(Đã dịch) Hộ Quốc Lợi Kiếm - Chương 1013 : Lễ Động Thổ!
Trong xe.
Tần Uyển Thu nhìn cuộc gọi của Lý Tử Nhiên, rồi nhẹ nhàng tắt máy.
"Không ngờ, Tử Nhiên bây giờ lại thực dụng đến vậy."
"Trước kia nàng không phải như thế."
Tần Uyển Thu khẽ lắc đầu, nếu biết Lý Tử Nhiên là người như vậy, cô đã chẳng đi ăn cùng nàng.
"Bạn bè kiểu này, sau này không kết giao thì hơn."
Lâm Tiêu một bên lái xe, một bên thuận miệng đáp lời.
"Ai nha, từ khi đi cùng cậu, bạn bè của tớ đều bị cậu đuổi hết rồi!"
Tần Uyển Thu cạn lời, bĩu môi nói với Lâm Tiêu.
"Nghèo ở chốn phồn hoa không ai hỏi, giàu nơi thâm sơn có họ hàng xa."
"Phần lớn chỉ là những mối xã giao vô nghĩa, việc gì phải phí thời gian?"
"Bạn bè chân chính, vài ba người là đủ rồi."
Lâm Tiêu liếc Tần Uyển Thu một cái, nhẹ giọng đáp.
"Biết rồi! Tất cả đều nghe cậu."
Tần Uyển Thu nghiêng đầu, tựa vào vai Lâm Tiêu.
"À đúng rồi, lễ động thổ vào ngày mai, cậu cũng phải đi tham gia đó."
Lâm Tiêu nhớ đến chuyện này, lại nói với Tần Uyển Thu.
"Tớ vốn dĩ đã định đi rồi."
"Tớ nghe nói lần này tập đoàn Lãm Thu hành động rất lớn, không chỉ là một lễ động thổ."
"Mà còn là một hội nghị giao lưu bao gồm rất nhiều phú thương, dĩ nhiên tớ phải đi rồi!"
"Hơn nữa, tập đoàn Lâm thị vốn cũng là công ty con của tập đoàn Lãm Thu, thật không ổn nếu tớ không đi."
Tần Uyển Thu nhẹ nhàng gật đầu, nói rằng họ đều là nhân viên của tập đoàn Lãm Thu, nhất định phải tham gia.
"Ừm, vào ngày mai, tớ có một món quà muốn tặng cho cậu."
Lâm Tiêu nhìn thẳng phía trước, nhẹ nhàng nói.
"Quà gì?"
Tần Uyển Thu nghe vậy, vô cùng tò mò hỏi.
"Ngày mai, cậu sẽ biết thôi."
Lâm Tiêu nở nụ cười, còn cố tình giữ bí mật.
"Cậu! Cậu biết tớ có chứng ám ảnh cưỡng chế chứ."
Tần Uyển Thu vô cùng bất đắc dĩ, Lâm Tiêu càng không nói, nàng lại càng tò mò.
"Ừm......, tặng cả Giang Thành cho cậu, được không?"
Lâm Tiêu chậm lại tốc độ xe một chút, cười nói hỏi.
"Cái gì?"
Tần Uyển Thu trong nháy mắt đơ người.
Nàng cảm thấy, Lâm Tiêu cho dù là nói đùa, cũng không thể nói kiểu đó chứ!
Toàn bộ Giang Thành, hắn cho rằng mình, thật sự là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Lãm Thu sao?
Mặc dù, Tần Uyển Thu lúc ban đầu cũng đã từng nghi ngờ, nhưng sau đó ngẫm lại, thật không có khả năng.
"Không thể nào! Cậu lại lừa tớ."
Tần Uyển Thu trầm ngâm mấy giây sau, lắc đầu lia lịa.
Người khác có lẽ đối với Lâm Tiêu, không phải là hiểu rõ như vậy, nhưng nàng Tần Uyển Thu dám nói, mình đối với Lâm Tiêu hiểu tường tận.
Chăm sóc Lâm Tiêu hai năm, đừng nói Lâm Tiêu có những tài sản gì, ngay cả trên người Lâm Tiêu có bao nhiêu nốt ruồi, cô cũng biết rõ mồn một.
Mà tập đoàn Lãm Thu, tài lực hùng hậu đến mức người ta còn không dám tưởng tượng họ có bao nhiêu tiền.
Còn về quan hệ xã hội, trước đây, khi tranh chấp với tập đoàn Kinh Bang, ngay cả Phùng Sấm của tỉnh Tô Giang, cũng đích thân đến tọa trấn.
Thế lực khổng lồ như tập đoàn Lãm Thu, một người như Lâm Tiêu, không chút thân phận bối cảnh nào, làm sao có thể tạo dựng nên?
"Tớ không có."
Lâm Tiêu khẽ lắc đầu. Hắn biết, để Tần Uyển Thu dễ dàng chấp nhận chuyện này, e rằng sẽ hơi khó.
"Xì, đúng là cậu đang lừa tớ rồi."
"Tớ biết, cậu quen biết tổng giám đốc Lý, còn quen biết trưởng phòng Lưu, quan hệ với Bàng Phi cũng không tệ."
"Nhưng tất cả họ cộng lại cũng không thể sánh với quy mô của tập đoàn Lãm Thu."
Tần Uyển Thu lắc đầu, vô cùng nghiêm túc nói ra suy nghĩ của mình.
Lâm Tiêu mỉm cười, cũng không giải thích thêm gì.
Hắn muốn vào ngày mai, sẽ nói ra tất cả.
Trước khi đi, lại trao cho Tần Uyển Thu món quà cuối cùng này.
"Cậu đừng cười! Tớ rõ ràng đang nói chuyện nghiêm túc với cậu mà."
"Cậu đừng luôn nghĩ đưa tớ cái này, đưa tớ cái kia, thật giống như tớ là kiểu con gái hám tiền bạc vậy."
Tần Uyển Thu nhếch miệng, giọng nói hơi có vẻ bất mãn.
"Ha ha! Không có, tuyệt đối không có."
Lâm Tiêu nghe vậy bật cười, cảm thấy vui vẻ.
Hắn thật sự chưa từng nghĩ như vậy.
Nếu như Tần Uyển Thu thật sự là kiểu con gái đó, vậy làm sao có thể cam tâm tình nguyện chăm sóc Lâm Tiêu hơn hai năm trời.
"Bất kể có hay không, tớ đều muốn cậu minh bạch."
"Hai chúng ta ở bên nhau, không phải vì tiền tài."
"Cho dù cậu cái gì cũng không có, tớ cũng nguyện ý ở cùng với cậu."
Tần Uyển Thu chậm rãi quay đầu, ánh mắt vô cùng nghiêm túc nhìn Lâm Tiêu.
"Vì sao?"
Lâm Tiêu cười nói hỏi.
"Bởi vì, cậu là thần tượng của tớ."
"Tớ từ rất sớm trước kia, đã nghe ông nội nói qua chuyện của cậu."
Tần Uyển Thu nói đến đây, sắc mặt có chút hơi hồng, sau đó lại ngượng ngùng ngoảnh mặt đi.
Ngay từ lúc nàng còn ở tuổi mới lớn, Tần Lệ Hùng lão gia tử ngẫu nhiên trở về thăm người thân, liền sẽ cùng Tần Uyển Thu nhắc tới tên Lâm Tiêu này.
Rồi sau đó, Lâm Tiêu sau khi chính thức nhập ngũ, càng là lập xuống vô số công huân.
Cho nên ở trước khi chưa nhìn thấy Lâm Tiêu, Tần Uyển Thu vẫn luôn đối với Lâm Tiêu, là ôm lòng sùng bái và chờ mong.
Nếu không thì, cô cũng không thể nào cam tâm tình nguyện chăm sóc Lâm Tiêu hơn hai năm trời.
Hôn ước chỉ là thứ yếu, điều quan trọng hơn là Tần Lệ Hùng lão gia tử đã sớm gieo vào lòng Tần Uyển Thu một hạt giống.
Ở cái tuổi mới lớn, khi tâm hồn còn ngây thơ trong sáng, một người như vậy xuất hiện trong trái tim cô, làm sao có thể dễ dàng lãng quên?
Lâm Tiêu nghe vậy chỉ mỉm cười, không nói thêm lời nào.
***
Ngày hôm sau.
Giang Thành, khu trung tâm thành phố.
Khu vực này vốn là một khu phố cổ đã tồn tại rất lâu đời.
Với tổng diện tích lên tới hàng ngàn mẫu đất, vẫn chưa từng được quy hoạch phát triển.
Bởi lẽ, một mảnh đất rộng lớn nhường này không phải ai cũng có thể "nuốt trọn".
Riêng khoản đầu tư ban đầu, e rằng phải lên tới con số mười chữ số, quả thực không phải số tiền nhỏ.
Nhiều nhà phát triển bất động sản tầm cỡ quốc gia cũng muốn nhúng tay vào Giang Thành.
Nhưng khâu thẩm tra tư cách vô cùng nghiêm ngặt, hơn nữa, tỉnh Tô Giang cũng không muốn để doanh nghiệp ngoài tỉnh thâu tóm một dự án quan trọng đến vậy.
Nói tóm lại, đó là "phù sa không chảy ruộng ngoài".
Vì vậy, dự án này vẫn luôn trong tình trạng trì hoãn phát triển suốt những năm qua.
Tập đoàn Lãm Thu, với tiềm lực tài chính và mối quan hệ xã hội vững chắc, hoàn toàn đủ khả năng giành lấy dự án này.
Dù thời gian thành lập công ty chưa lâu, nhưng sau khi sáp nhập nhiều công ty tại Giang Thành, việc xét duyệt tư cách này đương nhiên không còn là vấn đề.
Và hôm nay, chính là ngày diễn ra lễ động thổ khởi công cho khu trung tâm thành phố này.
Lâm Tiêu cũng chuẩn bị nhân dịp này, trước mặt vô số nhân vật máu mặt của toàn Giang Thành, công bố người điều hành thực sự đứng sau tập đoàn Lãm Thu.
Đồng thời, anh muốn trao tặng "món quà" tập đoàn Lãm Thu này cho Tần Uyển Thu.
Truyen.free hân hạnh mang đến bạn bản chuyển ngữ này với đầy đủ bản quyền.