(Đã dịch) Dược Thần - Chương 486
"Phá Hoàng Dược Tề" là linh dược tề lục giai thượng phẩm. Còn về công hiệu của nó, đại bá cứ thử dùng một lát chẳng phải sẽ rõ sao? Cháu dám cam đoan, công hiệu của Phá Hoàng Dược Tề nhất định sẽ khiến người chấn động đấy.
Kiệt Sâm mỉm cười.
Tất cả mọi người đều sững sờ.
- Kiệt Sâm làm gì mà thần bí đến vậy? Chẳng lẽ Phá Hoàng Dược Tề thật sự đúng như tên gọi, có thể giúp Tộc trưởng Lôi Áo đột phá lên Hoàng Linh Sư thất giai? Không thể nào xảy ra chuyện đó chứ?
Trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy nực cười.
Không phải các tộc nhân không tin tưởng Kiệt Sâm, mà là họ căn bản không dám nghĩ đến khía cạnh này, bởi lẽ, việc tấn cấp thành công lên Hoàng Linh Sư thất giai quá đỗi gian nan.
Việc một Linh Sư từ lục giai cao cấp tấn cấp lên thất giai cấp thấp không giống như những lần tấn cấp trước đó. Đây là một bước chuyển biến vô cùng trọng yếu, đánh dấu sự khác biệt rõ rệt giữa chức nghiệp giả trung giai và cao giai.
Trên đại lục, linh dược tề có thể hỗ trợ Tôn Linh Sư lục giai cao cấp tấn cấp lên Hoàng Linh Sư thất giai cấp thấp không phải là không có, nhưng bất luận loại nào cũng cực kỳ khó phối chế, căn bản không phải thứ mà người bình thường có đủ khả năng đoạt được.
Hơn nữa, bí phương của loại linh dược tề này trên khắp đại lục đều là bất truyền chi vật. Thông thường, chỉ có các đại sư cao cấp nhất trong nội viện của Tứ Đại Đế Quốc mới có cách điều chế.
Nếu như linh dược tề thật sự dễ điều chế đến thế, thì Hoàng Linh Sư thất giai trên đại lục cũng sẽ chẳng đến mức hiếm hoi như vậy.
- Dùng thử một lát?
Lôi Áo ngắm nhìn bình Phá Hoàng Dược Tề đang tản ra hào quang mỹ lệ trong tay, lại nhìn nụ cười tự tin của Kiệt Sâm.
- Được!
Hắn cắn răng, sau đó dứt khoát mở nắp bình Phá Hoàng Dược Tề, dốc một hơi uống cạn.
Linh dược tề ẩn chứa năng lượng nồng đậm thoáng chốc đã trôi dọc theo cổ họng hắn, tiến vào dạ dày. Ngay sau đó, Lôi Áo trực tiếp ngồi khoanh chân trong đại sảnh, nhắm hai mắt, bắt đầu tu luyện.
Vừa bắt đầu tu luyện, hắn lập tức cảm thấy có gì đó không đúng.
Linh lực trong cơ thể Lôi Áo đã đạt đến lục giai cao cấp đỉnh phong từ gần mười năm trước. Trong mười năm trở lại đây, hắn đã vô số lần thử đột phá, nhưng mỗi lần đều thất bại. Lối vào kinh mạch thất giai dường như được đúc bằng cương thiết, vững chắc vô cùng, mặc cho hắn điều động linh lực trùng kích thế nào cũng không thể nào đánh vỡ được bình chướng ấy.
Dù mười năm không ngừng tu luyện, linh lực lục giai cao cấp trong cơ thể hắn cũng ngày càng cô đọng, nhưng cường độ linh lực sau khi đạt tới một độ cao nhất định ba năm trước thì như đã chạm đến cực hạn, dù tu luyện thế nào cũng không thể tăng trưởng thêm mảy may.
Nhưng hôm nay, sau khi dùng Phá Hoàng Dược Tề mà Kiệt Sâm đưa cho, hắn cảm thấy dòng linh lực lục giai cao cấp vô cùng quen thuộc ấy lại mang một cảm giác khác lạ.
Dường như linh lực trong cơ thể hắn đã có sự liên hệ ẩn tàng với linh nguyên tố trong thiên địa, lập tức khiến hắn có cảm giác thân thể như đang ở trong một hải dương linh nguyên tố, vô cùng khoan khoái, dễ chịu.
Đồng thời, các lỗ chân lông trên thân thể cũng trương nở, để linh lực lục giai cao cấp kết hợp với linh nguyên tố càng thêm chặt chẽ.
Cảm nhận được biến hóa trong thân thể mình, Lôi Áo, người vốn còn nghi ngờ, lập tức trở nên kích động.
Thất giai Hoàng Linh Sư so với Tôn Linh Sư lục giai cao cấp không chỉ kh��c biệt ở kinh mạch tu hành hay linh lực mạnh yếu, mà còn là một loại lĩnh ngộ cảnh giới. Hoàng Linh Sư thất giai có thể câu thông thiên địa, hấp dẫn linh nguyên tố vào bản thân, khiến linh lực gần như không bao giờ khô kiệt.
Đây mới chính là chỗ cường đại chân chính của Hoàng Linh Sư thất giai.
Mấy lần trùng kích trước đó, Lôi Áo đều cảm nhận được linh lực đã hoàn toàn đạt đến tình trạng có thể trùng kích Hoàng Linh Sư thất giai, nhưng mỗi lần đều không thể thành công cũng bởi vì hắn không thể nào lĩnh ngộ được cảnh giới.
Trên thực tế, chín mươi phần trăm các Linh Sư bị kẹt ở lục giai cao cấp cũng là vì nguyên nhân tương tự.
Những Tôn Linh Sư cao cấp này ngày đêm tu luyện, dù không thì sau vài thập niên, linh lực trong cơ thể họ cũng hoàn toàn đạt đến lục giai cao cấp đỉnh phong, nhưng vì không cách nào lĩnh ngộ cảnh giới, nên vĩnh viễn dừng lại không thể tiến thêm.
Nhưng vào lúc này, Lôi Áo cuối cùng đã lĩnh ngộ được cảnh giới.
Hắn như một pho tượng sắt, lặng lẽ ngồi xếp bằng tại chỗ, khí cơ trên người hoàn toàn hòa hợp với linh nguyên tố. Nếu người nào thực lực yếu hơn nhắm mắt lại, chỉ dùng linh thức, thì hoàn toàn không thể cảm giác được Lôi Áo đang ngồi ở đâu.
Cùng lúc đó, dòng linh lực lục giai đỉnh phong trong cơ thể Lôi Áo cũng sôi trào lên như nước sông gào thét, sóng biển gầm rống, cuồn cuộn mãnh liệt tuôn trào về phía trước.
- Rầm!
Núi sông như chấn động, trong cảm giác của Lôi Áo, cánh cửa kinh mạch thất giai xuất hiện vô cùng rõ ràng ngay trước mặt. Hắn thậm chí còn có thể cảm nhận được điểm yếu của nó.
Trước kia, dù trùng kích thế nào cũng không thể lay động nổi bình chướng, nhưng lúc này, nó lại như một tấm gỗ mục không ngừng rung chuyển dưới sự oanh kích của linh lực.
Lôi Áo mừng rỡ, lại một lần nữa điều động linh lực, hung hãn xông về bình chướng thất giai...
- Rầm rầm!
Đột ngột...
Một luồng chấn động linh lực cực lớn đột nhiên bùng phát từ thân thể Lôi Áo, phóng thẳng lên trời như một cột khói báo động, bao phủ toàn bộ phủ đệ Thác Đức gia tộc. Linh nguyên tố lập tức bắt đầu cuồng bạo ��o ạt đổ về thân thể Lôi Áo.
Đồng thời, một luồng linh lực chấn động như thủy triều, lấy thân thể Lôi Áo làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phía.
Trong căn phòng tràn đầy linh nguyên tố cuồng bạo, tạo thành một vòi rồng có phạm vi chừng trăm mét, cuộn về phía Lôi Áo rồi chui vào thân thể hắn.
- Chuyện này... chuyện này...
Các thành viên của Thác Đức gia tộc đều giật mình nhìn chăm chú vào cảnh tượng này.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lôi Áo đang ngồi xếp bằng lặng lẽ bay lên không.
Hai con ngươi của hắn đột nhiên mở to, bắn ra tinh quang sáng rực rỡ.
- Ta... ta rốt cuộc đã tấn cấp lên Hoàng Linh Sư thất giai rồi!
Hắn lơ lửng trên không trung, ngơ ngác nhìn đôi tay mình, lộ vẻ khó tin, trong hốc mắt mơ hồ đã ngấn lệ.
- Vút!
Hắn lập tức xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm, hai tay chụp lấy vai Kiệt Sâm, chóp mũi run rẩy, muốn nói điều gì đó, nhưng lại quá đỗi kích động mà không thốt nên lời.
- Đa tạ, đa tạ, Kiệt Sâm, đa tạ ngươi!
Cuối cùng, hắn không ngừng lặp lại hai tiếng "đa tạ", tuy đơn giản nhưng ai cũng có thể thấy rõ sự cảm kích sâu sắc.
Kiệt Sâm cười lớn:
- Đại bá, đây là do sự cố gắng của người, không liên quan đến cháu.
Lợi ích mà Phá Hoàng Dược Tề mang lại chỉ là tăng thêm ba thành xác suất thành công. Tuy đây là một yếu tố cực kỳ trọng yếu, nhưng tác dụng quyết định vẫn nằm ở bản thân Lôi Áo. Sở dĩ Kiệt Sâm ngay từ đầu không nói rõ công hiệu của Phá Hoàng Dược Tề không phải vì hắn muốn thừa nước đục thả câu, mà là đã cân nhắc kỹ lưỡng điều này.
Trong vòng mười năm qua, Lôi Áo đã vô số lần trùng kích Hoàng Linh Sư thất giai cấp thấp, nhưng cuối cùng đều thất bại. Chuyện này đã gieo một hạt giống thất bại vào lòng hắn. Nếu như trước đó, Kiệt Sâm nói thẳng ra rằng Phá Hoàng Dược Tề chỉ có ba thành công hiệu, thì Lôi Áo trong lòng sẽ phấp phỏng lo âu, nói không chừng sẽ chẳng thể thành công.
Việc Kiệt Sâm không nói rõ khiến Lôi Áo càng thêm hy vọng rằng Phá Hoàng Dược Tề sẽ làm thân thể hắn biến hóa, triệt để tấn cấp thành Hoàng Linh Sư thất giai cấp thấp.
Kiệt Sâm đang cao hứng vì chuyện đại bá tấn cấp Hoàng Linh Sư thất giai, thì những người xung quanh lại nhìn hắn bằng ánh mắt khác lạ.
- Ha ha, Thác Đức gia tộc cuối cùng cũng lại có thêm một Hoàng Linh Sư thất giai!
La Tư Đặc tỏ vẻ vui mừng.
Là người đưa ra các quyết sách quan trọng trong gia tộc, trước khi Lôi Nặc xuất hiện, La Tư Đặc một lòng hy vọng Lôi Áo có thể trở thành Hoàng Linh Sư thất giai để tọa trấn gia tộc. Ngay cả sau khi Lôi Nặc xuất hiện, La Tư Đặc vẫn giữ nguyên nguyện vọng này.
Hôm nay, Lôi Áo cuối cùng đã trở thành Hoàng Linh Sư thất giai, tảng đá đè nặng trong lòng La Tư Đặc cũng đã được đặt xuống.
- Thái Thúc công, vết thương lần trước khi người đại chiến với Bá Tác Nhĩ giờ đã thế nào rồi, để cháu xem qua một chút?
Kiệt Sâm quay sang hỏi La Tư Đặc.
- Vết thương đó ư?
La Tư Đặc cười cười đáp:
- Nay cũng đã ba năm trôi qua, vết thương đã lành rồi.
Tuy nói vậy, nhưng trên gương mặt La Tư Đặc vẫn không khỏi lộ vẻ ảm đạm.
Năm đó, Đạo Tư gia tộc đột kích, La Tư Đặc cùng Ám Ảnh đã dốc sức chiến đấu với Bá Tác Nhĩ, một Hoàng Linh Sư hỏa hệ thất giai trung cấp. Cuối cùng, La Tư Đặc bị Bá Tác Nhĩ đánh trọng thương, thiếu chút nữa mất mạng. May mắn thay, hắn là Mộc hệ Linh Sư với lực sinh mệnh cực kỳ cường đại nên vẫn còn sống sót.
Hiện giờ, vết thương của La Tư Đặc đã khỏi hẳn nhưng vẫn để lại di chứng. Tuy thực lực đã khôi phục đỉnh phong như trước đại chiến, nhưng hắn lại không cách nào tiến thêm được nữa, trở thành nỗi day dứt khôn nguôi trong lòng.
Lúc này, Kiệt Sâm hỏi đến, La Tư Đặc tuy ra vẻ không có gì, nhưng trong lòng không khỏi đau đớn.
Tinh tế cảm nhận tình trạng thân thể của La Tư Đặc một lát, Kiệt Sâm lập tức hiểu rõ.
- Thái Thúc công, lần trở về này, cháu cùng phụ thân cũng có lễ vật muốn tặng cho người. Người hãy theo cháu!
Kiệt Sâm thu tay lại rồi nói, không đợi La Tư Đặc đáp lời đã bước ra đại sảnh.
Đối với La Tư Đặc, trong lòng Kiệt Sâm vẫn tràn đầy sự cảm kích. Từ ngày đầu tiên hắn được phụ thân mang về Thác Đức gia tộc, La Tư Đặc đã đối xử rất tốt với hắn. Trong trận chiến năm đó với Đạo Tư gia tộc, nếu như La Tư Đặc không đứng ra, thì phụ thân hắn, khi đó mới chỉ là Hoàng Linh Sư thất giai cấp thấp, e rằng đã sớm vẫn lạc.
Bởi vậy, lần trở về này, Kiệt Sâm quyết định sẽ chữa trị triệt để vết thương cho La Tư Đặc.
Phiên bản chuyển ngữ này được thực hiện độc quyền bởi T.r.u.y.e.n.y.y.