Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Chương 896

Tuy nhiên, việc thừa kế tước vị lại hoàn toàn khác. Bởi lẽ, tước vị thừa kế sẽ không bị giáng cấp; một tước bá tước được thừa kế còn quan trọng hơn cả tước hầu tước ban thưởng. Còn về tước tử tước cùng vị trí thành chủ Thiên Hồng Thành của Khải Tư Đặc, thì chẳng đáng gì cả.

- Tạ ơn bệ hạ!

Lạc Khố Ân có chút kích động cung kính lên tiếng, hắn có thể tưởng tượng được vẻ mặt vui mừng của phụ thân lúc này.

- Lạc Khố Ân, hôm nay trẫm tâm tình rất tốt, ha ha, ngươi hãy nói xem, còn có yêu cầu gì không, chỉ cần hợp lý, trẫm nhất định sẽ đáp ứng!

Thanh âm của Bỉ Đắc vang vọng khắp Linh Vũ Điện.

Mà ánh mắt mọi người trong Linh Vũ Điện đều không khỏi đổ dồn trên người Lạc Khố Ân.

Kỳ thật, lời của Bỉ Đắc chỉ là lời nói xã giao, mỗi người được sắc phong tước vị đều sẽ được hỏi như thế, nhưng họ thường chỉ tạ ơn bệ hạ ban ân mà không dám đưa ra yêu cầu gì thêm, dù sao thì những gì cần ban thưởng cũng đã ban hết cả rồi.

Nhưng chuyện Lạc Khố Ân có tình cảm với Phỉ Lộ Đặc của gia tộc Cổ Lôi Tư thì ở đây ai nấy đều hiểu rõ mười mươi, rất nhiều người thật lo lắng Lạc Khố Ân không hiểu chuyện, trực tiếp đưa ra yêu cầu đó.

Phải biết rằng tuy Bỉ Đắc là hoàng đế Tái Luân đế quốc, nhưng Phỉ Lộ Đặc là nữ nhi của gia tộc Cổ Lôi Tư. Nếu như Lạc Khố Ân nhắc đến yêu cầu này, cho dù là Bỉ Đắc bệ hạ cũng không đáp ứng được, độ khó khăn còn cao hơn việc trực tiếp cầu hôn công chúa của đế quốc.

Đến lúc đó nếu thật sự đưa ra yêu cầu này, chỉ sợ ngay cả Bỉ Đắc cũng không thể xoay sở được.

- Tạ ơn bệ hạ ban ân, Lạc Khố Ân không có yêu cầu gì!

Lạc Khố Ân cao giọng nói.

- Hô…

Đại đa số người trong đại điện đều thầm thở phào nhẹ nhõm.

- Ha ha, tốt, tốt!

Trên mặt Bỉ Đắc bệ hạ tràn đầy ý cười.

- Đã như vậy, Lạc Khố Ân, ngươi cứ tạm lui xuống trước đi. Tái Luân đế quốc có thiên tài như ngươi thật là phúc khí của đế quốc. Từ nay về sau ngươi phải cố gắng tu luyện, tạo phúc cho dân chúng của đế quốc!

Bỉ Đắc bệ hạ nghiêm túc lên tiếng.

- Dạ, tạ ơn bệ hạ ân điển!

Lạc Khố Ân đứng thẳng lên, sau đó lui về trong đám đông.

Ở gần bên, khóe môi Kiệt Sâm khẽ nhếch lên. Bỉ Đắc bệ hạ này nói chuyện thật rõ ràng, còn kém mỗi việc nói thẳng ra rằng: Lạc Khố Ân là người của Tái Luân đế quốc, phải tận tâm cống hiến cho đế quốc.

Đợi sau khi Lạc Khố Ân rút lui, trên đại điện Bỉ Đắc lại đảo mắt nhìn xuống quần thần.

- Trẫm nghe nói trong số khách quý hôm nay, có một nhân vật cao trọng đến từ Linh Dược Sư Tháp, là hội trưởng Kha Nhĩ Sâm. Không hay trong số mọi người hiện diện ở đây, vị nào là Kiệt Sâm đại sư, đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, kiêm hội trưởng Linh Dược Sư công hội tỉnh Luân Đa?

Bỉ Đắc lại lên tiếng. Ngữ khí tuy là hỏi thăm nhưng ánh mắt của ngài đã đổ dồn lên người Kiệt Sâm đứng bên cạnh Lạc Khố Ân.

Gương mặt trẻ tuổi cùng mái tóc dài màu đen của Kiệt Sâm lẫn vào trong phần đông quý tộc trung niên cùng râu tóc bạc trắng, khiến hắn trở nên vô cùng nổi bật.

Trong đám người, Kiệt Sâm mỉm cười, sau đó bước ra khỏi đám đông, tiến về phía đại điện.

Hoàng đế Tái Luân Bỉ Đắc suốt hai ngày nay đối với tên tuổi của Kiệt Sâm đúng là như sấm dội bên tai.

Không giống như những gia tộc bình thường, muốn có được tin tức về Kiệt Sâm thì còn phải qua đủ loại đường dây. Bỉ Đắc là đế vương đế quốc, chỉ cần ngài mở lời, toàn bộ tư liệu về Kiệt Sâm ở Tái Luân đế quốc đều có thể lập tức đặt trên bàn làm việc của ngài.

Sư phụ của Lạc Khố Ân, hoàng linh sư thiên tài đệ nhất đế quốc; hội trưởng Linh Dược Sư công hội tỉnh Luân Đa; đệ tử hạch tâm Linh Dược Sư Tháp; một chiêu đánh bại Mã Đặc tộc trưởng gia tộc Đường Ni, một đế linh sư bát giai trung cấp.

Khi loạt tin tức này truyền đến tai Bỉ Đắc bệ hạ, sau khi nghe được những sự tích liên quan tới Kiệt Sâm, Bỉ Đắc cũng không ngừng tán thưởng.

Hiện tại nhìn thấy Kiệt Sâm vừa bước ra từ trong đám đông…

- Quả thật là tuấn tú tao nhã!

Trong lòng Bỉ Đắc thầm tán thưởng. Dù là dáng người hay khí chất, theo Bỉ Đắc nhìn nhận, Kiệt Sâm đều toát ra một phong thái đặc biệt.

- Bái kiến bệ hạ!

Tiến vào đại điện, Kiệt Sâm cũng không quỳ như Lạc Khố Ân mà chỉ khẽ khom người nói chuyện, vẻ mặt đạm mạc, không hề lộ ra vẻ run sợ như một người bình thường khi diện kiến đế vương.

Kiếp trước Kiệt Sâm là Linh Dược Thánh Sư cửu giai, đệ nhất nhân đại lục, hạng người nào mà hắn chưa từng gặp? Ngay cả Á Lịch Sơn Đại Đế của Linh Đấu đế quốc đã thống nhất cả đại lục muốn gặp hắn còn phải tự thân đến Vạn Thánh Sơn bái phỏng. Tuy Bỉ Đắc là đế vương của một trong tứ đại đế quốc, nhưng còn chưa thể so sánh với Á Lịch Sơn Đại Đế của Linh Đấu đế quốc.

Hắn chỉ lặng lẽ đứng giữa đại điện, trên người mang theo khí độ của một đại tông sư, khiến mọi người trong đại điện đều kinh ngạc.

- Kiệt Sâm này…

Trên long ỷ giữa đại điện, cảm nhận được khí thế toát ra trên người Kiệt Sâm, trong lòng Bỉ Đắc không khỏi thầm tán thưởng. Ngài là đế vương một trong tứ đại đế quốc của đại lục, không phải quốc vương bình thường, loại thiên tài nào mà ngài chưa từng diện kiến?

Cao ngạo, cuồng vọng, khiêm tốn, tao nhã. Nhưng vô luận những thiên tài kia nổi danh thế nào bên ngoài, vừa đi tới Linh Vũ Điện khi thấy ngài, đều nơm nớp lo sợ, ít nhiều có chút khẩn trương. Ngay cả vị Thánh tử cao cấp nhất của Thánh Địa, khi lần đầu diện kiến ngài cũng như vậy. Nhưng hôm nay Kiệt Sâm lại vô cùng thản nhiên đứng trước mặt ngài, không hề có chút dao động nào.

Bỉ Đắc nhìn thấy trong mắt Kiệt Sâm chỉ có vẻ bình thản, đó là một loại thái độ của kẻ đã trải qua bao sóng to gió lớn, không màng danh lợi, chứ không phải cố tình giả vờ trấn định khi đứng trước mặt ngài.

- Ai, vì sao Kiệt Sâm này không phải là thần dân của đế quốc đây?

Trong lòng Bỉ Đắc không khỏi thầm cảm khái.

- Càn rỡ!

Một thị giả đứng hầu bên cạnh Bỉ Đắc bỗng lớn tiếng quát, âm thanh vang vọng khắp đại điện:

- Nhìn thấy bệ hạ, như vậy mà còn không quỳ lạy hành lễ?

Ánh mắt đạm mạc của Kiệt Sâm quét tới, thị giả cung đình cảm giác như mình rơi vào một trời đông giá rét căm căm, không khỏi chợt rùng mình.

Đây cũng không phải Kiệt Sâm cố tình tỏ vẻ cao ngạo, dù sao hiện tại hắn cũng không phải Linh Dược Thánh Sư cửu giai.

Nhưng Kiệt Sâm thân là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, không phải thần dân của Tái Luân đế quốc. Khi đến đế quốc, hắn đại diện cho tôn nghiêm của Linh Dược Sư Tháp, tương đương với một đặc sứ của Linh Dược Sư Tháp. Nên cho dù Bỉ Đắc là đế vương của một quốc gia, Kiệt Sâm cũng không cần quỳ lạy, chỉ cần khom mình hành lễ là đủ.

Trong đại điện, không khí vốn nhẹ nhõm bỗng chốc trở nên căng thẳng. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Kiệt Sâm và Bỉ Đắc bệ hạ.

- Ha ha, một đại sư tài ba như Kiệt Sâm trẫm ngưỡng mộ đã lâu, tự nhiên không cần phải quỳ lạy hành lễ!

Những dòng văn tuyệt diệu này, chỉ được tìm thấy tại truyen.free.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free