Menu
Đăng ký
Trang chủ Hỉ Tương Cố
Hỉ Tương Cố
Hoàn thành

Hỉ Tương Cố

Đọc từ đầu

Giới thiệu

Thể loại: Bách Hợp, điền văn, cổ đại, tình hữu độc chung, ân oán giang hồ, 1x1. HE. Cặp đôi: Hỉ Mi x Âm Cố Tổng. Tổng 95 chương. Chuyện về một nàng sát thủ từ bỏ nghề, chuyển sang làm bà đỡ, bởi vì nhân tính trỗi dậy mạnh mẽ khi chứng kiến một thai phụ sinh con ngay trước mắt. Một cô thôn nữ bị chồng ruồng b�� vì sảy thai. Hai người gặp gỡ, có lẽ là do nhân duyên, cũng có thể do có người vô tình an bài. Tình cảm từ từ nảy nở, bởi vì hai người tựa hồ sinh ra để dành cho nhau; một phần khuyết thiếu của người này bù đắp cho người kia; một người lạnh lẽo, một người ấm áp; một người sắc sảo, một người đơn thuần... Tiết Tử: Thôn Đê Hạ Một trong ba tội bất hiếu, không có con nối dõi là tội lớn nhất! Gần đây, Việt Đại luôn đốt nhang khấn vái. Gia tộc họ Việt hiện nay nếu không sinh được con trai thì coi như đứt đoạn hương hỏa. Bởi vậy, vô luận thế nào cũng phải có người truyền thừa! Sở dĩ có cái tên Việt Đại này là vì: sau khi Việt Đại chào đời, cha hắn hùng tâm tráng chí, mong muốn những đứa con sau sẽ được gọi là: Việt Nhị, Việt Tam, Việt Tứ... Tổ tiên Việt gia ở Thành Đông, thôn Đê Hạ. Nhiều thế hệ sống bằng nghề trồng trọt. Chưa từng bước ra khỏi thôn, hiểu biết không nhiều. Và chỉ có một hy vọng duy nhất là có nhiều con cháu để cuộc sống sau này, khi về già có chỗ nương tựa. Song, yêu cầu nhỏ nhoi như thế mà trời cao không cho. Việt Đại chỉ có ba cô con gái. Có ba đứa con gái, đồng nghĩa với hao hụt vốn liếng. Mỗi khi xuất giá đều phải vét sạch gia sản. Cũng may gả đi không xa, và các nàng còn có lương tâm, thường giúp đỡ gia đình. Vì thế đến năm gần hai mươi, Việt Đại mới cưới thêm một người nữa, ở huyện khác, họ Lâm. Lâm thị có dung nhan tuyệt mỹ, song số phận lại kém may mắn. Nàng ốm yếu bệnh tật triền miên. Vốn dĩ bà mối và Việt nhị cô nương có quen biết; dưới sự phó thác của Lâm gia, bà mối khéo léo nói năng rằng Lâm thị là người hiền lương thục đức, chưa hề bước chân ra khỏi nhà, lại có nhiều của hồi môn; Việt nhị cô nương thấy một mối tốt như thế thì làm sao có thể nhường cho người khác, nên đã chạy về nhà mẹ đẻ hỏi. Việt gia dĩ nhiên mừng rỡ về mối hôn sự tốt đẹp này, vì thế mới mời bà mối kia thương lượng, vài lần qua lại là đã định được ngày. Đêm động phòng, khi vén khăn voan, Việt Đại nhìn xem kinh ngạc đến ngây người, mừng rỡ khôn xiết. Hôm sau, Lâm thị dâng trà cho cha mẹ chồng. Hai ông bà cũng mừng vì đã rước được cô con dâu xinh đẹp. Chưa đầy một ngày, toàn bộ thôn Đê Hạ đều biết Việt gia mới cưới về một thê tử xinh đẹp đến nhường nào... Tiếc là không được lâu, tin tức Lâm thị ngất xỉu, hao tốn không ít tiền thuốc mới cứu được nàng, bay nhanh như gió... Mà Việt gia cũng không vì con dâu bệnh tật mà buồn phiền quá lâu. Mấy tháng sau, Lâm thị mang thai. Việt gia lại hớn hở. Đáng tiếc lại là con gái. Việt lão gia chỉ biết đập tẩu thuốc, phun một bãi rồi đi ra ruộng. Ba năm sau. Lâm thị lại có thai, lại là con gái. Cái gọi là dục tốc bất đạt, tiếp sau đó hai năm, Lâm thị tuy mang thai thêm một lần nữa nhưng vì thể chất yếu ớt nên thai nhi không giữ lại được. Nghe nói, đó là một đứa con trai. Và sau lần này, Lâm thị không thể mang thai được nữa. Việt lão gia cũng không qua được vài năm, ông bị nhiễm phong hàn, mất vào mùa xuân. Vài năm sau đó, phu nhân của lão cũng từ trần. Từ đó, không còn ai quản chuyện Việt Đại có sinh được con trai hay không nữa. Thực ra lúc mới bắt đầu, Việt Đại cũng rất đau khổ. Không có con trai, đồng nghĩa với không có ai làm việc nặng không nói, mà còn bị người ta khi dễ, song hắn chỉ có thể nén giận. Lâm thị thì ngoại trừ không có sức khỏe ra, những việc khác đều vô cùng tốt; một phụ nữ xinh đẹp như thế, Việt Đại không nỡ tổn thương nàng, cho nên hắn cũng thừa nhận hai cô con gái này. May mắn thay hai cô bé đẹp như mẹ vậy, cốt cách mỹ nhân có từ nhỏ. Lâm thị bởi vì bệnh tật nhiều năm mà bị nhiều người xem thường, nên, tuy rằng không có con trai nhưng nàng đối đãi với hai cô con gái mình không như bình thường. Nàng thậm chí còn muốn mời tiên sinh về dạy chữ nghĩa cho hai đứa nhưng về sau vẫn là từ bỏ ý định. Và cứ như thế, khi cô con gái lớn vừa mới mười ba tuổi, đã có rất nhiều người đến cầu hôn. Sau đó, khi cô bé đến tuổi cập kê, cô bé cũng được gả đi xa. Và chàng con rể lớn đó thì chưa được gặp mặt bao nhiêu lần, vì nhà chàng tận phương Bắc xa xôi. Ban đầu, khoảng một thời gian ngắn cô con gái lớn sẽ sai người mang bạc về hiếu kính cha mẹ; nghe giống như là bọn họ đem bán con gái đi vậy. Có điều về sau, cô con gái lớn càng lớn, Việt Đại lại càng không biết dùng mặt mũi gì để đối mặt liệt tổ liệt tông. Còn cô con gái nhỏ – Hỉ Mi, may mà vẫn chưa xuất giá. Căn cứ vào kinh nghiệm của đứa lớn, vì nhớ con, Lâm thị quyết định hôn sự của Hỉ Mi nhất định phải ở gần. Càng gần càng tốt! Mà Hỉ Mi, cũng có một giai thoại: Nhũ danh của nàng vốn là Tiểu Nhân. Một cái tên được gọi từ lúc sinh ra cho đến năm mười sáu tuổi. Bởi vì tỷ tỷ nàng được gả đi quá sớm nên nàng được mẹ giữ lại vài năm. Song sự thật thì còn có một nguyên nhân khác nữa. Mỹ mạo của Tiểu Nhân tuy được thừa hưởng từ mẹ, nhưng tính tình lại không biết sao rất là khác biệt. Nàng mạnh mẽ, bạo dạn; lông mày hơi vếch lên, toát ra vài phần sát khí. Tính cách như thế cho nên hao phí không ít tâm huyết của Việt Đại. Cũng may, khi đó, có một vị lão đạo nhân đến đây, ông ta xem cho Tiểu Nhân của Việt gia một quẻ. Số là sau khi lão đạo nhân kia ăn uống xong mới chậm rãi nói Tiểu Nhân có mệnh vượng phu, đại phú đại quý, chẳng qua cái tên không được tốt cho lắm. Việt Đại lập tức thỉnh giáo. Lão đạo nhân đánh giá Tiểu Nhân mãi, thấy hàng mi nàng mang ý cười, linh động vô cùng, liền lấy tên "Hỉ Mi", như vậy mới có thể gả vào nhà tốt được. Không chỉ như thế, lão đạo nhân không lấy tiền, ngược lại để lại mười lượng bạc, nói là ngày khác Hỉ Mi "bay lên đầu cành" thì nhất định phải đến đạo quán tạ ơn thánh thần và dâng nhang đèn gấp mười. Từng ngày trôi qua, không ai ngờ được rằng Việt Đại cầm mười lượng bạc trong tay mà không hề tiêu xài. Mười lượng bạc, nếu không có biến cố gì xảy ra là có thể đủ cho toàn gia ba người bọn họ sinh sống nhiều năm. Việc này, đại khái là do Việt Đại tính toán lâu dài. Nếu lão đạo nhân dám khẳng định như thế, chứng tỏ ông ta rất tin tưởng vào quẻ của mình, cho nên hắn còn phải nhờ cậy vào đứa con gái này. Việc này vừa truyền ra, toàn thôn Đê Hạ đều chấn động, và tất cả đều muốn xem nhân duyên của Hỉ Mi sẽ như thế nào. Quả nhiên việc tốt đẹp này càng ngày càng truyền xa, rơi vào tai Khánh đại tài chủ của thôn bên cạnh. Khánh Đăng Khoa là con trai lớn của Khánh tài chủ. Nghe nói, Khánh phu nhân đã mơ thấy con trai mình đăng khoa khi mang thai hắn vào tháng thứ năm. Vì thế mới có cái tên này. Khánh tài chủ dựa vào gia sản tổ tiên, không hề đọc sách, nếu phu nhân đã mơ như vậy thì dĩ nhiên Khánh Đăng Khoa ngay từ nhỏ đã có phu tử ở bên cạnh từ nhỏ cho tới lớn. Chỉ là đọc sách đã nhiều năm nhưng công danh vẫn không có gì, mà tính cách cố chấp lại càng gia tăng. Khánh tài chủ thấy thế, đành phải giúp hắn cưới chính thê về trước, chọn tới chọn lui, chọn trúng Hỉ Mi. Hỉ Mi đúng là tính tình không được tốt, nhưng nghe nói lão đạo nhân kia cũng có uy tín. Huống chi lúc đó nàng còn được Việt Đại để dành cho mười lượng bạc làm của hồi môn. Đối với kẻ hà tiện như Khánh tài chủ mà nói thì cái này thật sự là mừng rỡ đến rơi lệ. Cứ như thế, Việt Đại cho rằng mình hẳn có thể chờ con rể sẽ được thăng chức, rồi mình ngày sau sẽ nở mày nở mặt. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, Hỉ Mi xuất giá lúc 17 tuổi, hai tháng sau đó, có một hán tử ở bên ngoài vào trong thôn mang về một tin, đối với Việt Đại mà nói thì như là sét đánh giữa trời quang. Đứa con gái lớn nhà hắn bán thân nơi thanh lâu! Người ta kể rành mạch rõ ràng, Việt Lâm thị tức giận đến sinh bệnh nặng, nôn mửa mấy ngày, mới mời đại phu về. Và Việt Đại lại mừng như điên. Việt Lâm thị lại mang thai! Sáu chữ này và việc con gái lớn của Việt gia lộ diện ở thanh lâu như hai con sóng ngược chiều, kích động sự chú ý của toàn bộ mọi người tại nơi chẳng có gì để tiêu khiển này, dư luận càng sôi sục. Hơn nữa sau khi đại phu bắt mạch xong, nói là Việt Lâm thị mang thai lần này có khả năng là con trai. Coi như là trút bỏ vận đen trước kia, Việt Đại ngẩng cao đầu ưỡn ngực. Người trong thôn cũng vui tính, cùng nhau cười Việt Đại là trung niên mới có con, chắc có hạnh phúc cho mai sau. Lúc này, Việt Đại nghiến răng dậm chân, tuyên bố con gái gả đi như bát nước hắt đi, không còn bận tâm, cũng chẳng liên quan gì đến hắn. Nhưng bây giờ đã là trung niên mà nếu vẫn có thể có con trai thì đây mới là tổ tiên Việt gia đã tích đức. Cho nên, Việt ��ại mới mỗi ngày dâng hương, thành kính lễ bái bài vị tổ tông. Hai ngày trước khi vào mùa đông, Việt Lâm thị rốt cục sinh.

Danh sách chương

C.1 Chương 1 C.2 Chương 2 C.3 Chương 3 C.4 Chương 4 C.5 Chương 5 C.6 Chương 6 C.7 Chương 7 C.8 Chương 8 C.9 Chương 9 C.10 Chương 10 C.11 Chương 11 C.12 Chương 12 C.13 Chương 13 C.14 Chương 14 C.15 Chương 15 C.16 Chương 16 C.17 Chương 17 C.18 Chương 18 C.19 Chương 19 C.20 Chương 20 C.21 Chương 21 C.22 Chương 22 C.23 Chương 23 C.24 Chương 24 C.25 Chương 25 C.26 Chương 26 C.27 Chương 27 C.28 Chương 28 C.29 Chương 29 C.30 Chương 30 C.31 Chương 31 C.32 Chương 32 C.33 Chương 33 C.34 Chương 34 C.35 Chương 35 C.36 Chương 36 C.37 Chương 37 C.38 Chương 38 C.39 Chương 39 C.40 Chương 40 C.41 Chương 41 C.42 Chương 42 C.43 Chương 43 C.44 Chương 44 C.45 Chương 45 C.46 Chương 46 C.47 Chương 47 C.48 Chương 48 C.49 Chương 49-50 C.51 Chương 51 C.52 Chương 52 C.53 Chương 53 C.54 Chương 54 C.55 Chương 55 C.56 Chương 56 C.57 Chương 57 C.58 Chương 58 C.59 Chương 59 C.60 Chương 60 C.61 Chương 61 C.62 Chương 62 C.63 Chương 63 C.64 Chương 64 C.65 Chương 65 C.66 Chương 66 C.67 Chương 67 C.68 Chương 68 C.69 Chương 69 C.70 Chương 70 C.71 Chương 71 C.72 Chương 72 C.73 Chương 73 C.74 Chương 74 C.75 Chương 75 C.76 Chương 76 C.77 Chương 77 C.78 Chương 78 C.79 Chương 79 C.80 Chương 80 C.81 Chương 81 C.82 Chương 82 C.83 Chương 83 C.84 Chương 84 C.85 Chương 85 C.86 Chương 86 C.87 Chương 87 C.88 Chương 88 C.89 Chương 89 C.90 Chương 90 C.91 Chương 91 C.92 Chương 92 C.93 Chương 93 C.94 Chương 94 C.95 Chương 95

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free