Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Dược Thần - Chương 646

Thấy Âu Văn không nói gì nữa, tên mắt tam giác cười khẩy, đảo mắt nhìn quanh một lượt.

– Âu Văn, chẳng phải trước kia ngươi rất hung hăng càn quấy sao? Sao giờ lại im bặt thế? À, đúng rồi, Kinh Giác Bạo Long này là linh thú Hoàng cấp cấp bảy cực kỳ cường đại, có phải ngươi đã bị thương trong lúc giao chiến không? Để ta đưa cho ngươi một bình linh dược tề chữa trị nhé.

Tên mặt ngựa cười âm lãnh, ánh mắt găm chặt vào mọi cử động của đám Âu Văn.

– Hừ, Tạp Đức La Tư, ngoan ngoãn giao linh hạch Kinh Giác Bạo Long ra đây, chúng ta có thể bỏ qua hành vi vừa rồi, nếu không cũng đừng trách chúng ta ra tay không khách khí. Ngay cả linh thú Hoàng cấp như Kinh Giác Bạo Long, chúng ta còn có thể đánh chết, ngươi nghĩ chỉ bằng vài kẻ các ngươi mà có thể cướp đi chiến lợi phẩm của chúng ta sao?!

Âu Văn lạnh lùng nói, sắc mặt tỏ vẻ kiêu ngạo nhưng ẩn chứa nỗi lo lắng.

Hắn đã sớm biết Tạp Đức La Tư. Kẻ này là đệ tử cao cấp của Linh Dược Sư Tháp, cũng là Hoàng Linh Sư cấp bảy cao cấp, thực lực chỉ nhỉnh hơn hắn một chút. Ba tên bên cạnh thì gã béo cũng là đệ tử cao cấp, Hoàng Linh Sư cấp bảy cao cấp, còn tên mắt tam giác và kẻ còn lại đều là Hoàng Linh Sư cấp bảy trung cấp.

Thông thường, dù đối phương đông người, Âu Văn cũng không sợ, nhưng trong tình cảnh hiện tại, hắn lại bắt đầu lo lắng.

Hắn và Phúc Khắc Nạp đều đang bị thương nặng, tuy được Kiệt Sâm đưa cho dược tề trị liệu cấp sáu nên đã khôi phục phần nào, sức chiến đấu cũng tăng lên đến một nửa, nhưng như vậy vẫn chưa đủ sức đối phó Tạp Đức La Tư.

Nếu như Kiệt Sâm có thể ra tay thì tốt, nhưng giờ Kiệt Sâm đang chữa trị cho Thái Nhĩ Nặc Tư, lại căn dặn mọi người không được quấy rầy, khiến cho Âu Văn lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Nhưng dù thế nào đi nữa, Âu Văn đã hạ quyết tâm, tuyệt đối không thể để đám Tạp Đức La Tư cướp mất linh hạch Kinh Giác Bạo Long. Đây là chiến lợi phẩm mà Kiệt Sâm đã liều mạng mới giành được, dù thế nào cũng không thể để mất. Hơn nữa, với Kiệt Sâm ở đây, Âu Văn vẫn có chút niềm tin.

– Ha ha, đại ca, Âu Văn chẳng lẽ là điên rồi sao? Hắn bị thương nặng như vậy mà còn cố làm ra vẻ, hay là bị đánh đến ngu ngơ rồi?

– Ha ha, ta thấy đúng là vậy. Ngươi xem ba người bọn chúng, ngoại trừ Âu Văn là Hoàng Linh Sư cấp bảy cao cấp thì hai người còn lại đều là Hoàng Linh Sư cấp bảy trung cấp, hơn nữa còn bị thương nặng, lại vẫn dám kiêu ngạo như thế, quả là muốn chết.

– Đại ca, những kẻ này quá kiêu ngạo rồi. Bọn chúng không chịu dâng chút của tốt thì dù là đệ tử của Linh Dược Sư Tháp cũng phải cho chúng nếm mùi đau khổ.

Tên mắt tam giác lạnh lẽo nói.

– Nói rất đúng, nếu chịu dâng ra chút của tốt thì còn có thể suy xét, giờ phải cho các ngươi nếm mùi đau khổ, nếu không, hừ hừ!

Tên mập vỗ ngực, không ngừng gào thét.

Nghe được đối phương uy hiếp, đám Âu Văn biến sắc mặt. Đối phương chẳng những muốn cướp linh hạch Kinh Giác Bạo Long, mà ngay cả vật phẩm trên người bọn họ cũng không buông tha.

Tuy nhiên, vì đối phương hiện tại mạnh hơn, đám Âu Văn dù phẫn nộ nhưng trong lòng càng thêm cảnh giác, âm thầm vận chuyển linh lực, sẵn sàng ứng phó bất cứ lúc nào.

– Ồ!!! Đại ca, xem ra bọn này còn muốn phản kháng, đúng là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, chán sống rồi sao.

Tên mắt tam giác châm chọc, trong mắt lóe lên hung quang, tiến lên trước một bước, rút trường đao đeo bên hông ra.

– Khốn kiếp, không cho chúng biết tay thì còn tưởng chúng ta không dám xuống tay.

Tên mập cũng cười lạnh.

Đám Âu Văn như gặp phải kẻ địch lớn, ba người tựa lưng vào nhau.

– À? Không biết mấy vị muốn cho ta xem bản lĩnh gì đây?

Đúng lúc này, một giọng nói đầy châm chọc vang lên.

– Kẻ nào?

Tên mặt ngựa phản ứng nhanh nhất, quát lạnh rồi nhìn về phía phát ra giọng nói.

Mấy tên kia cũng kinh ngạc nhìn sang.

Chỉ thấy trong bãi đá lộn xộn bên trái, một thanh niên tóc dài đen chậm rãi đứng lên, vẻ mặt mỉa mai.

– Cái này...

Thấy Kiệt Sâm đứng lên, mấy tên kia biến sắc mặt. Thanh niên tóc đen này ở ngay bên cạnh nhưng vừa rồi bọn chúng không hề cảm nhận được chút khí tức nào, trong lòng không khỏi kinh hãi.

Dù nguyên nhân có thể là do vừa rồi Kiệt Sâm giao chiến ác liệt với Kinh Giác Bạo Long nên cả một vùng rừng núi tan hoang, Kiệt Sâm lại chữa trị cho Thái Nhĩ Nặc Tư giữa bãi đá lộn xộn nên mọi người không nhìn thấy cũng là lẽ thường.

Nhưng điều này cũng không thể là cớ để bọn chúng không phát hiện được Kiệt Sâm. Nhân tố cơ bản quan trọng nhất của một Hoàng Linh Sư cấp bảy cao cấp là khả năng nhận biết, mà trên hết là linh thức.

Dù Kiệt Sâm hiện giờ đứng ngay trước mặt chúng thì bọn chúng vẫn như trước không cảm nhận được sự tồn tại của hắn, dù dùng linh thức đặc biệt quét qua cũng vậy. Thậm chí chúng còn cảm thấy trong bãi đá hỗn độn có một khí tức cực kỳ yếu ớt.

Tình huống này dọa cho đám Tạp Đức La Tư mặt tái mét.

Bốn người bọn chúng thì có hai người là Hoàng Linh Sư cấp bảy cao cấp, có thể làm cho bọn chúng không cảm nhận được, ít nhất cũng phải là Đế Linh Sư cấp tám sơ cấp. Chẳng lẽ thanh niên này lại là một Đế Linh Sư cấp tám hay sao?

Nhưng nhìn diện mạo của Kiệt Sâm thì bọn chúng hoàn toàn không thấy chút nào giống Đế Linh Sư cấp tám.

– Kiệt Sâm, sao ngươi lại đi ra?!

– Thái Nhĩ Nặc Tư thế nào rồi? Cứu được hắn không?

– Kiệt Sâm, mấy kẻ này đã cướp linh hạch của Kinh Giác Bạo Long.

Khác với sự kinh hãi của đám Tạp Đức La Tư, ba người Âu Văn vừa thấy Kiệt Sâm thì lập tức hiện rõ vẻ kinh ngạc mừng rỡ.

Tâm trạng bọn họ như trút được gánh nặng, hai tay đang nắm chặt vũ khí cũng dần buông lỏng.

Sức mạnh kinh người của Kiệt Sâm qua trận đại chiến với Kinh Giác Bạo Long đã khắc sâu vào tâm trí đám Âu Văn. Bọn họ tin tưởng, đừng nói đám Tạp Đức La Tư, dù có gấp đôi lên cũng không thể là đối thủ của Kiệt Sâm.

– Thái Nhĩ Nặc Tư không sao cả, ta đã cấp cứu xong xuôi, nhưng còn chưa tỉnh lại, chắc còn phải hôn mê thêm một ngày, lại cần điều dưỡng ít nhất hai tháng, nhưng chắc chắn sẽ sống sót.

Kiệt Sâm nói với đám Âu Văn rồi lạnh lùng nhìn sang đám Tạp Đức La Tư.

– Nghe nói mấy người các ngươi muốn thứ tốt?

Kiệt Sâm bình thản nói:

– Trên người ta có không ít của tốt, vậy hãy xem bản lĩnh của các ngươi vậy!

Kiệt Sâm xuất hiện lập tức khiến đám Tạp Đức La Tư kinh ngạc lẫn nghi ngờ, không thể đoán định. Đúng lúc này...

– Người tóc dài đen, ngươi..., ngươi là Kiệt Sâm sao?

Một tên trong đó vẫn im lặng, sau khi nhìn kỹ Kiệt Sâm liền kinh ngạc thốt lên.

– Kiệt Sâm? Kiệt Sâm nào? Mông Tư Nã, ngươi quen biết kẻ này sao?

Tạp Đức La Tư khẽ chau mày.

– Đại ca, kẻ này tên là Kiệt Sâm, chính là người vừa quyết đấu dược dịch sinh tử với đám Lôi Địch Tư, đã kiếm được gần trăm vạn điểm tích lũy từ Lôi Địch Tư. Lúc đó ta có mặt ở đấu trường nên không thể nào nhận sai được!

Tên kia khẳng định.

Phúc Khắc Nạp thì vẫn bình thường, nhưng đám Âu Văn thì ngây người nhìn Kiệt Sâm.

Lôi Địch Tư có tiếng tăm lừng lẫy tại Linh Dược Sư Tháp, mấy người bọn hắn đều biết, nhưng Kiệt Sâm cùng Lôi Địch Tư đấu dược dịch định thắng bại, lại kiếm được gần trăm vạn điểm tích lũy của Lôi Địch Tư, là chuyện gì vậy?

Đám Âu Văn tiến vào Bí Cảnh thí luyện sớm hơn Kiệt Sâm một tuần nên chưa từng nghe chuyện này, trong lòng đầy kinh hãi, nhưng nhìn vào vẻ mặt bình tĩnh của Phúc Khắc Nạp thì biết đây là sự thật.

– Là hắn?

Tạp Đức La Tư càng hoảng sợ, nhưng rất nhanh lại cười tươi.

– Ta còn tưởng là ai, thì ra là tên tiểu tử ngươi!

– Khốn nạn, vừa rồi dọa ta phải giật mình một tiếng, ta còn thấy lạ, Linh Dược Sư Tháp từ khi nào lại có thêm cao thủ trẻ tuổi như vậy, thì ra chỉ là Kiệt Sâm, một Tôn Linh Sư cao cấp mà thôi, giả thần giả quỷ làm gì chứ.

– Hắc hắc, nghe nói hắn còn là Linh Dược Tôn Sư cấp sáu cao cấp, hơn nữa tạo nghệ về linh dược học không hề thua kém Lôi Địch Tư, chắc chắn trên người hắn có không ít bảo vật và linh dược tề.

Tên béo và tên mắt tam giác cũng thở phào.

Tên mặt ngựa cười lạnh, tiến lên trước một bước, nói:

– Các hạ, nghe ngươi nói trên người có không ít vật tốt phải không? Lấy hết ra cho ta, dù sao ngươi cũng chẳng giữ được, ngoan ngoãn lấy ra đi, bớt chút đau khổ!

Sau khi biết được thân phận Kiệt Sâm, đám Tạp Đức La Tư lập tức lại một lần nữa khôi phục vẻ hung hăng càn quấy.

Linh Dược Tôn Sư cấp sáu cao cấp, đây chính là con dê béo đây mà! Tài sản trên người hắn vượt xa đám đệ tử cao cấp Linh Sư.

Truyện này được truyen.free độc quyền chuyển dịch, kính mong quý độc giả đón đọc.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free