Giới thiệu
Đây là một khúc tình duyên chậm nhiệt, duyên phận tựa như dòng suối nhỏ, từ từ len lỏi mà thấm đẫm ân tình, kể về một đôi thanh mai trúc mã. Thuở thiếu thời, hai người là bằng hữu chí cốt, song bởi lầm lỡ mà đành ly biệt. Mười năm sau, kỳ duyên tái ngộ, những cảm hoài cố nhân lại trỗi dậy, và từ đó, một sợi tơ hồng vô hình dần quấn quýt, kết nối hai tâm hồn lại với nhau. Úc Hữu Ninh: "Nếu ngươi muốn thổ lộ với người mình yêu, ngươi sẽ nói như thế nào?" Khánh An: "Ta yêu ngươi, hoặc là ta thích ngươi —" Úc Hữu Ninh: "Cảm ơn ngươi đã thổ lộ." Khánh An: "Ngươi dám gài bẫy ta?" Hai nữ tử, thuở hàn vi vốn là tri kỷ, nhưng bởi hiểu lầm mà phải chia xa. Mười năm sau, họ trùng phùng, và trong quá trình tái ngộ, giữa họ đã nảy sinh những tia ái muội bất ngờ. Mặc dù thuyền bè tình bạn một lần nữa căng buồm ra khơi, nhưng lần này, trên hải trình đó, nó đã vô tình rẽ lối, tiến vào biển tình sâu thẳm. Văn phong tinh xảo, tỉ mỉ, khắc họa hình tượng nhân vật sống động, chân thực, khiến cảm xúc độc giả tùy theo tình tiết mà thăng trầm biến ảo khôn lường. Sau kỳ trùng phùng, sự giao cảm giữa hai nữ tử ngày càng trở nên cuốn hút, khiến người đọc say mê khôn xiết.