(Đã dịch) Chương 972
Trên không trung, lúc Vi Ân vẫn còn đang kinh ngạc, từng đạo khẩu quyết tối nghĩa, thâm ảo liên tục truyền vào tâm trí hắn.
Đồng thời, giọng của Kiệt Sâm cũng vang lên trong đầu Vi Ân:
- Vi Ân, đây là một bộ dược kiếp luyện thể. Đợi lúc dược kiếp giáng xuống, ngươi cứ dựa theo khẩu quyết ta truyền cho mà vận chuyển linh lực trong cơ thể, sẽ vượt qua dược kiếp này.
Ngay khi lời Kiệt Sâm dứt, trên đỉnh không trung, khí tức hàn băng dược kiếp không ngừng ngưng tụ, tỏa ra uy thế khủng bố, rồi sau đó…
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc chấn động thiên địa, một luồng hàn băng linh lực tựa thiểm điện, từ trên trời giáng xuống, hung hăng bổ thẳng vào Vi Ân.
Uy áp kinh người bao trùm, hàn băng linh lực lao đến, khiến không khí xung quanh rung động liên hồi, khí thế đồ sộ.
Cùng lúc đó…
- Chết đi!
Đúng lúc dược kiếp giáng lâm, Cát Nhĩ La Y cảm thấy có điều chẳng lành liền xuất thủ. Ánh mắt hắn tràn ngập vẻ điên cuồng, Hỗn Nguyên Chùy trong tay chĩa thẳng vào Vi Ân, chuẩn bị giáng đòn.
Hai luồng công kích cường đại cùng lúc hung hăng đánh úp Vi Ân, chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt hắn.
Hai con ngươi của Vi Ân chợt bừng sáng, từ trong cơ thể hắn tuôn ra một luồng lực lượng băng hàn vô song. Hắn hồn nhiên không để tâm đến dược kiếp từ trên trời giáng xuống, tung một quyền hung ác đánh thẳng vào Cát Nhĩ La Y.
Ầm ầm!
Một đạo băng hà sáng chói đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, hung hăng va chạm vào cự chùy trong tay Cát Nhĩ La Y. Lực lượng khủng bố tán loạn, khiến cả hai người đều bay ngược ra sau.
Hàn băng dược kiếp như thiên hà, ngay lúc này, cũng đang đổ ập xuống đỉnh đầu Vi Ân.
- Ầm Ầm…
Từng luồng năng lượng băng hàn mang khí tức khủng bố không ngừng nhảy múa trên thân thể Vi Ân, ánh sáng lam nhạt lập lòe liên tục, khiến không gian xung quanh không ngừng bị đóng băng, phát ra tiếng "ken két" chói tai.
Đòn công kích trực diện lên cơ thể, khiến Vi Ân dù là Thánh Linh cửu giai Sư, toàn thân vẫn cảm nhận được đau nhức kịch liệt.
Thế nhưng trên mặt Vi Ân không hề lộ vẻ kinh hãi, ngược lại trong mắt hắn còn ánh lên vẻ mừng rỡ. Trong tâm trí, hắn chỉ một lòng vận hành khẩu quyết mà Kiệt Sâm đã truyền, chợt phát hiện, dưới sự oanh kích của hàn băng nguyên tố, thân thể hắn đang chậm rãi lột xác.
Đồng thời, hàn băng nguyên tố ẩn chứa trong thiên địa dược kiếp này cũng khiến sự lĩnh ngộ Băng Hệ áo nghĩa của hắn được đề cao một phần.
- Không, không thể nào…
Cách đó không xa, Cát Nhĩ La Y khiếp sợ nhìn cảnh tượng này. Hắn không hiểu, vì sao Vi Ân, người lẽ ra đã trọng thương, lung lay sắp đổ, lại có thể bộc phát ra lực lượng kinh khủng đến vậy, mà thiên địa dược kiếp cũng không thể gây ra chút thương tổn nào cho hắn.
- A!
Cát Nhĩ La Y lập tức trở nên điên cuồng, khí tức kinh người không ngừng lan tỏa từ trong cơ thể hắn. Một ngụm máu phun ra từ miệng, rơi lên Hỗn Nguyên Chùy, một cảm giác như Hoang Cổ man thú vừa phá bỏ gông xiềng từ trong cơ thể hắn trỗi dậy.
Oanh!
Cát Nhĩ La Y rống giận, đúng lúc thiên địa dược kiếp vẫn không ngừng giáng những luồng hàn băng khí oanh kích Vi Ân, cả người hắn hóa thành một Nộ Long sắc thổ hoàng, ù ù lao thẳng về phía Vi Ân.
- Cút ngay!
Vi Ân rít gào, lực lượng trên người hắn nhờ sự trợ giúp của Băng Sương dược tề bát giai liên tục tăng vọt. Trong tay hắn nhanh như thiểm điện ngưng tụ ra một thanh hàn băng chi kiếm, chém thẳng về phía Cát Nhĩ La Y.
Lực lượng đáng sợ cuồn cuộn bắn ra, Nộ Long sắc thổ hoàng do Thổ nguyên chi lực khủng bố ngưng tụ thành lập tức bị nghiền nát, thân ảnh của Cát Nhĩ La Y hiện ra. Hỗn Nguyên Chùy trong tay hắn rung động không ngừng, trường bào trên người trong nháy mắt nổ tung thành phấn vụn, cả người hắn nặng nề bay ngược ra ngoài.
Phốc suy!
Tiên huyết từ miệng hắn phun tung tóe, cục diện chiến đấu giữa hai bên đã đảo ngược.
Mà giờ khắc này, kiếp vân ẩn chứa hàn băng khí kinh người trên không trung cũng chậm rãi tiêu tán. Thiên địa dược kiếp do Băng Sương dược tề bát giai trung phẩm xuất thế dẫn phát, cuối cùng đã dần biến mất.
Trên bầu trời, Vi Ân tựa thần linh giáng thế, đứng ngạo nghễ giữa không trung. Trong đôi mắt hắn có thần huy vô tận, lạnh lùng chú mục Cát Nhĩ La Y cách đó không xa.
Uy áp kinh người từ cơ thể Vi Ân phóng thích, ánh mắt hắn sắc bén tựa lưỡi đao, mang theo khí lạnh suýt đóng băng vạn vật, giáng thẳng vào hai tròng mắt Cát Nhĩ La Y.
Cát Nhĩ La Y đang lơ lửng trên không trung không khỏi rùng mình. Uy áp lan tràn trên người Vi Ân khiến hắn, dù đã thi triển Cấm linh thuật, vẫn không khỏi cảm thấy một tia run sợ.
- Trốn!
Trong lòng Cát Nhĩ La Y gầm lên một tiếng giận dữ, cả người hắn hóa thành một luồng lưu quang sắc thổ hoàng, phóng thẳng về phía chân trời xa xôi.
Cuộc giao tranh vừa rồi đã khiến Cát Nhĩ La Y hiểu rằng, giờ khắc này hắn đã không còn là đối thủ của Vi Ân nữa.
- Muốn chạy trốn?
Khóe miệng Vi Ân lộ ra một nụ cười lãnh khốc. Hắn lập tức giơ cao hai tay, đại lượng hàn băng khí không ngừng hội tụ giữa lòng bàn tay, sau đó ầm ầm vung xuống, nhắm thẳng vào Cát Nhĩ La Y!
- Băng chi áo nghĩa…
- Thiên địa băng phong…
Oanh!
Trong tiếng nổ kinh thiên, một luồng hàn băng khí đáng sợ bỗng nhiên xuất hiện, toàn bộ thế giới như thể bị đóng băng trong nháy mắt. Một đạo hàn băng khí đáng sợ, tựa thiểm điện, bắn thẳng về phía Cát Nhĩ La Y.
- Hỗn Nguyên Chùy…
- Nhất chùy định thiên hạ!
Chứng kiến cảnh này, Cát Nhĩ La Y lập tức gầm lên giận dữ. Hỗn Nguyên Chùy trong tay hắn nhanh như thiểm điện, va chạm dữ dội với luồng hàn băng khí mà Vi Ân phóng ra.
Ken két…
Dưới ánh mắt trợn tròn khiếp sợ của Cát Nhĩ La Y, một luồng lực lượng cực hàn thoáng chốc bao phủ lấy hắn, khiến hắn cùng Hỗn Nguyên Chùy trong nháy mắt bị đông cứng thành một khối băng điêu, sau đó rơi thẳng xuống mặt đất.
Trong khối băng điêu, biểu cảm của Cát Nhĩ La Y vẫn còn sự kinh sợ, linh lực vô cùng tận từ trong cơ thể hắn không ngừng phun trào.
Ken két…
Bên ngoài khối băng điêu nhanh chóng xuất hiện từng đạo vết rạn, chợt "Oanh" một tiếng, hóa thành băng vụn bay đầy trời.
- Phốc suy!
Cát Nhĩ La Y lại một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt. Trong đôi mắt tràn đầy sợ hãi, hắn nhìn Vi Ân cách đó không xa, rồi lại lần nữa hóa thành một luồng lưu quang sắc thổ hoàng, vội vàng bay vút đi.
Thế nhưng, trong lúc hắn bị băng phong, Vi Ân đã ung dung tiến đến trước mặt hắn. Trong tiếng hừ lạnh, bàn tay Vi Ân giáng một đòn nặng nề xuống Cát Nhĩ La Y.
Trong cơn kinh hãi, Cát Nhĩ La Y chỉ có thể liều mạng chống trả.
Phanh!
Cả người Cát Nhĩ La Y bị đánh bay ra ngoài, miệng hắn lại một lần nữa kêu rên, nhổ ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt tựa tờ giấy trắng.
Sự tinh xảo của bản dịch này, vốn chỉ được trân trọng tại chốn truyen.free.