(Đã dịch) Dược Thần - Chương 519
Cứ chờ xem, bây giờ cũng chỉ là khởi đầu, còn hai mươi ngày nữa cuộc thi mới kết thúc, mọi chuyện vẫn khó nói lắm!
Trong lòng Đế Lâm cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Trong số hai trăm người, chỉ chiếm được vỏn vẹn năm suất, đối với các quốc gia tây bắc mà nói, thật sự có chút khó coi.
Điều càng khiến Đế Lâm phiền muộn là trong năm suất đó, lại không có một ai thuộc về vương quốc Áo Lan Đa. Hắn vốn luôn đặt kỳ vọng vào Kiệt Sâm, nhưng giờ phút này Kiệt Sâm lại xếp hạng rất thấp. Trong số hơn năm trăm người, chỉ có Lôi Âu, một linh sư cấp lục giai sơ cấp, là người của vương quốc Áo Lan Đa.
Ngược lại, biểu hiện của Khắc Lôi Nhã lại khiến Đế Lâm có chút bất ngờ, lúc này nàng xếp hạng 278, cách tốp hai trăm cũng không còn xa.
- Cập nhật, số liệu đã được cập nhật rồi!
Đúng lúc này, trong đám đông đột nhiên truyền ra tiếng ồn ào. Cứ hai canh giờ, số liệu lại được cập nhật một lần, và giờ đây đã vừa qua hai canh giờ. Trong nhóm lãnh đội, có người đã nhìn thấy bảng xếp hạng trên màn hình biến hóa, đang vội vàng tìm kiếm tên thành viên của quốc gia mình.
- Cái gì, Khắc Lôi Nhã đứng thứ 189?
Nhìn từ trên xuống, Đế Lâm bất chợt thấy tên Khắc Lôi Nhã ở vị trí 189. Khi thấy vương quốc mình cuối cùng cũng có người lọt vào tốp hai trăm tuyển thủ, Đế Lâm không kìm được kích động mà tiếp tục lướt xuống xem.
- Lôi Âu cũng tăng không ít thứ hạng, hôm nay đã lên tới hơn bốn trăm.
Trong lòng Đế Lâm vui sướng, hắn lại tiếp tục lướt xuống dưới, nhìn thấy ở vị trí sáu trăm là Ma Nhĩ của vương quốc Áo Lan Đa, một tuyển thủ linh sư cấp ngũ giai cao cấp.
- Ồ, sao Kiệt Sâm đại sư đột nhiên trong thoáng chốc đã vươn lên 1800?
Mà sự thay đổi của Kiệt Sâm cũng khiến nội tâm Đế Lâm bắt đầu kích động.
- Chẳng lẽ Kiệt Sâm đại sư cuối cùng cũng muốn vươn lên rồi sao?
Đế Lâm thầm nghĩ, hắn vốn tràn đầy chờ đợi với Kiệt Sâm, nhưng suốt mười ngày qua Kiệt Sâm vẫn luôn xếp gần cuối, điều này không khỏi khiến lòng hắn có chút buồn bực. Hôm nay chứng kiến thứ hạng của Kiệt Sâm tăng vọt, hắn cho rằng Kiệt Sâm đã bắt đầu nghiêm túc tranh giành vị trí, vì vậy hắn lập tức vô cùng kích động.
Đế Lâm không hề hay biết rằng sở dĩ thứ hạng của Kiệt Sâm tăng vọt là do hắn đã đánh chết năm tuyển thủ của vương quốc Bách Việt, những kẻ muốn cướp đoạt điểm tích lũy của mình. Mà lúc này, Kiệt Sâm vẫn chưa có ý định thu th��p điểm tích lũy, hắn đang không ngừng tiến sâu vào bên trong Thiên Khuyết sơn mạch…
Sau khi đánh chết năm người kia, Kiệt Sâm cũng không dừng lại. Hắn muốn đi tìm kiếm linh thú cấp lục giai để đoạt lấy linh tâm cấp lục giai, vì vậy không ngừng tiến sâu vào Thiên Khuyết sơn mạch.
Theo Kiệt Sâm tiến sâu, ba ngày sau hắn đã đi vào sâu hơn hai trăm dặm. Trên đường đi, Kiệt Sâm gặp hai tuyển thủ, đã gặp thì hắn cũng không muốn bỏ qua. Với thực lực của mình, hắn dễ dàng chiếm lấy toàn bộ điểm tích lũy trong tinh tạp của hai người họ.
Chỉ có điều lần này Kiệt Sâm cũng không giết đối phương, chỉ cướp đoạt điểm tích lũy xong là bỏ đi.
Mỗi tuyển thủ ở đây đều là tinh anh của các thế lực lớn. Nếu ra tay sát hại mà không thành công, để đối phương chạy thoát, thì sẽ để lại mầm tai họa. Tuy Kiệt Sâm không sợ, nhưng chỉ cần đối phương không nảy sinh sát ý, hắn tự nhiên cũng không muốn lạm sát kẻ vô tội.
Theo Kiệt Sâm không ngừng tiến sâu, số lượng tuyển thủ càng ngày càng ít. Đến ngày cuối cùng, Kiệt Sâm đi suốt một ngày cũng không gặp được bất kỳ tuyển thủ nào tham gia thí luyện.
Dù sao thì ở khu vực này, thông thường đều là những linh thú có thực lực cấp lục giai, thậm chí còn mạnh hơn cả linh sư nhân loại. Bởi vậy, không có tuyển thủ nào nguyện ý đi tới nơi nguy hiểm như thế này.
Ngày thứ mười ba của cuộc thí luyện, Kiệt Sâm đã tiến sâu gần ba trăm dặm vào trong Thiên Khuyết sơn mạch.
Mùi lá cây mục rữa tràn ngập giữa núi rừng, sự ẩm ướt nồng đậm khiến cả người cảm thấy không một chút thoải mái.
Kiệt Sâm đi chân trần trên lớp lá cây khô héo mục rữa, ánh mắt bình tĩnh, trên lưng vác theo thanh trọng kiếm màu đen.
Đột nhiên, bước chân Kiệt Sâm khựng lại.
Trong cảm nhận của hắn, một con linh thú đang chậm rãi tiến lại gần. Bước chân của con linh thú đó vô cùng nặng nề. Kiệt Sâm đợi một lúc mới nhìn thấy nó.
Đó là một con linh thú toàn thân đầy gai nhọn như móc câu, đôi đồng tử màu đỏ sậm gắt gao nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm, nước dãi màu xanh biếc tanh hôi không ngừng nhỏ xuống từ những chiếc răng nanh sắc nhọn, trông c��c kỳ khủng bố.
- Kinh Cức Địa Long?
Kiệt Sâm nở nụ cười. Đối với Kinh Cức Địa Long, hắn vô cùng quen thuộc. Tuy nó là linh thú cấp lục giai nhưng lực phòng ngự lại vô cùng biến thái. Cũng là linh thú cấp lục giai, tốc độ của Thiểm Điện Báo mà Kiệt Sâm đã đánh chết tại Linh Trì sơn mạch thuộc tỉnh Xích Nhĩ nhanh hơn Kinh Cức Địa Long rất nhiều.
Cả hai linh thú đều có ưu thế riêng, nhưng xét về thực lực thì Kinh Cức Địa Long cường đại hơn một chút, bởi vì khả năng phòng ngự của nó quá mức biến thái. Lớp vảy dày đến nửa mét, mà phần đầu lâu thì lại càng cứng rắn đáng sợ.
Nhưng trên mặt Kiệt Sâm không hề lộ ra vẻ sợ hãi. Hắn lập tức rút thanh trọng kiếm màu đen ra, chậm rãi đi về phía Kinh Cức Địa Long.
- Kinh Cức Địa Long hệ Thổ, linh tâm của nó dường như là một lựa chọn không tồi!
Trong lòng Kiệt Sâm thầm nghĩ.
Kinh Cức Địa Long cao vài thước, thân dài gần hai mươi thước, với thể tích vô cùng khổng lồ. Nếu so sánh Kiệt Sâm với nó, thật chẳng khác nào một hạt bụi nhỏ.
- Hống…
Kinh Cức Địa Long bắt đầu gầm thét.
Kiệt Sâm vẫn cầm trọng kiếm màu đen trong tay, từng bước chân trần tiến tới.
Đột nhiên, tốc độ bước chân của Kiệt Sâm chợt nhanh hơn, lao thẳng về phía địa long. Kinh Cức Địa Long giận dữ gầm lên một tiếng, đồng thời chiếc đuôi hung hăng quất ngang qua. Linh thú cấp lục giai với thân hình khổng lồ như vậy, móng vuốt và đuôi đều là những bộ phận linh hoạt nhất toàn thân, tốc độ cũng phi thường kinh người.
Giống như một cây roi đầy gai góc, một vệt tàn ảnh màu đen trực tiếp nhắm vào đầu Kiệt Sâm mà quất tới, trong không khí liền vang lên từng trận âm thanh nổ mạnh.
- Keng…
Đối mặt với công kích mãnh liệt của địa long, trọng kiếm màu đen của Kiệt Sâm nhanh chóng chặn đứng chiếc đuôi của nó.
Nhưng lực lượng của chiếc đuôi quá lớn, Kiệt Sâm đạp mạnh lên mặt đất, mượn lực của chiếc đuôi cùng lực bật ngược từ mặt đất, Kiệt Sâm mạnh mẽ nhảy lên cao, lao tới chỗ Kinh Cức Địa Long.
Địa long nhìn thấy Kiệt Sâm bay tới trước mặt liền mở to miệng máu, lộ ra hàm răng nanh lởm chởm. Đầu nó linh hoạt bổ nhào về phía trước, muốn nuốt chửng Kiệt Sâm vào một ngụm.
- Hử? Nhân loại kia đâu?
Kinh Cức Địa Long kinh ngạc phát hiện thân hình trước mắt đột nhiên né tránh khỏi miệng nó cắn tới, đồng thời vung thanh trọng kiếm màu đen lên như vung rơm rạ, rồi hung hăng đập xuống đầu nó.
Kinh Cức Địa Long không hề né tránh, chỉ vung đuôi nhắm thẳng vào Kiệt Sâm mà quất tới, hoàn toàn không để ý đến công kích của thanh cự kiếm màu đen trong tay hắn.
Địa long vô cùng tự tin rằng xương đầu của nó là nơi cứng rắn nhất toàn thân.
- Oanh!
Linh lực cường đại văng ra tứ tán. Cự kiếm trong tay Kiệt Sâm lúc này bổ ra một vết nứt trên đầu địa long. Máu tươi bắn ra như suối nhưng khi va chạm vào xương đầu của địa long, cuối cùng cũng không thể tiến sâu thêm một ly nào.
Trong đôi mắt màu đỏ sậm của Kinh Cức Địa Long không khỏi lộ ra tia trêu tức. Quả nhiên, công kích của đối phương chỉ khiến nó cảm thấy một chút đau nhức kịch liệt mà thôi, căn bản không thể gây ra sát thương trí mạng.
Mà chiếc đuôi của nó lại nhanh như ch���p lao tới bên cạnh nhân loại kia, tuyệt đối có thể dùng một đòn đánh cho nhân loại thành từng mảnh vụn.
Nhưng không đợi niềm vui sướng trong lòng nó kéo dài được bao lâu…
- Trí Mệnh Nhất Kích!
Một âm thanh trầm thấp truyền ra từ miệng nhân loại đối diện.
- Oanh!
Trong ánh mắt kinh ngạc của Kinh Cức Địa Long, một luồng lực lượng vô cùng khủng bố đột nhiên bùng phát từ cự kiếm trên đầu nó, hệt như hồng thủy vỡ đê. Lực lượng kinh người đó khiến đầu lâu của Kinh Cức Địa Long mỏng manh như vỏ trứng, trực tiếp vỡ tan tành, dịch óc trong đầu lập tức biến thành một bãi thịt nát cùng máu tươi.
Đôi đồng tử của Kinh Cức Địa Long thoáng chốc biến thành một mảnh tro tàn. Chiếc đuôi vốn đang nhanh như chớp cũng khựng lại, thân thể cao lớn ầm ầm ngã xuống mặt đất.
Kiệt Sâm bay xuống, bổ thêm một kiếm vào đầu địa long. Một viên dịch thể màu vàng đất từ trong đầu địa long lơ lửng bay ra.
- Đây là… linh tâm của Kinh Cức Địa Long!
Chứng kiến linh tâm kia, Kiệt Sâm khoanh chân ngồi xuống đất. Một luồng linh lực ch���n động từ trong cơ thể hắn toát ra, dẫn dắt viên linh tâm chậm rãi bay về phía mình.
Kỳ thực, thông thường, khi linh sư đạt tới cấp lục giai, đã rất ít người tiếp tục hấp thu linh tâm.
Tại đại lục Tư Đặc Ân, tuyệt đại đa số linh sư khi hấp thu linh tâm đều khó có thể tiếp nhận được lực lượng cuồng bạo bên trong. Thậm chí, họ phải dùng đến dược tề phụ trợ mới có thể hấp thu một cách bình thường.
Chính bởi vì linh tâm của linh thú ẩn chứa linh lực vô cùng cuồng bạo, sẽ gây tổn thương rất lớn đối với thân thể linh sư. Nếu không cẩn thận, không những không thể hấp thu được mà ngược lại còn phải lo lắng đến tính mạng.
Khi còn ở cấp thấp, các linh sư còn có thể dựa vào dược tề phụ trợ để giúp bản thân hấp thu. Nhưng sau khi đạt tới cấp lục giai, theo cấp bậc linh sư tăng lên, sự chênh lệch giữa linh sư và linh thú cũng sẽ càng lớn hơn. Đồng thời, các linh sư hấp thu linh tâm sẽ gặp phải nguy hiểm rất lớn, dù có dược tề phụ trợ cũng không cách nào bù đắp được sự chênh lệch bên trong đó.
Mà Kiệt Sâm chính bởi vì có được thân thể cấp bát giai và lực lượng linh hồn cấp cửu giai, nên mới dám thử hấp thu linh tâm cấp lục giai.
Kiệt Sâm đã từng hấp thu qua ba lượt linh tâm, đối với việc này có thể nói là quen việc dễ làm. Nói một cách đơn giản, chỉ cần linh sư ở cấp bậc tương đương phóng xuất linh lực trong cơ thể, có thể thiết lập được một tia liên hệ với linh tâm, sau đó h���p thu linh tâm vào trong cơ thể.
Nhưng lần này, Kiệt Sâm chợt phát hiện dù hắn cố gắng thế nào, hắn vẫn không cách nào thiết lập được liên hệ với linh tâm của Kinh Cức Địa Long. Mặc dù vậy, dưới sự nỗ lực của Kiệt Sâm, linh tâm của địa long cuối cùng cũng đi vào mi tâm của hắn.
Đúng lúc này…
- Ông… ông…!
Thân thể hắn đột nhiên chấn động. Ngay lập tức, viên cầu màu vàng và viên cầu màu xanh trong đầu Kiệt Sâm đồng thời chuyển động thật nhanh, hai đạo linh hoàn trong thoáng chốc lơ lửng bay lên phía sau đầu Kiệt Sâm. Một luồng lực lượng cực kỳ cường đại lập tức lao tới chỗ linh tâm của địa long, chỉ một thoáng chấn động liền đẩy linh tâm của địa long ra khỏi mi tâm Kiệt Sâm.
- A… chuyện gì đã xảy ra?
Cảm nhận được sự khác thường trong cơ thể, trên mặt Kiệt Sâm không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Viên cầu màu vàng và viên cầu màu xanh trong cơ thể hắn dường như không muốn linh tâm của Kinh Cức Địa Long tiến vào thân thể mình.
Kiệt Sâm không khỏi cau mày, không hiểu trong cơ thể mình đã xảy ra chuyện gì. Hắn lại tiếp tục thiết lập liên hệ với linh tâm của địa long, sau đó hút vào trong cơ thể.
- Ông… ông…
Lúc này, tốc độ xoay tròn của hai viên cầu càng nhanh hơn, thoáng chốc đã đẩy linh tâm ra khỏi cơ thể Kiệt Sâm. Đồng thời, một luồng lực lượng quỷ dị trực tiếp từ trong hai viên cầu bắn ra, xông thẳng vào bên trong linh tâm của Kinh Cức Địa Long.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Kiệt Sâm, linh tâm của địa long ngay lập tức hóa thành vô số linh nguyên tố hệ Thổ nồng đậm, tiêu tán vào trong không khí.
- Cái này… cái này…
Chứng kiến tình huống này, Kiệt Sâm hoàn toàn trợn tròn mắt.
Hắn không biết rốt cuộc trong cơ thể mình đã xảy ra chuyện gì. Dù bản thân là một Linh Dược Thánh Sư cấp cửu giai, hắn cũng chưa từng nghe nói linh hoàn của linh sư lại bài xích việc hấp thu linh tâm.
- Chẳng lẽ là do thuộc tính không phù hợp?
Kiệt Sâm cau mày, trong lòng không khỏi nghi hoặc. Hắn tu luyện Linh Thần Quyết, dường như có thể hấp thu bất cứ thuộc tính linh tâm nào. Trước đây, Kim Hoàn Ngân Mãng Vương cũng là linh thú hệ Thổ mà chưa từng xuất hiện tình huống như vậy, nhưng lần này thì…
- Vậy thì thử xem linh tâm có thuộc tính khác sẽ thế nào!
Trong lòng Kiệt Sâm đã quyết định như vậy.
Hai ngày sau, Kiệt Sâm không ngừng tìm kiếm các linh thú cấp lục giai với đủ mọi thuộc tính trong Thiên Khuyết sơn mạch.
Nhưng điều khiến hắn giật mình là không có ngoại lệ nào, bất luận linh tâm có thuộc tính gì, đều không cách nào hút vào cơ thể. Chỉ cần vừa tiến vào, sẽ bị viên cầu màu vàng và viên cầu màu xanh tự động đẩy ra khỏi cơ thể, đồng thời đánh cho tan tác.
Sau khi thử nghiệm qua năm loại linh tâm có thuộc tính khác nhau, cuối cùng Kiệt Sâm đành từ bỏ việc thử nghiệm.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Tuy còn có một vài thuộc tính đặc biệt mà hắn chưa thử qua, nhưng Kiệt Sâm biết rõ vấn đề không phải nằm ở thuộc tính của linh tâm.
Thế nhưng, mặc cho hắn nghiên cứu thế nào, cũng không thể phát hiện vấn đề nằm ở đâu.
Nghĩ mãi mà không hiểu rõ được nguyên nhân, cuối cùng Kiệt Sâm chỉ có thể nở một nụ cười khổ!
- Rốt cuộc là do nguyên nhân gì, vì sao hai viên cầu lại bài xích linh tâm cấp lục giai đây?
Kiệt Sâm chậm rãi bước đi trong sơn mạch, đồng thời trong đầu không ngừng suy nghĩ.
Đối với linh sư bình thường mà nói, có thể ở thời điểm cấp thấp đạt được hai linh hoàn là đã đủ. Một khi tiến vào cấp cao, dù là một số thiên tài gia tộc có thân phận cũng không dám tùy ý hấp thu linh tâm.
Nhưng đối với Kiệt Sâm mà nói, nếu không cách nào hấp thu linh tâm cấp lục giai thì đó là một chuyện vô cùng tiếc nuối. Một linh kỹ mạnh mẽ từ linh hoàn sẽ mang lại lợi ích rất lớn đối với thực lực của linh sư.
Thật giống như linh hồn chấn nhiếp. Nếu như lúc trước Kiệt Sâm không phải trùng hợp hấp thu được linh tâm của Cửu Đầu Khủng Cụ Huyễn Yêu, có được linh kỹ như vậy, chỉ e về sau Kiệt Sâm tuyệt đối sẽ không thuận buồm xuôi gió như hiện tại.
Nội dung này được dịch và đăng tải độc quyền tại truyen.free.