Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Dược Thần - Chương 392

Rất nhanh, cửa thành đã trở lại yên bình. Sau khi đoàn xe rời khỏi cửa thành, đoàn người Kiệt Sâm cũng nối gót rời đi. Không rõ là đám thành vệ quân e ngại thân phận của Lạc Khố Ân, hay còn nguyên do nào khác, mà cả Kiệt Sâm lẫn lão giả đều không gặp chút khó khăn nào, cứ thế ung dung rời đi.

– Lạc Khố Ân thiếu gia thật sự là người tốt…

Thấy một màn vừa rồi, không ít dân chúng tán thưởng.

– Đúng vậy, lão phu này sống ở Thiên Hồng thành, trong thành chúng ta có ai không biết tên tuổi lẫy lừng của Lạc Khố Ân thiếu gia chứ…

– Đáng tiếc, nghe nói Lạc Khố Ân thiếu gia… Ai, một người tốt như vậy, thật sự là…

Có người cảm khái.

– Ông trời đố kỵ người tài, một Linh dược đại sư danh tiếng đã tiên đoán Lạc Khố Ân thiếu gia sống không quá ba mươi tuổi, thật là đáng tiếc, Tộc trưởng của Mạc Lý gia tộc lại có một người con tài hoa như vậy!

Trong đám người truyền đến một hồi thở dài.

Kiệt Sâm ngẩn người. Lúc Lạc Khố Ân đi đến trước mặt, hắn cũng thấy thần sắc Lạc Khố Ân dường như không được tốt, nhưng điều này không liên quan đến hắn. Kiệt Sâm cũng không quá để tâm, bây giờ nghe những người này nói thì dường như thiếu niên kia hẳn là mắc bệnh nan y?

– Đúng rồi, lúc nãy có một thiếu niên khác cũng rất có khí phách, vì lão giả kia mà dám ngăn cản thành vệ quân…

Mấy mạo hiểm giả chợt nhớ tới.

Lúc trước bọn họ cũng muốn ra tay, nhưng sợ đối phương là thành vệ quân nên lại thôi, dĩ nhiên có ấn tượng sâu sắc về Kiệt Sâm.

– Đúng vậy, còn có một thiếu niên cũng ra tay, nếu không phải thiếu niên kia, lão trượng e rằng đã bị thương…

– Ồ, ta nhớ thiếu niên kia cũng theo chúng ta cùng nhau ra khỏi thành đó? Người đâu…

Một số người nhìn quanh tìm kiếm nhưng căn bản chẳng thấy bóng dáng Kiệt Sâm đâu.

Lúc này Kiệt Sâm đã đi ra khỏi cửa thành bắc, đang phi nhanh trên bầu trời.

Diện tích Tái Luân đế quốc cực kỳ rộng lớn, khoảng cách giữa Ngọc Lan thành cùng Thiên Hồng thành cũng tương đối xa, cần phải đi qua một cánh rừng nhiệt đới rậm rạp và một dãy sơn mạch. Nếu như cưỡi xe ngựa cũng cần ít nhất lộ trình mười ngày, đi chậm một chút có lẽ phải một tháng mới có thể tới.

Cũng may ven đường có không ít tiểu trấn và thôn xóm nên không thiếu chỗ nghỉ chân. Bất quá một người tài cao gan lớn như Kiệt Sâm lại rất ít khi dừng chân mà cứ một đường đi thẳng, buổi tối dừng chân ven đường nghỉ ngơi. Về phần đồ ăn, trong không gian giới chỉ có không ít lương khô, nếu cảm thấy nhạt miệng thì tìm trong núi rừng bắt mấy con thú hoang.

Lúc này, Kiệt Sâm cũng không dùng Thiểm Lôi Chi Dực mà bộ hành để tu luyện, mong có thể trực tiếp lĩnh ngộ để đột phá lên Tông Linh Sư ngũ giai mà không cần hoàn toàn dựa vào Huyết Uyên Tinh.

Đêm khuya, những ngôi sao trên bầu trời như những viên kim cương lấp lánh hào quang.

Bên đường núi, một đống lửa bập bùng, tiếng củi nổ lách tách, bắn ra từng đốm lửa li ti, phiêu tán trong đêm tối.

Kiệt Sâm ngồi bên đống lửa dưới gốc đại thụ, không biết tại sao, trong lòng hắn dâng lên cảm giác cô độc, hình bóng tiểu thị nữ Khắc Lôi Nhã lại hiện lên trong tâm trí hắn.

Kiệt Sâm nhíu mày thật sâu.

– Thật sự là kỳ quái rồi…

Kiệt Sâm lẩm bẩm:

– Chẳng lẽ mình có quên linh dược tề nào ở chỗ Khắc Lôi Nhã hay có tài liệu nào bị nàng làm hỏng rồi, sao đột nhiên nhớ tới nàng…

Kiệt Sâm đầy rẫy nghi hoặc, kiếp trước hắn chuyên tâm nghiên cứu linh dược học, căn bản chưa từng biết đến cảm giác này. Hắn cho rằng chắc hẳn có liên quan đến một món linh dược trọng yếu nào đó đang ở chỗ Khắc Lôi Nhã, nên trong tiềm thức mới bất chợt nhớ đến nàng.

Đúng lúc này.

Cách Kiệt Sâm hơn hai trăm mét, có một con linh thú thân hình tựa tê giác, trên đầu có một cái sừng màu đỏ lửa đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Đột nhiên…

– Rống!!

Một tiếng gầm gừ phẫn nộ phảng phất sóng xung kích rót vào tai Kiệt Sâm. Đồng thời, con linh thú thân cao hai mét, với chiều cao ước tính bốn đến năm mét, làn da thô ráp, điểm xuyết hoa văn cổ quái màu đỏ, tựa như tàn ảnh của lưu quang, lao thẳng về phía Kiệt Sâm.

Cái sừng màu đỏ trên đầu quái vật lập tức phát sáng, hỏa hệ linh lực mãnh liệt bùng lên, bắn về phía Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm quay đầu, đôi mắt sắc lạnh như đao, nhìn con quái vật tê ngưu.

Quái vật kia thân thể cường tráng, vẻ mặt hung tợn, đôi mắt đỏ như máu. So với nó, Kiệt Sâm quá nhỏ bé, nhưng khi hắn nhìn sang, con quái vật tê ngưu kia lại không khỏi hoảng sợ.

– Hừ! , Kiệt Sâm hừ lạnh một tiếng.

Một luồng quang hoa u tối tựa u linh chợt lóe lên từ tay Kiệt Sâm rồi đánh ra.

– Ầm!

Đầu con quái vật tê ngưu nổ tung, thân thể vô lực theo quán tính va mạnh vào cây đại thụ bên cạnh rồi ngã vật xuống đất, bụi đất bốc lên mù mịt.

Máu tươi tuôn trào, nhuộm hồng cả mặt đất khô cằn.

– Tam giai hỏa viêm tê thú?

Kiệt Sâm nhìn thi thể con linh thú, không khỏi lắc đầu:

– Vậy mà lại dám chọc vào ta, quả thực là muốn tìm cái chết.

Cấp bậc hiện giờ của Kiệt Sâm là Thiên Linh Sư tứ giai cao cấp, chỉ dựa vào linh lực từ việc tu luyện Linh Thần Quyết đã có thể đối kháng với Tông Linh Sư ngũ giai. Nếu như tăng cường linh kỹ thì dù là Tôn Linh Sư lục giai, cũng chưa chắc đã là đối thủ của Kiệt Sâm.

Tam giai hỏa viêm tê thú chỉ cần một kích của Kiệt Sâm đã hoàn toàn đánh nát đầu, căn bản không hề khó khăn.

Bất quá nhớ lại một kích vừa rồi, Kiệt Sâm không khỏi nhíu mày.

– Khác biệt lớn nhất giữa Tông Linh Sư ngũ giai cùng Thiên Linh Sư tứ giai là kết cấu linh lực của Tông Linh Sư ngũ giai càng thêm vững chắc, có thể phóng xuất linh lực thành linh mang mà không hề tán loạn.

Ánh mắt Kiệt Sâm lóe lên, thì thào:

– Chỉ một kích bất chợt của mình thì linh lực phun ra đã muốn hình thành linh mang, hiển nhiên đã đạt đến đỉnh phong của tứ giai, nhưng sao vẫn chưa thể tiến vào ngũ giai?

Kiệt Sâm khó hiểu, nhưng hắn lại chú ý tới một tình huống khác là lúc hắn ra tay thì một luồng lực lượng kỳ lạ màu đen trong cơ thể dường như bắt đầu chuyển động.

Kiệt Sâm trầm mặc một lát, một ý niệm điên cuồng chợt lóe lên trong đầu.

– Nếu như ta có thể dung nhập lực lượng màu đen kia vào công kích thì uy lực sẽ khủng khiếp đến mức nào?

Ý niệm điên cuồng này vừa xuất hiện khiến Kiệt Sâm không kìm được mà run rẩy, dù hắn áp chế thế nào thì ý niệm này vẫn cứ quanh quẩn trong lòng như một ma chướng…

Không thể nào xua đi được, Kiệt Sâm lại bất giác chìm đắm vào suy nghĩ, lẩm bẩm nói:

– Cái này nếu có thể thành công, chỉ sợ lực phá hoại sẽ còn vượt xa cả Phượng Diễm Tam Trọng Sóng?

Kiệt Sâm nhớ tới lần gặp thích khách của tổ chức Ám Dạ ở Áo Lan Đa vương quốc. Tên thích khách kia là Tông Linh Sư ngũ giai, khi bị lực lượng cổ quái của mình công kích trúng, hắn ta lập tức biến thành thịt nát, khi đó bản thân hắn mới là Linh Sư tam giai cấp thấp.

Dưới sự ám ảnh của ý niệm khiến tâm thần hắn bứt rứt, Kiệt Sâm cuối cùng quyết định không ngừng vận chuyển Linh Thần Quyết.

Theo sự vận chuyển của Linh Thần Quyết, luồng lực lượng kỳ lạ màu đen trong cơ thể Kiệt Sâm cũng bắt đầu lưu động.

Từ lúc Kiệt Sâm tấn cấp lên Thiên Linh Sư tứ giai cấp thấp thì hắn bắt đầu phát hiện thấy luồng lực lượng cổ quái này dường như có mối liên hệ nào đó với Linh Thần Quyết. Mỗi lần Kiệt Sâm vận chuyển Linh Thần Quyết thì lực lượng này sẽ có chút tăng trưởng nhỏ, đồng thời Linh Thần Quyết dường như cũng có một lực khống chế đối với nó.

Cứ thế tu luyện, Kiệt Sâm đã nắm giữ được bí quyết khống chế luồng lực lượng này.

Dưới sự nỗ lực không ngừng của Kiệt Sâm, luồng lực lượng màu đen và linh lực Thiên Linh Sư tứ giai cao cấp đã được hắn dẫn ra, hòa vào kinh mạch.

– Hô!

Kiệt Sâm thở hắt ra, trên trán đầm đìa mồ hôi, nhưng tinh thần vẫn căng thẳng.

Sau một thoáng dừng lại, Kiệt Sâm bắt đầu thử dung hợp hai luồng lực lượng dị biệt này.

– Bình!

Hai luồng lực lượng vừa tiếp xúc và hòa lẫn vào nhau, lập tức vang lên một thanh âm như sấm rền. Bắt đầu từ đạo kinh mạch chủ yếu đang dung chứa chúng, những vết rạn nứt ầm ầm xuất hiện. Nếu không phải thân thể Kiệt Sâm đã đạt đến đỉnh phong Hoàng cấp thất giai, kinh mạch cực kỳ bền chắc, nếu không thì hẳn đã đứt vỡ.

Cơn đau đớn kịch liệt không ngừng kích thích thần kinh Kiệt Sâm, nhưng ánh mắt hắn lại lóe lên vẻ cuồng hỉ. Trong cảm giác của hắn, hai luồng lực lượng với thuộc tính hoàn toàn khác biệt đã bắt đầu dung hợp, tuy rằng vẫn còn rất nhỏ, nhưng điều đó đã chứng minh rằng ý nghĩ của hắn hoàn toàn có thể thực hiện được.

Chương truyện này được đội ngũ dịch giả tâm huyết của truyen.free chuyển ngữ và đăng tải, xin quý độc giả chỉ đón đọc tại đây.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free