(Đã dịch) Chương 416
Đối diện với đòn công kích của đối phương, ánh mắt Kiệt Sâm bỗng ngưng tụ, Linh Thần Quyết vận chuyển cấp tốc, trọng kiếm tựa tia chớp chắn ngang trước mặt.
Ầm!
Kình khí hùng hậu bắn tung tóe, linh lực tản mát khắp nơi, khiến dân chúng phía dưới kinh hoàng.
“Lục giai cao cấp Tôn Linh Sư quả nhiên phi phàm, một kích tùy ý cũng đã ghê gớm đến vậy!”
Mọi người đều kinh hãi, đồng thời dấy lên nỗi lo lắng cho Kiệt Sâm.
“Hóa ra các hạ chỉ có chút thực lực đó thôi sao?”
Bụi mù tan dần, một thanh âm bình thản chợt vang vọng trên đài tỷ thí. Kiệt Sâm vẫn hiên ngang đứng đó, trọng kiếm trong tay, trên mình không hề vương một vết thương.
Hiện giờ tuy Kiệt Sâm chỉ là Thiên Linh Sư tứ giai cao cấp, nhưng cường độ nhục thân đã đạt đến đỉnh phong thất giai, lại nhờ tu luyện Linh Thần Quyết nên dễ dàng ngăn cản một đòn tùy tiện của Lạp Tắc Đức.
Đồng tử Lạp Tắc Đức chợt co rút lại, hơi kinh ngạc, rồi nở nụ cười âm lãnh:
“Tốt lắm, tốt lắm, tiểu tử! Không ngờ ngươi lại có bản lĩnh thực sự. Nếu như vừa rồi ngươi ngoan ngoãn nằm xuống, chưa chắc ta đã giết ngươi. Nhưng giờ đây, ta sẽ cho ngươi biết kết cục của kẻ đắc tội với Lạp Tắc Đức ta sẽ như thế nào.”
Lời vừa dứt, một đạo hắc quang bắn ra, một luồng khí tức khủng bố từ chiến đao của Lạp Tắc Đức trào dâng lên không trung, hóa thành th���t luyện. Sóng linh lực cường đại chấn động, khiến không khí như sôi trào, tràn ngập khắp bầu trời.
Dân chúng phía dưới đều cảm nhận được uy áp kinh người, thậm chí khó thở.
“Chết đi!”
Giữa không trung, Lạp Tắc Đức gầm lên, chiến đao nhắm thẳng Kiệt Sâm, hung hăng bổ xuống. Trong không khí vang lên tiếng gào rít thê lương, nơi thất luyện lướt qua, không gian đều bị xé toạc thành hai luồng khí trắng.
Đúng lúc này, đôi mắt Kiệt Sâm chợt sáng bừng.
Ông!
Một đạo linh hoàn màu vàng đột nhiên lơ lửng từ đỉnh đầu hắn bay ra, đồng thời, viên cầu màu vàng đang chậm rãi xoay chuyển trong não hải tinh thần của Kiệt Sâm cũng lập tức tăng tốc. Một luồng linh lực hệ Kim màu vàng nhạt phát ra từ thân thể Kiệt Sâm, tạo thành một kết giới không gian hình cầu bán kính chừng mười mét, bao trọn lấy Lạp Tắc Đức. Toàn bộ linh nguyên tố trong kết giới dường như bị rút cạn, biến mất không dấu vết.
Kết giới nguyên tố hệ Kim của linh hoàn tứ giai!
Trong kết giới nguyên tố này, toàn bộ công kích nguyên tố đều bị hạn chế nghiêm tr��ng, luồng thất luyện màu đen vốn dài mấy trượng, lập tức co rút lại một nửa.
“Ngươi, tiểu tử thối, đây là thứ quái quỷ gì?”
Lạp Tắc Đức cảm nhận bản thân mất đi cảm ứng với linh nguyên tố, phẫn nộ gầm lên. Tuy nhiên, thất luyện trong tay hắn cũng không hoàn toàn biến mất, vẫn dữ dội oanh kích xuống mặt đài đá.
“Quỷ bộ!”
Phía trên mặt đất, thân hình Kiệt Sâm thoáng chốc trở nên mơ hồ.
Đùng!
Trong tiếng nổ vang trời, trên mặt đài tỷ thí lập tức xuất hiện vô số vết rạn nứt, bụi đá mù mịt bay lên, nham thạch văng tung tóe.
Vèo.
Tránh thoát đòn công kích của đối phương, Kiệt Sâm như tia chớp lao lên, linh lực tuôn trào, nhắm thẳng Lạp Tắc Đức.
Ông!
Cùng lúc đó, một đạo sóng tinh thần quỷ dị từ đôi mắt Kiệt Sâm lướt ra, hình thành Hư Vô Kiếm Ba, thoáng chốc đã đến trước mặt Lạp Tắc Đức.
Trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm tỏa ra linh lực hệ Hỏa dày đặc, chỉ chờ đối phương mất đi ý thức dưới sự chấn nhiếp của linh hồn, liền ra một kích trí mạng.
Toàn bộ quá trình tuy nghe có vẻ dài, nhưng thực tế chỉ diễn ra trong chớp mắt. Kiệt Sâm thừa cơ đối phương công kích, liền dùng kết giới nguyên tố làm suy yếu, sau đó né tránh, dùng linh hồn chấn nhiếp khiến đối phương mất đi khả năng chống cự, cuối cùng lại ra tay, thể hiện tâm cơ kín đáo của hắn.
Nhưng ngay vào lúc sóng tinh thần của Kiệt Sâm phóng ra, tiến vào đối phương, thì trước người Lạp Tắc Đức đột nhiên xuất hiện một vòng bảo hộ trong suốt.
Ba.
Linh hồn chấn nhiếp hóa thành sóng vô hình, va vào vòng bảo hộ trong suốt rồi thoáng chốc sụp đổ tiêu tán.
Lạp Tắc Đức vừa rồi còn kinh ngạc vì Kiệt Sâm phóng ra kết giới nguyên tố, lúc này thấy gian kế đã thành công liền cười đắc ý.
“Không tốt!”
Sắc mặt Kiệt Sâm lập tức biến đổi.
“Ha ha, tiểu tử! Biết rõ ngươi có chiêu này, lão phu đã sớm chờ đợi ngươi rồi.”
Giữa không trung, Lạp Tắc Đức cười phá lên, tay phải xoay tròn, thất luyện vừa đánh trượt Kiệt Sâm liền vung lên, xuất ra linh lực chấn động công kích tới.
Kiệt Sâm đang đứng giữa không trung, căn bản không cách nào né tránh.
“Sư phụ!”
“Kiệt Sâm đại nhân!”
Lạc Khố Ân cùng đám Khải Tư Đặc thấy cảnh này đều đứng phắt dậy, lộ vẻ kinh hãi.
“Ha ha, tiểu tử này, tự cho rằng chúng ta không biết lai lịch của hắn, nhưng lại không hay biết, kỳ thực chúng ta đã sớm có sự chuẩn bị.”
Bá Khắc Bỉ không nhịn được, cười phá lên hả hê.
Trên thực tế, ba ngày trước Lạc Cơ gia tộc đã từ Khảo Bá Ân biết được Mạc Lý gia tộc có một thiếu niên sở hữu công kích tinh thần quỷ dị.
Bởi vậy Lạc Cơ gia tộc đã sớm chuẩn bị một viên linh dược chuyên để đối phó với công kích tinh thần.
Lúc Kiệt Sâm xuất hiện trên sàn đấu, đám Bá Khắc Bỉ lập tức nhận ra hắn, nhưng lại giả vờ như không biết để gài bẫy. Giờ đây rốt cuộc đã thu được hiệu quả.
Trên không trung, Kiệt Sâm cùng Lạp Tắc Đức đều phi thân lên cao. Chưa đạt đến cảnh giới Hoàng Linh Sư thất giai, hai người họ chỉ có thể chính diện va chạm.
Phía dưới, mọi người đều tin rằng, dưới đòn công kích đã được chuẩn bị kỹ lưỡng của Lạp Tắc Đức, thiếu niên kia chỉ có nước ch��� chết.
Nhưng điều quỷ dị là, Kiệt Sâm ở giữa không trung, cảm nhận công kích tinh thần vô hiệu, nhưng không hề kinh hãi, một luồng linh lực cực lớn lập tức được hắn quán thâu vào tay trái, tạo nên trọng lực cực nặng.
Ông......
“Trọng lực không gian!”
Một đạo ba văn vô hình truyền ra, trọng lực xung quanh thân thể Kiệt Sâm đột nhiên tăng lên gấp trăm lần.
“Đây là cái gì? Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Với thực lực lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, Lạp Tắc Đức tuy không thể phi hành hoàn toàn, nhưng cũng có thể lơ lửng trong chốc lát. Thế nhưng hiện giờ hắn lại cảm thấy thân thể mình đang rơi xuống cực nhanh, dù có vận dụng linh lực đến đâu cũng không thể giảm tốc độ.
“Nhất kích trí mạng.”
Kiệt Sâm vung tay phải lên, trọng kiếm lập tức va chạm với luồng thất luyện của Lạp Tắc Đức.
Ầm ầm...
Tiếng nổ cực mạnh vang lên liên hồi trong không trung, hai luồng linh lực một hồng một đen va chạm vào nhau, tỏa ra linh nguyên tố khiến cả không gian rung chuyển dữ dội, tạo thành những vòi rồng, che khuất bóng người.
Rầm!
Lạp Tắc Đức rơi xuống từ trên không trung, trên bệ đá lập tức xuất hiện hai dấu chân thật sâu, bột đá bay mù mịt, vết nứt lan tràn như mạng nhện.
Khuôn mặt Lạp Tắc Đức ửng hồng, không nhịn được cười phá lên:
“Ha ha, tiểu tử thối! Ta còn tưởng ngươi mạnh đến mức nào, hóa ra thực lực chỉ mới là Thiên Linh Sư tứ giai, chẳng qua chỉ dựa vào chút linh kỹ mà thôi. Hừ, dám đấu với ta, quả thật không biết chữ chết viết như thế nào.”
Sau lần giao thủ vừa rồi, tuy Kiệt Sâm phóng xuất ra cường độ công kích có thể sánh với Tôn Linh Sư lục giai, nhưng Lạp Tắc Đức cũng cảm nhận được bản chất hắn mới chỉ là Thiên Linh Sư tứ giai, chỉ dựa vào linh kỹ đặc thù nào đó mà nhất thời tăng cường sức mạnh.
Tuy nhiên, ở tuổi đó mà có thể đạt tới Thiên Linh Sư tứ giai thì đã là thiên tài đến cực điểm, căn bản không thể mạnh hơn được nữa. Trong lòng Lạp Tắc Đức đã hoàn toàn yên tâm.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, cặp mày bất giác nhíu chặt.
“Chuyện gì xảy ra? Sao thiếu niên kia vẫn chưa rơi xuống?”
Lạp Tắc Đức tràn đầy nghi hoặc.
Xoạt!
Đúng lúc này, Lạp Tắc Đức lại nghe thấy tiếng người xem xôn xao. Đồng thời, một luồng linh lực cường đại từ phía sau lưng hắn đột nhiên bùng lên.
“Phượng diễm tam trọng sóng.”
Giọng Kiệt Sâm lạnh lùng như từ Cửu U địa ngục vọng tới, vang lên bên tai Lạp Tắc Đức.
Lạp Tắc Đức quay phắt lại, ánh mắt kinh hãi nhìn đầu hỏa diễm cự điểu khổng lồ đang giáng xuống.
“Linh khải thủ hộ! Hắc diệu diệt thế!”
Lạp Tắc Đức trừng lớn mắt, gào thét dữ dội, thân thể hắn bắn ra từng đạo hắc quang, chiến đao cấp tốc nghênh đón.
Ầm!
Hai vũ khí ẩn chứa năng lượng khủng bố va chạm vào nhau. Trong một sát na, cả hai bên vốn đang bạo động như sấm sét chợt dừng lại bất động, một luồng sóng xung kích vô hình lập tức lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Vô số nham thạch từ mặt đất nứt toác, tứ tán văng khắp nơi, thanh thế vô cùng to lớn.
Cả trường đấu lặng ngắt như tờ, mọi người đều dán chặt mắt vào hai người đang bất động.
Nội dung này được dịch và công bố độc quy��n trên truyen.free.