(Đã dịch) Chương 715
- Tốt, rất tốt!
Hi Tư Lai Kiệt lạnh lùng nói, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Kiệt Sâm, lạnh lẽo như băng.
Khi hắn dứt lời, Kiệt Sâm bỗng cảm nhận được một luồng khí tức kinh người tỏa ra từ đối phương, cơ bắp toàn thân căng chặt, lông tơ dựng đứng, một cảm giác nguy hiểm cực độ chợt ập đến.
Đôi mắt Kiệt Sâm khẽ nheo lại, cảm giác nguy hiểm dâng lên trong lòng, huyết dịch trong người hắn sôi sục. Đối phương mang lại cho hắn cảm giác như bị một con mãng xà nhìn chằm chằm, khiến Kiệt Sâm không khỏi kiêng dè.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Hi Tư Lai Kiệt lạnh lẽo nói, một luồng linh lực ngưng tụ trong tay hắn, tỏa ra uy áp kinh người.
- Chuyện gì vậy? Nơi đây có vẻ náo nhiệt nhỉ?
Vừa lúc này, một giọng nói nhàn nhạt, trong trẻo dễ nghe như tiếng chuông bạc vang lên từ lối vào đại sảnh giao dịch tầng hai. Thế nhưng, khi giọng nói ấy cất lên, toàn bộ đại sảnh giao dịch, trừ Kiệt Sâm ra, sắc mặt mọi người đều đại biến, ngay cả Hi Tư Lai Kiệt, kẻ ban nãy còn hung hăng càn quấy, cũng phải thu liễm khí tức, trên mặt lộ rõ vẻ sợ hãi.
Tại lối vào tầng hai, một thiếu nữ thanh lệ vận trường bào màu xanh nhạt, dung mạo mộc mạc, nhìn về phía đám người Kiệt Sâm, sắc mặt bình tĩnh, không hề để lộ cảm xúc gì.
Đây là một thiếu nữ khoảng chừng hai mươi tuổi, mái tóc xanh biếc được búi thành hình phượng hoàng, buông xõa sau lưng, dung mạo tú lệ, ngũ quan thanh tú động lòng người. Nàng trông vô cùng thanh lịch, chỉ cần thoáng nhìn qua, giống như đóa u lan giữa thung lũng vào sáng sớm, dưới ánh mặt trời và sương mai, mang đến cho người ta cảm giác thanh nhã, trắng trong và thuần khiết.
Nàng vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt lạnh lẽo như băng sơn vạn năm không tan, không một chút dao động. Nhưng lại không khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo, chỉ có sự thanh nhã, như một bức tường ngăn cách. Thế nhưng, khi đối mặt với nàng, tất cả mọi người trong đại sảnh đều cảm thấy sau lưng toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Thiếu nữ thanh tú này từ từ bước vào đại sảnh, đến nỗi, những đệ tử đang đứng trên đường nàng đi đều nhao nhao lùi lại phía sau. Những đệ tử được coi là yêu nghiệt, là cường giả trong mắt các đệ tử bình thường, vậy mà trước mặt thiếu nữ này, lại giống như chuột thấy mèo, nhao nhao tránh né, sợ rước họa vào thân.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ở đây? Hi Tư Lai Kiệt, ta thấy ngươi lúc này dường như muốn động thủ tại đây phải không?
Thiếu nữ tú lệ này bước đến trước mặt Kiệt S��m và Hi Tư Lai Kiệt, đôi mắt linh động lướt qua, ánh mắt khi nhìn về phía Hi Tư Lai Kiệt còn mang theo một tia lãnh ý.
- Làm sao có thể, không có, không có... Hiểu lầm, Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ, đây chắc chắn là hiểu lầm thôi ạ.
Kẻ ban nãy còn vẻ mặt hung ác, linh lực bốc lên trong cơ thể, giờ phút này trên mặt hắn lại tràn đầy vẻ khẩn trương, cố gắng nặn ra một nụ cười cực kỳ gượng gạo, vội vàng đáp:
- Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ, vừa rồi ở đây thật sự không có gì cả, chẳng qua là Hoắc Long sư đệ vừa bán một quả Trường Sinh Quả bát giai, mọi người hiếu kỳ nên mới tụ tập lại đây, ha ha, quấy rầy sự yên tĩnh trong đại sảnh, đây chỉ là hành động vô ý thôi ạ!
- Thật ư?
Lam Nguyệt Cổ Sâm tiến lên một bước, đến trước mặt Kiệt Sâm, nàng áp sát mặt vào Kiệt Sâm, đôi mắt u tĩnh nhìn chằm chằm Kiệt Sâm, mang theo một tia dò hỏi.
Ánh mắt Lam Nguyệt Cổ Sâm như chứa đựng ma lực, dưới cái nhìn chằm chằm của nàng, viên cầu màu xanh trong đầu Kiệt Sâm bỗng nhiên xoay tròn cấp tốc, một luồng linh lực hệ Mộc từ trong người hắn tản ra. Trong khoảnh khắc đó, Kiệt Sâm cảm nhận được từ thiếu nữ đối diện một loại khí tức khó hiểu, khiến ý chí của hắn thoáng chốc hoảng hốt.
- Chuyện gì vậy?
Kiệt Sâm bỗng giật mình trong lòng, thần trí lập tức khôi phục thanh tỉnh. Tình huống quỷ dị của viên cầu màu xanh khiến hắn vô cùng khiếp sợ.
Thế nhưng trên mặt Kiệt Sâm lại không hề có bất cứ biểu cảm nào, vẻ mặt cực kỳ trấn tĩnh. Bởi hắn nhận ra, đối phương lúc nãy không hề phóng thích linh lực hay tinh thần lực nào. Tất cả những điều này đều do viên cầu màu xanh tự chủ phản ứng, khiến Kiệt Sâm không khỏi nghi hoặc.
- Không có gì cả, vừa nãy mọi người chỉ vì Trường Sinh Quả mà chú ý, giờ thì giao dịch xong rồi.
Dù trong lòng vẫn còn khiếp sợ, Kiệt Sâm vẫn thu liễm tâm thần, nhàn nhạt đáp lời. Từ biểu hiện sợ hãi của mọi người và cả Hi Tư Lai Kiệt, Kiệt Sâm đều nhận ra đối phương không hề đơn giản. Nhưng bởi bản thân đã đạt được Trường Sinh Quả, Kiệt Sâm cũng không có ý định so đo gì nữa. Về phần Hi Tư Lai Kiệt, nếu hắn ngoan ngoãn không gây chuyện với mình thì tốt, bằng không mà không biết điều, mặc kệ hắn xếp thứ mấy trên Linh Dược Bảng, đến lúc đó Kiệt Sâm cũng sẽ khiến hắn phải hối hận vì đã chọc vào mình.
Dù hắn chỉ mới là Hoàng Linh Sư thất giai trung cấp, chênh lệch cấp bậc với những kẻ trên Linh Dược Bảng vẫn còn khá lớn. Nhưng Kiệt Sâm tin rằng, nếu thật sự động thủ, với thực lực hiện tại của hắn, đến lúc đó liều chết một trận, phục dụng Linh Dược Tề, thi triển Diệt Thần Sát Quyết tăng gấp bảy lần chiến lực, hơn nữa còn có linh lực Hoàng cấp thất giai dung hợp với hắc sắc chi lực cổ quái, Thần Chi Nộ Hỏa, Kiệt Sâm tin rằng, đến lúc đó cho dù những yêu nghiệt thuộc top mười trên Linh Dược Bảng có chiến thắng mình, thì cũng tuyệt đối là một chiến thắng thảm hại.
Đồng thời, trong lòng Kiệt Sâm cũng tràn ngập khát vọng về thực lực. Dù hiện giờ trong Hạch Tâm Điện hắn không tính là kẻ yếu, nhưng khi chứng kiến đại sảnh giao dịch tầng hai, vẫn khiến hắn có cảm giác thực lực mình còn chưa đủ.
- Nếu không có gì là tốt rồi, chư vị, quy củ trong đại sảnh giao dịch tầng hai này chắc hẳn mọi người đều rõ, ta cũng không muốn nói nhiều lời vô ích. Nếu như ta phát hiện nơi đây xảy ra chuyện không hợp quy củ, ta không ngại để hắn đi diện bích một năm nửa năm đâu.
Thiếu nữ đạm mạc nói, lạnh lùng nhìn về phía Hi Tư Lai Kiệt, khiến Hi Tư Lai Kiệt không khỏi toát mồ hôi lạnh.
Sau khi nói xong, thiếu nữ tú lệ không nói thêm gì nữa, mà bắt đầu đi lại trước các quầy hàng nơi đây.
Không khí trong đại sảnh vốn đang khẩn trương, nhưng giờ phút này đã trở nên yên tĩnh. Hi Tư Lai Kiệt hung hăng lườm Kiệt Sâm, trong mắt tràn đầy lãnh ý, nhưng cũng không dám nói thêm lời nào hung hăng, mà quay sang nơi khác.
Vì sự xuất hiện của thiếu nữ tú lệ này, cả đại sảnh đã khôi phục lại sự bình tĩnh, thậm chí còn yên lặng hơn so với lúc Kiệt Sâm vừa mới tiến vào đây. Tất cả mọi người đều cẩn thận từng li từng tí, khi hỏi thăm các vật phẩm hay nói chuyện đều vô cùng thận trọng.
Nhìn bóng dáng thiếu nữ tú lệ trong đại sảnh, đôi mắt Kiệt Sâm khẽ lóe lên, rồi quay sang nhìn Khải Thụy bên cạnh, lên tiếng hỏi:
- Khải Thụy, Lam Nguyệt Cổ Sâm này rốt cuộc là nhân vật nào?
- Nàng ấy ư?
Khải Thụy đứng bên cạnh Kiệt Sâm, không kìm được rùng mình, đáp:
- Kiệt Sâm sư huynh, ngươi không biết đấy thôi, Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ chính là nhân vật đứng đầu Linh Dược Bảng của Hạch Tâm Điện đấy.
- Đứng đầu bảng ư!
Nghe Khải Thụy nói vậy, dù tâm tính Kiệt Sâm vốn ổn trọng, trấn tĩnh, cũng không khỏi kinh ngạc thốt lên.
Bản quyền dịch thuật chương này thuộc về Truyen.free, không sao chép dưới mọi hình thức.