(Đã dịch) Loạn Cổ - Chương 530 : Hồ Liên
Trong Hồng Quy Thành, dòng người lưu dân từ khắp nơi ngày càng đổ về. Thành trì bách nghiệp hồi sinh, đường phố lại tấp nập, nhộn nhịp như xưa.
Ngoài Túy Vân Lâu, vệt máu đã khô cạn.
Toàn bộ nam nhân nhà họ Liễu, trừ trẻ nhỏ, đều bị chém đầu. Xưa kia, bọn họ từng cao cao tại thượng, không coi thường dân ra gì. Cho nên, khi toàn bộ chúng quỳ rạp dưới đất, khổ sở cầu xin tha mạng, đám đông vây xem bốn phía không những không có chút thương xót nào, thậm chí còn đồng loạt vỗ tay tán thưởng. Thậm chí, có kẻ còn đốt pháo ăn mừng ngay tại pháp trường.
Cảnh tượng trớ trêu đó mãi mãi in sâu trong tâm trí mọi người.
Chiến Vũ, với tư cách là người khơi nguồn mọi chuyện, chẳng màng đến những điều này, hắn lại một lần nữa chìm đắm vào tu luyện.
Hai ngày sau, hắn rời khỏi nhà.
Điểm đến đầu tiên của hắn là Hồ phủ, thứ hai chính là Cung phủ.
Chỉ khi khống chế hoàn toàn hai đại gia tộc này, hắn mới xem như thực sự nắm giữ được huyết mạch chính của Hồng Quy Thành. Sau đó, trải qua một vài sắp đặt, về phía trên, hắn có thể chi phối những cường giả Đại Thiên Tông đóng tại đây; còn về phía dưới, hắn có thể kiểm soát mọi thế lực gia tộc trong Hồng Quy Thành. Có thể thấy, Hồ gia và Cung gia chính là hai mắt xích trọng yếu nhất.
Một khi đã nắm trong tay mọi thế lực ở Hồng Quy Thành, hắn tự nhiên có thể thu hoạch các loại tài nguyên không ngừng nghỉ. Với gia sản hùng hậu, chẳng những bản thân hắn mà ngay cả những người bên cạnh hắn cũng có thể yên tâm tăng cường tu vi, không còn phải lo lắng về hậu họa.
Hồ gia gia chủ Hồ Hồng Hiên mấy ngày nay chẳng đi đâu cả. Hắn thoái thác tất cả các buổi xã giao, chỉ lặng lẽ ngồi nhà chờ đợi.
Giờ phút này, hắn vừa mới bước vào chủ điện gia tộc, liền nghe có người thông báo Chiến Vũ đã đến.
Phải biết, hôm đó tại Túy Vân Lâu, rất nhiều hạ nhân Hồ gia đều đã diện kiến Chiến Vũ. Hơn nữa, sau khi về phủ trạch, Hồ Hồng Hiên còn đặc biệt sai họa sư vẽ mấy bức chân dung của Chiến Vũ, lệnh cho thủ vệ ở cổng tỉ mỉ quan sát, phải ghi nhớ trong lòng. Bởi vậy, khi Chiến Vũ còn cách cổng lớn Hồ phủ vài trượng, hắn đã bị các thủ vệ nhận ra và ngay lập tức vội vàng bẩm báo.
Hồ Hồng Hiên vừa mới ngồi xuống ghế, nghe được tin tức này lại lập tức đứng dậy, rồi mới phân phó với vị đại quản sự mới nhậm chức kia: "Nhanh chóng thông tri chư vị tộc lão, bảo bọn họ toàn bộ đến đây!"
Phải biết, lúc ở Túy Vân Lâu, Chiến Vũ chỉ khống chế được hai phần ba tộc lão Hồ gia. Một phần ba còn lại hôm nay nhất định phải bị kiểm soát hoàn toàn. Chiến Vũ hành sự cẩn trọng, hắn không muốn nhìn thấy toàn bộ kế hoạch của mình bị một vài tộc lão rò rỉ đến tai cao tầng Đại Thiên Tông, cuối cùng đổ sông đổ bể.
Giao phó xong, Hồ Hồng Hiên liền hối hả chạy về phía cổng lớn phủ đệ.
Từ xa, tộc nhân Hồ gia nhìn thấy hành động của hắn, ai nấy đều kinh ngạc không thôi.
"Chẳng lẽ là những đại nhân vật của Đại Thiên Tông đến rồi?" Có người không nhịn được mà đoán.
Lúc này, các tộc nhân Hồ gia đều phấn chấn. Nếu thượng sứ Đại Thiên Tông có thể đích thân đến Hồ gia, đó chính là sự khẳng định lớn lao nhất đối với họ. Con cháu Hồ gia sau này ra ngoài sẽ cảm thấy có thêm mặt mũi gấp bội, tự tin càng đầy đủ.
"Ưm? Sao lại là tên tiểu tử kia?" Khi nhìn thấy Chiến Vũ, một vài người Hồ gia rõ ràng sững sờ, cảm thấy rất bất ngờ.
"Hắn là ai vậy? Chẳng qua là một người trẻ tuổi thôi, nhìn cách ăn mặc của hắn cũng không giống quý nhân. Gia chủ vì sao phải đích thân nghênh đón hắn, tùy tiện phái một người đi chẳng phải được sao?" Có người bất mãn nói.
"Im lặng! Các ngươi đều quên lời huấn thị của gia chủ rồi sao? Sau này ngàn vạn lần đừng trông mặt mà bắt hình dong, trong đối nhân xử thế phải biết khiêm nhường, nếu không sớm muộn gì cũng sẽ chịu chung số phận với Liễu gia! Nghe nói Liễu gia chính là bởi vì đắc tội một người trẻ tuổi ăn mặc bình thường mà bị diệt tộc!"
"Ha~ lão Lục nói đúng. Thật lòng nói cho các ngươi biết, Liễu gia chính là đắc tội tên tiểu tử kia nên mới bị diệt tộc đó!"
"Tiểu tử nào?"
"Ngớ ngẩn, chính là tên tiểu tử mà gia chủ đích thân nghênh đón!"
"A~ vậy hắn và người trên bức họa không giống lắm!"
"Phí lời, ngươi bây giờ nhìn thấy là mặt nghiêng của hắn, có thể nhìn ra được cái gì! Đi đi đi, không có chuyện gì thì đi chơi bùn đi~"
...
...
Khi biết được Chiến Vũ chính là 'kẻ chủ mưu' dẫn đến việc Liễu gia diệt tộc, rất nhiều tộc nhân Hồ gia lập tức thu hồi tâm khinh thường, ai nấy đều chỉ dám nhìn từ xa, căn bản không dám qu�� mức tới gần.
Thế nhưng, ngay khi Chiến Vũ đi đến mười trượng trước chủ điện Hồ phủ, một nữ tử đột nhiên từ mặt bên đại điện bước nhanh đi ra.
"Là Hồ Liên, nàng muốn làm gì, chuẩn bị thừa cơ trèo lên tên tiểu tử kia sao?" Bốn phía, không biết có bao nhiêu người đều tập trung ánh mắt vào người nữ tử có dáng người yểu điệu, khuôn mặt kiều mị, ngũ quan tinh xảo đó.
"Hồ Liên từng một mực ngưỡng mộ Thiếu thành chủ trước kia, thậm chí có lời đồn nàng đã tư thông với hắn. Thiếu thành chủ còn từng hứa hẹn sẽ ban cho nàng một vị trí tiểu thiếp sau này! Chẳng lẽ nàng nhìn thấy Thiếu thành chủ đã không thể nào trở lại nữa, cho nên chuẩn bị thay đổi mục tiêu, sẽ gửi gắm nửa đời còn lại của mình vào tên tiểu tử trước mắt này sao?"
"Ha~ ai mà biết được chứ, chúng ta cứ xem thật kỹ là được rồi!"
...
...
Lúc này, Chiến Vũ cũng chú ý tới nữ tử đột nhiên xuất hiện kia.
Hắn lập tức dừng bước, có hứng thú đánh giá đối phương.
Bởi vì, hắn đã nghe nhất thanh nhị sở những lời đối thoại của các tộc nhân Hồ gia xung quanh, biết nữ tử đột nhiên xuất hiện này nhất định là có ý đồ khác.
Còn Hồ Hồng Hiên thì sắc mặt âm trầm, hắn bây giờ sợ nhất chính là những kẻ khốn không có mắt trong tộc cố ý khiêu khích Chiến Vũ, đến lúc đó ngay cả toàn bộ gia tộc đều phải xui xẻo, thậm chí là diệt vong.
"Hồ Liên, nơi đây không phải nơi ngươi có thể đến, nhanh chóng rời đi!" Hắn lập tức tiến lên nghênh tiếp, lớn tiếng quát mắng.
Nghe vậy, Hồ Liên dừng lại, thân thể hơi hơi run rẩy, nhưng cuối cùng vẫn cắn môi một cái, tiếp tục đi về phía trước.
Hồ Hồng Hiên giận dữ, đang chuẩn bị ra lệnh cho đại quản sự đi theo mang nữ tử kia đi.
Thế nhưng, Chiến Vũ lại nói: "Hồ Hồng Hiên, bảo nàng ta qua đây!"
Hồ Hồng Hiên không dám kháng mệnh, lập tức lùi lại ba bước, đứng ở phía sau Chiến Vũ.
Thế nhưng, đôi mắt hắn vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Hồ Liên, một khi tiểu nha đầu kia có bất kỳ hành động sai trái nào, hắn nhất định sẽ ra tay lôi đình, chém giết nàng ta. Cho dù đối phương là cháu gái ruột của mình, nhưng vì l���i ích của gia tộc, hắn cũng hạ thủ được.
"Gia chủ, Liên Nhi mạo muội quấy rầy, mong được thứ tội!" Mặc dù Hồ Hồng Hiên ở phía sau Chiến Vũ, nhưng Hồ Liên vẫn đầu tiên hướng hắn hành lễ.
Nhìn thấy tiểu nha đầu vậy mà lại diễn ra một màn kịch như vậy, đại quản sự bên cạnh nhếch nhếch miệng, nghĩ thầm lần này hỏng bét.
Còn như Hồ Hồng Hiên, chẳng những suýt nữa bị dọa chết, càng là suýt nữa bị tức chết tươi.
Nói theo tình hình lúc này, Chiến Vũ giống như là hoàng đế của thế giới phàm tục, mà Hồ Hồng Hiên hắn nhiều nhất chỉ là một đại thần. Bây giờ ngươi Hồ Liên thấy hoàng đế không bái, ngược lại đầu tiên bái đại thần phía sau, chẳng phải đây là làm loạn cương thường, muốn đẩy Hồ Hồng Hiên vào chỗ chết sao?
Thế nhưng, giờ phút này Hồ Hồng Hiên lại không thể phát tác, chỉ có thể nhịn cơn giận, trầm giọng nói: "Được rồi, vị trước mắt này chính là Chiến công tử, sau này bất luận ở nơi nào gặp hắn, đều phải lập tức hành đại lễ khấu bái, biết không?"
Mọi câu chữ trong đoạn văn này đều là thành quả lao động của đội ngũ biên tập tại truyen.free.