(Đã dịch) Chương 505
Trong những ngày tiếp theo, Kiệt Sâm vùi đầu tại phòng thí nghiệm.
Là một Linh Dược Đại Sư, Kiệt Sâm đương nhiên cảm thấy hứng thú với những lực lượng thần bí này. Vừa nghĩ tới có thể chế tạo ra linh dược tề làm nồng độ huyết mạch của mọi người tăng lên, Kiệt Sâm đã không kìm được mà run lên.
Tại Tư Đặc Ân đại lục, rất nhiều gia tộc có huyết thống truyền thừa cường đại, chỉ có điều đại đa số gia tộc, cũng giống như gia tộc Ách Đức, huyết mạch dần nhạt phai theo thời gian, cuối cùng không còn Linh Sư huyết mạch.
Điều này thực sự là một bi kịch.
Trong ba tháng này, Kiệt Sâm gần như không bước chân ra khỏi phòng, ngoại trừ những lúc cần thông báo để mua các tài liệu cần thiết, còn lại phần lớn thời gian, Kiệt Sâm đều tự nhốt mình trong phòng thí nghiệm, ngay cả các thành viên của những đại thế lực cũng không tiếp kiến.
Đối với Kiệt Sâm mà nói, nghiên cứu một nan đề về linh dược học có ý nghĩa hơn nhiều so với chuyện xây dựng quan hệ với những gia tộc kia.
Đương nhiên, Kiệt Sâm cũng không thể tránh khỏi có đôi lúc rảnh rỗi đi dạo vài vòng nhưng rất nhanh lại quay trở lại phòng thí nghiệm.
Đã có kinh nghiệm từ đạo cấm chế đầu tiên, trong vòng ba tháng, Kiệt Sâm liên tiếp phá vỡ năm đạo cấm chế linh lực, cùng lúc phá giải mối liên hệ giữa du long và linh văn bên trong Xích Long tinh. Mỗi lần phá giải một đạo cấm chế, Kiệt Sâm đều cảm nhận được một lực lượng bí ẩn tiến vào cơ thể hắn, càng xâm nhập sâu vào các tầng cấm chế, lực lượng này càng trở nên cường đại.
Mỗi khi lực lượng thần bí này tiến vào cơ thể, Kiệt Sâm lại cảm thấy huyết dịch như bị thiêu đốt, lần sau kịch liệt hơn lần trước, nhưng nồng độ huyết mạch cũng theo đó mà tăng lên. Theo thời gian, nồng độ huyết mạch cũng từ 50% tăng lên 80% như hiện tại.
Kiệt Sâm không mấy bất ngờ về điều này, huyết mạch tăng lên cũng giống như chiết tách dung dịch. Việc tăng từ nồng độ thấp lên cao ban đầu sẽ rất khó khăn, nhưng một khi đã đạt đến một nồng độ nhất định, mọi việc sẽ không còn quá khó khăn như ban đầu.
Kiệt Sâm lúc đầu vẫn chưa cảm nhận được hiệu quả, nhưng sau khi nồng độ huyết mạch không ngừng tăng lên, hắn đã phát hiện ra công dụng cực kỳ to lớn.
Trước kia, mỗi lần hắn vận hành Linh Thần Quyết đều có cảm giác lực bất tòng tâm, nhưng từ khi huyết mạch tăng lên, hắn lại phát hiện Linh Thần Quyết vận chuyển ngày càng thuận lợi. Điều khiến hắn giật mình là lực lượng kỳ lạ màu đen trong cơ thể hắn cũng theo đó mà tăng lên.
Phát hiện này khiến Kiệt Sâm không khỏi mừng rỡ như điên.
Từ khi trọng sinh, lực lượng kỳ lạ màu đen đó chính là bùa hộ mệnh của Kiệt Sâm, đã không ít lần trợ giúp hắn với tư cách là một chiêu sát thủ. Kiệt Sâm trong lúc bị thương, vẫn không dám tiêu hao quá mức lực lượng màu đen này, nhưng giờ đây, mỗi lần vận chuyển Linh Thần Quyết, hắn đều cảm nhận lực lượng này sinh ra nhiều hơn gấp mấy lần.
Điều này đủ để Kiệt Sâm đối phó với những rắc rối tốt hơn.
Tuy nhiên, điều hắn vẫn luôn nghi ngờ đã được xác nhận, lực lượng màu đen này sinh ra từ huyết mạch của hắn.
Nhưng Linh Thần Quyết khi vận chuyển lại có thể sinh ra lực lượng kỳ lạ màu đen, mà việc đề cao huyết mạch cũng có tác dụng rất lớn trong việc tu luyện Linh Thần Quyết. Kiệt Sâm hoàn toàn không tìm thấy bất kỳ đầu mối liên hệ nào giữa ba điều này.
Linh Thần Quyết được Kiệt Sâm tìm thấy trong một phế tích ở kiếp trước. Đời trước của hắn không thể trở thành một Linh Sư nên không tu luyện, nhưng Kiệt Sâm dựa vào tình huống đang xảy ra với bản thân, có thể thấy rằng, Linh Thần Quyết dường như có chút liên hệ với huyết mạch của mình.
— Chẳng lẽ Linh Thần Quyết có liên hệ với tổ tiên Thác Đức gia tộc?
Kiệt Sâm không khỏi suy đoán.
Nếu như có thể, Kiệt Sâm thật sự muốn trở lại phế tích ở kiếp trước để điều tra một phen, nhưng qua lần thám hiểm ở kiếp trước, hắn biết phế tích đó cực kỳ nguy hiểm. Lần đó, bên cạnh hắn là mấy vị Thánh Linh Sư cửu giai làm tùy tùng cũng suýt nữa bỏ mạng bên trong đó. Tuy Kiệt Sâm đã biết không ít cơ quan, nhưng trước khi thực lực chưa đạt tới Bát giai Đế Linh Sư, hắn căn bản sẽ không dễ dàng tiến vào.
Rất nhanh, Kiệt Sâm lại vùi đầu vào việc phá giải đạo cấm chế thứ bảy.
Nhưng ngay tại đạo cấm chế thứ bảy này, Kiệt Sâm đã gặp phải phiền toái.
Ở sáu đạo cấm chế trước, khi phá giải, Kiệt Sâm không chỉ dùng tri thức linh dược học mà cả linh thức và linh lực cũng giúp ích rất nhiều. Nhưng với đạo cấm chế thứ bảy, linh thức cùng linh lực của Tôn Linh Sư lục giai cấp thấp như hắn đã không còn tác dụng.
Cảm giác được linh thức không thể nào xâm nhập vào bên trong đạo cấm chế thứ bảy, Kiệt Sâm không khỏi nhíu mày, mở to mắt.
Ngay từ đầu, Kiệt Sâm khi nhìn thấy cấm chế trên Xích Long tinh, chỉ cho rằng đó là do tổ tiên thiết lập để ngăn người khác mở ra. Nhưng phá giải tới lúc này, hắn lại có một suy nghĩ khác.
Chín đạo cấm chế phân tách rất rõ ràng, từng khâu liên tiếp nhau, cấp sau cao hơn cấp trước, khiến Kiệt Sâm có cảm giác chủ nhân của nó muốn hậu nhân từ từ mở ra.
Càng đi sâu vào các cấm chế, Kiệt Sâm càng hiểu rõ thực lực của chủ nhân đã bố trí cấm chế này. Dù là ở kiếp trước hay kiếp này, chủ nhân cấm chế cũng là người mạnh nhất mà Kiệt Sâm từng chứng kiến. Sự cường đại này không chỉ thể hiện trên phương diện thực lực, mà còn cả trên phương diện linh dược học.
Trước đó, Kiệt Sâm còn tưởng rằng chỉ cần một Linh Dược Thánh Sư cửu giai thì có thể phá vỡ hộp ngọc, nhưng hiện giờ hắn đã hiểu rõ điều đó là không thể.
Muốn phá vỡ cấm chế này cần có cùng cấp bậc cả về Linh Sư lẫn Linh Dược Sư, thậm chí phải đạt tới cấp bậc tương xứng với cấm chế, nếu không thì không thể phá vỡ.
Cũng giống như hiện tại, về phương diện linh dược học, Kiệt Sâm đã có thể so với một Linh Dược Đế Sư bát giai trung cấp, nhưng khi đối mặt với đạo cấm chế thứ bảy thì Tôn Linh Sư lục giai cấp thấp như hắn lại bất lực.
Kiệt Sâm tin tưởng, nếu như mình bây giờ có thể đạt tới Hoàng Linh Sư thất giai thì chắc chắn sẽ phá vỡ đạo cấm chế thứ bảy, nhưng chỉ tiếc hắn vẫn còn cách Hoàng Linh Sư thất giai một khoảng cách khá xa.
— Tổ tiên lưu lại một cái hộp này là để làm gì?
Kiệt Sâm cười khổ.
Với thực lực của chủ nhân cấm chế này, hoàn toàn có thể trực tiếp thiết lập một cấm chế mà người thường không thể nào phá giải, cần gì phải phiền phức lập chín đạo cấm chế có độ khó khác nhau, hơn nữa trong mỗi đạo đều truyền vào một lực lượng bí ẩn.
Nếu như trong hộp thật sự bảo tồn thứ gì đó trọng yếu, vậy chẳng phải nói phải đợi sau khi mình đạt tới cảnh giới Linh Dược Thánh Sư cửu giai và Thánh Linh Sư cửu giai mới có thể mở ra sao?
Đợi đến lúc đó…
Kiệt Sâm nghĩ đến đó đã thấy xa vời, nếu như chỉ riêng thành tựu về linh dược học thì chỉ cần chờ cường độ cơ thể đạt tới Thánh cấp cửu giai là có thể được. Tuy điều này khó khăn nhưng Kiệt Sâm có lòng tin, có thể đạt tới trình độ này trong vòng mười năm.
Nhưng muốn trở thành Thánh Linh Sư cửu giai, Kiệt Sâm biết, dù bản thân có đại lượng linh dược tề phụ trợ thì cũng không phải là một quá trình đơn giản.
— Vẫn là thực lực của mình không đủ!
Nhìn lại chiếc hộp ngọc đã phá giải sáu đạo cấm chế, Kiệt Sâm cảm khái rồi sau đó cất vào không gian giới chỉ.
Khuôn mặt hắn hiện lên vẻ kiên định:
— Để phá giải tới đạo cấm chế thứ bảy cần đạt tới Hoàng Linh Sư thất giai, vậy ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất đạt tới Hoàng Linh Sư thất giai, ta không tin rằng mình không phá giải được.
Trên thế giới này, Kiệt Sâm chưa từng gặp thất bại, điều này khiến hắn tràn đầy tự tin.
Về phần nghiên cứu lực lượng thần bí kia, dù đã trải qua sáu lần tẩy lễ, hắn vẫn chưa hiểu rõ, chỉ mới có một chút cảm ngộ mơ hồ, vẫn cần rất nhiều nỗ lực.
— Két..!
Sau khi ẩn mình ba tháng trong phòng thí nghiệm, Kiệt Sâm cuối cùng đẩy cửa bước ra ngoài vào giờ ngọ.
Ánh mặt trời gay gắt chiếu vào khiến Kiệt Sâm cảm giác như vừa qua một kiếp.
— Thiếu gia!
Khắc Lôi Nhã vẫn luôn vào dọn dẹp phòng, đồng thời lo liệu việc cơm nước, giặt giũ, khi không có việc gì thì đứng canh bên ngoài, vừa thấy hắn bước ra, liền cười rạng rỡ chạy đến.
— Khắc Lôi Nhã!
Kiệt Sâm nhẹ nhàng xoa đầu nàng khiến nàng đỏ bừng mặt.
— Đúng rồi, phụ thân đâu?
Kiệt Sâm hỏi.
— Thiếu gia, họ đều được Bệ Hạ Lai Sâm Đặc triệu vào hoàng cung rồi, nghe nói là đoàn người Tây Nhĩ Đốn từ Uy Tư vương quốc nào đó đến. Đáng lẽ định triệu Thiếu gia vào, nhưng thấy Thiếu gia quá say mê nên lại thôi.
Khắc Lôi Nhã đáp.
— Tây Nhĩ Đốn đại sư? Sao bọn họ tới đây?
Nghe thấy cái tên này, Kiệt Sâm không khỏi nghi hoặc.
Tất cả tinh túy của bản dịch này đều được truyen.free chắt lọc và gửi đến quý vị độc giả.