(Đã dịch) Chương 632
Nham Giáp Long Hạt, một linh thú hoàng cấp thất giai, xét về sức mạnh đơn lẻ, nó tương đương với Thiết Bối Đao Đường mà Kiệt Sâm từng chạm trán trong đầm lầy Vân Vụ, sở hữu chiến lực trung đẳng trong số linh thú thất giai.
Toàn thân nó phủ vảy giáp đen, thân hình đồ sộ, cùng một cái đuôi khổng lồ tựa móc câu. Đôi mắt vàng lạnh lẽo găm chặt vào năm người Kiệt Sâm, miệng toát ra vẻ khát máu.
Nhân loại và linh thú xưa nay vốn là kẻ địch không đội trời chung. Linh thú cao cấp thông thường khi gặp linh thú cấp thấp chưa chắc đã nảy sinh ý muốn giết chóc, nhưng một khi đối mặt với nhân loại, trừ phi là linh thú có tính tình đặc biệt hiền lành, bằng không thường sẽ có một trận tử chiến không ngừng.
Lúc này, tổng cộng sáu đầu Nham Giáp Long Hạt đã vây kín năm người Kiệt Sâm.
– Xuống đất! Âu Văn quát lớn.
Không chút do dự, năm người Kiệt Sâm nhanh chóng hạ xuống mặt đất. Mọi người hạ xuống đất. Tuy bầu trời rộng lớn cũng thích hợp để giao chiến, nhưng lại rất dễ thu hút sự chú ý của những linh thú khác.
– Mọi người cẩn thận, Bối Đế, Phúc Khắc Nạp chú ý, bảo vệ Thái Nhĩ Nặc Tư và Kiệt Sâm! Đứng phía trước mọi người, Âu Văn quát lớn. Ánh mắt hắn sắc như điện, nhìn lên sáu đầu Nham Giáp Long Hạt trên bầu trời, lúc này đều đã phát động công kích mãnh liệt.
– Xuy! Xuy! Xuy! Mấy đạo quang mang màu vàng đất tựa lôi điện từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng về phía mọi người đang ở dưới đất. – Sưu!
Với tư cách đội trưởng, Âu Văn dẫn đầu phóng vút lên cao. Một đạo linh lực quang mang màu đỏ rực từ trên người hắn bắn ra, đôi mắt hắn lạnh lùng, mái tóc dài đỏ rực bay phấp phới trong gió, miệng gầm lên giận dữ, cự kiếm trong tay mạnh mẽ chém ra.
Một đạo kiếm quang màu đỏ rực dài hơn mười trượng xuất hiện giữa đất trời, cuốn lấy mấy đạo công kích khủng bố kia.
– Oanh! Oanh! Oanh! Tiếng nổ vang trời cực lớn truyền đến, cả người Âu Văn mạnh mẽ chìm xuống. Sắc mặt hắn có chút tái nhợt nhưng rất nhanh khôi phục bình thường, một mình hắn đã dùng sức mạnh ngăn chặn công kích của mấy đầu Nham Giáp Long Hạt.
– Đội trưởng, thật lợi hại! Nhóm Bối Đế đồng thanh quát lớn.
– Mọi người cẩn thận! Nhưng trên mặt Âu Văn không hề có chút vui mừng, lông mày hắn cau chặt lại.
Ngay lúc này, sáu đầu Nham Giáp Long Hạt như thiểm điện lao xuống, đâm thẳng vào đội hình.
– Xuy! Xuy! Dường như biết rõ Âu Văn lợi hại, hai đầu Nham Giáp Long Hạt trực tiếp lao về phía Âu Văn. Đầu nhọn phần đuôi trực tiếp xoay tròn trong không khí, dùng móc câu tạo ra linh lực quang mang màu vàng đất, hình thành từng đạo linh lực gió xoáy nhắm thẳng hai bên Âu Văn, lao tới nhanh như thiểm điện.
Dùng thổ hệ linh lực kích động không khí, khiến cho không gian tựa thủy tinh lập tức bị xé rách tan nát.
Linh lực cường đại đáng sợ khiến sắc mặt mọi người đại biến.
Âu Văn quát lớn một tiếng, cự kiếm trong tay chém ra, hỏa hệ linh lực thất giai cuồn cuộn mãnh liệt đón lấy móc câu của Nham Giáp Long Hạt đang đánh tới.
Xét về tốc độ công kích, tuy Nham Giáp Long Hạt nhanh hơn, nhưng không thể sánh bằng linh thú hoàng cấp thất giai như Thiết Bối Đao Đường. Hai đạo móc câu cùng lúc va chạm với cự kiếm màu đỏ rực của Âu Văn.
– Oanh long long… Tiếng nổ cực lớn vang lên, thân thể Âu Văn như đạn pháo bị bắn ngược ra phía sau, nặng nề đâm vào mấy gốc đại thụ cách đó không xa. Trong tiếng nổ ầm vang, mấy gốc đại thụ lập tức bị bật gốc ngã xuống, cành lá bay tán loạn, tạo nên thanh thế đồ sộ.
– Đội trưởng! Bối Đế và Thái Nhĩ Nặc Tư chợt kinh hô, nhưng lúc này họ cũng không còn thời gian quan tâm đến Âu Văn, bởi vì bốn đầu Nham Giáp Long Hạt còn lại đang chia nhau tấn công bốn người còn lại.
– Thủy Thúc Phược! Đối mặt với Nham Giáp Long Hạt, tuy Bối Đế là phận nữ nhi nhưng nàng cũng là đệ tử nội môn của Linh Dược Sư Tháp, thể hiện thiên phú chiến đấu rất mạnh mẽ. Sắc mặt nàng bình tĩnh, miệng hét lớn, linh trượng trong tay huy động, linh hoàn trên đỉnh đầu rung lên, từng đạo lam mang từ thân thể nàng tỏa ra, mái tóc lam sắc bay phấp phới trong gió, tư thế hiên ngang uy vũ.
Một đạo thủy hệ linh nguyên tố vô hình hình thành trên không trung như một đầu mãng long khổng lồ, linh hoạt quấn chặt lấy một đầu Nham Giáp Long Hạt đang lao tới.
Nham Giáp Long Hạt gào thét trong miệng, đôi mắt màu vàng đất toát ra vẻ khát máu, nhất thời không thể thoát khỏi sự trói buộc của thủy hệ nguyên tố.
– Thủy Bạo Thương! – Oanh! Một đạo lam sắc quang mang sáng chói từ linh trượng của Bối Đế bắn ra, hung hăng đập lên giáp xác cứng rắn của con Nham Giáp Long Hạt kia.
– Ba! Trong tiếng nổ vang, Nham Giáp Long Hạt lập tức bị đánh bay, nhưng trên giáp xác ngăm đen của nó chỉ lưu lại một vết nứt nhỏ, chảy ra một chút máu tươi.
– Oanh! Thủy hệ nguyên tố bùng nổ tung trời. Lúc này Nham Giáp Long Hạt rốt cục đã thoát khỏi sự trói buộc của thủy nguyên tố, gầm giận lao về phía Bối Đế.
Sắc mặt Bối Đế đại biến, thân hình nàng chợt lùi lại…
Ở một bên khác, một cuộc chiến đấu thảm thiết tương tự cũng đang diễn ra. Thái Nhĩ Nặc Tư lại không có vận may như Bối Đế.
Hắn là linh dược tôn sư lục giai cao cấp, vốn dĩ cũng chỉ là hoàng linh sư thất giai hạ cấp, hơn nữa lại là linh dược sư, có thuộc tính Mộc không phải thuộc tính công kích mạnh mẽ. Ngay vòng công kích đầu tiên, hắn đã bị Nham Giáp Long Hạt đánh trúng bả vai, kéo xuống một mảng máu thịt khá lớn.
Trường kiếm trong tay hắn tuy đã đâm trúng ngực Nham Giáp Long Hạt, nhưng chỉ lưu lại được một vết cắt mờ ngay giữa ngực nó.
Đây là do mộc hệ linh lực tương khắc với thổ hệ linh lực của Nham Giáp Long Hạt mà ra.
– Bồng! Trong số mọi người, Phúc Khắc Nạp biểu hiện khá hơn. Bản thân hắn là hoàng linh sư thất giai trung cấp hệ Thổ, toàn thân có thổ hệ linh nguyên tố dày đặc vờn quanh, thân thể như phình lớn một vòng, trở thành một võ sĩ bọc giáp đen. Cự kiếm trong tay chém ra hung hăng ngăn chặn công kích của một đầu Nham Giáp Long Hạt khác.
Nhưng trên mặt hắn không hề có chút vui mừng, mà hoảng sợ nhìn về phía Kiệt Sâm.
Một đầu Nham Giáp Long Hạt cuối cùng gầm rú, nhắm thẳng Kiệt Sâm lao tới, phần móc câu nhanh như mũi khoan xoay tròn trong không khí, phát ra tiếng rít bén nhọn.
Linh lực thổ hệ khủng bố lập tức ngưng tụ thành một điểm, trong không khí biến thành một đạo ảo ảnh màu vàng đất, nhắm thẳng Kiệt Sâm, bay nhanh tới như thiểm điện.
Là linh thú hoàng cấp thất giai, con Nham Giáp Long Hạt này đã có được một phần linh trí. Nó cảm nhận được linh lực tỏa ra trên người Kiệt Sâm là yếu nhất, và ngoại trừ hai đầu Nham Giáp Long Hạt tấn công Âu Văn, nó là con thứ ba dùng móc câu kinh khủng để công kích.
Hào quang khát máu từ trong mắt nó bắn mạnh ra, thề một đòn sẽ đánh chết Kiệt Sâm.
– Kiệt Sâm! – Chạy mau Kiệt Sâm! – Đến chỗ này! Cách đó không xa, mọi người đều rống lớn, đặc biệt là Phúc Khắc Nạp, trên mặt tràn đầy vẻ kinh sợ, không màng đến đầu Nham Giáp Long Hạt đang tấn công mình mà muốn lao tới chỗ Kiệt Sâm.
Mọi quyền lợi dịch thuật đối với tác phẩm này đều thuộc về truyen.free.