia vẫn gân cổ lên chỉ tay vào mặt Hoàng Vân mà hét khiến cho hắn vô cùng chán ghét.

- Được, nay ta sẽ để trọng tài xem xét về quả đạn khói vừa nãy nếu như không phải thì ngươi tính thế nào?

- Ta sẽ bồi thường cho ngươi hai trăm linh thạch! - Tên kia cũng nói rất rứt khoát.

- Được, một lời đã nói. - Hoàng Vân nghe xong lời này thì vui vẻ gật đầu rồi vỗ túi trữ vật lấy ra hai khỏa đạn khói giống hệt với quả hắn vừa ném ra đưa về phía của vị tu sĩ trọng tài rồi đứng sang một phía. Tay của tu sĩ họ Vương bắt lấy hai khỏa đạn khói sau khi dùng thần thức kiểm tra rồi nhìn qua lại một hai lần. Sau đó tay ném ra một quả khiến cho làn khói xanh bao phủ thân hình gã lại rồi mới từ từ bước ra không chút thay đổi gì khiến cho mọi người đều ngạc nhiên mà ồ lên.

Tất cả mọi người đều đang ngạc nhiên chứng kiến rồi ồ lên kinh ngạc. Tay chỉ trong về phía vị tu sĩ họ Vương rồi xì xầm bàn tán. Tới đây vị Vương Linh Nhân này cũng giơ khối đạn khói còn lại lên rồi tuyên bố:

- Không phải độc vụ. Chỉ là đạn khói này được trộn với thuốc màu xanh nên mới có hiềm nghi này.

- Ngươi còn nghi ngờ gì nữa không ? - Hoàng Vân tới đây mới hướng về gã họ Tạ nói.

- Không thể nào? Chắc chắn là có nhầm lẫn ở đây. - Tên kia vẫn không chịu tiếp tục đôi co

Vị tu sĩ họ Vương lúc này lông mày cũng nhăn lại rồi hướng về gã đạo sĩ họ Tạ mà nói, trong giọng nói có chút không hài lòng:

- Ý của ngươi là ta thiên vị, xử oan cho các ngươi? - Vừa nói linh quang từ trên người của gã cũng phát ra khiến cho tất cả những người xung quanh đang chứng kiến cũng bị đẩy lùi lại còn gã họ Tạ cũng xanh mặt mà đưa tay lên tạ lỗi:

- Ta đâu dám có ý này. Chắc là ta đã nhìn nhầm. Xin Vương đại nhân bỏ qua cho.

- Nếu như không còn gì nữa thì tỉ thí tiếp tục! - Vương Linh Nhân cũng giơ tay lên ra hiệu tiếp tục khiến cho hai người tu sĩ cấp thấp khác nhảy lên kéo gã họ Từ ra khỏi cái hố rồi Hoàng Vân cùng gã họ Tạ bay lên sân.

Gã đạo sĩ lúc này nghiến răng ken két nhìn về phía Hoàng Vân. Chắc hắn chỉ hận không thể ra tay đánh chết đối phương ngay lập tức để rửa nỗi nhục này cho hả nỗi lòng. Ngay sau khi tiếng hiệu lệnh bắt đầu vang lên thì hắn ngay lập tức vỗ túi trữ vật lấy ra phi kiếm màu xanh lao về phía Hoàng Vân mà chém tới nhanh như thiểm điện. Rõ ràng đối phương cũng luyện thân pháp như hắn thậm chí là có phần nhanh hơn chút đỉnh nên Hoàng Vân cũng hết sức đề phòng mà điều chỉnh tốc độ lên mức nhanh nhất để né tránh. Những đợt tấn công như vũ bão lao tới như mưa khiến cho Hoàng Vân hết né phải lại né trái rồi phải dùng tới linh quang hộ thể chống đỡ. Gã đạo sĩ họ Tạ cũng cười nhếch miệng rồi lôi ra một lá bùa vuốt nhẹ lên phi kiếm khiến cho thanh kiếm tỏa ra linh quang màu xanh rực rõ rồi chém ra một đạo kiếm ảnh to lớn từ trên cao bổ xuống đầu Hoàng Vân. Hoàng Vân mắt nhìn thấy đòn này trong lòng kêu không ổn rồi vỗ túi trữ vật lôi ra một tấm Độn Địa phù vỗ vào người rồi chui xuống đất. Tên họ Tạ cũng hét lớn:

- Lại dùng Độn Địa phù sao? Ngươi không dùng trò này với ta được đâu! Tam Chuyển Kiếm khí. - Từ trên tay của tên đạo sĩ phát ra kiếm khí rồi gã nhảy vút lên không tạo ra kiếm ảnh chém xuống sân đấu khiến cho mặt đất vỡ tung. Sóng xung kích từ vụ nổ phát ra khiến khói bụi mù mịt, tất cả mọi người phải lùi lại che mắt. Gã Vương Linh Nhân kia phất tay vút một cái khiến cho khói bụi tan dần. Trên sân đấu chỉ còn thấy thân hình gã đạo sĩ cầm kiếm trên tay đang đứng ở giữa đống gạch vỡ vụn còn phía xa xa chỉ thấy phi kiếm của Hoàng Vân đã gãy thành đôi cắm trên mặt đất, bên cạnh còn một tấm vải dính máu.

- Không thể nào! - Diệp Hinh đứng phắt dậy từ trên đài quan sát rồi lấy tay che miệng thất thần như không thể tin vào mắt mình.

- Hahaha! Rõ ràng chỉ là một tên tán tu vô danh tiểu tốt cũng muốn tới đây tỉ thí. Ta thắng rồi - Sau khi không cảm nhận được khí tức của Hoàng Vân gã đạo sĩ họ Tạ cũng cười lớn nhìn về phía thanh kiếm gãy rồi hét lớn.

Bỗng vụt cái từ trên không Hoàng Vân bay vút xuống tay cầm một thanh thương màu xanh chính là Thương Long Kích mà hắn mới mua được từ Tại Thủy hội đánh một đòn vút vào đầu của gã đạo sĩ kia. Đòn đánh giáng xuống như thái sơn áp đỉnh, tựa như giao long đánh xuống khiến cho gã đạo sĩ chỉ kịp giơ kiếm lên chống đỡ vô cùng khó khăn. Hoàng Vân gào lên như muốn rát cả cổ họng" Phá cho ta!" rồi đòn đánh như mạnh hơn ba phần khiến cho gã đạo sĩ quỳ xuống một chân, toàn thân như bị ghim xuống đất. Rồi tên đạo sĩ cũng hét lên

- Ta chịu thua! Ta chịu thua.

Tới đây, áp lực mới dần biến mất rồi Hoàng Vân lộn một cái lùi lại rồi đứng trên mặt đất.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free