Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Chương 332

– Chạy đi!

Tất cả mọi người kinh hãi liếc nhìn nhau, thoáng chốc như một tổ ong vỡ, tán loạn điên cuồng bay về phía Tử Vong Mê Cung, rốt cuộc không còn giữ vững đội ngũ.

Kiệt Sâm cũng hòa vào dòng người, toàn bộ linh lực trong cơ thể dấy lên, điên cuồng lướt về phía trước. Dưới công hiệu của tật phong dược tề, hắn nhanh chóng vượt qua nhiều người, tốc độ không hề thua kém một trung cấp Hoàng Linh Sư.

– Linh thú cấp Đế bát giai – Kim Giác Cự Thú!

Kiệt Sâm cảm thấy tim mình đập thình thịch.

Linh thú cấp Đế, hơn nữa lại là Kim Giác Cự Thú cực kỳ cường đại trong số các linh thú cấp Đế.

Đây là một tồn tại còn cường đại hơn cả Đế Linh Sư cao cấp bát giai. Nếu muốn giết chết tất cả mọi người, quả thực không cần tốn chút sức lực nào.

Trong lúc đó, khói độc màu đỏ từ xa tản ra, một tòa cung điện khổng lồ tựa thành trì như có như không hiện ra trong mắt mọi người.

– Mau nhìn! Là Tử Vong Mê Cung!

Có người điên cuồng hô lớn, giọng nói tràn đầy kinh hỉ.

– Đây là… Tử Vong Mê Cung.

Kiệt Sâm thì thào.

Trong lúc nguy nan khẩn yếu, việc nhìn thấy Tử Vong Mê Cung hệt như thương thuyền bị lạc giữa đại dương bao la chợt thấy hải đăng, chính là tia hy vọng rực sáng.

Chỉ cần tiến vào Tử Vong Mê Cung, mọi người sẽ có thể sống sót, bằng không chỉ có con đường chết.

– Sắp đến rồi!

Mắt mọi người s��ng rực như sói đói thấy mồi ngon.

Nhìn thấy đám người đang điên cuồng chạy trốn, cặp đồng tử màu vàng lợt của Kim Giác Cự Thú thoáng ánh lên nét giễu cợt, tựa như đang xem một trò chơi.

– Rống!

Tiếng gầm cực lớn truyền đến, móng vuốt sắc bén của Kim Giác Cự Thú đột nhiên chém ra.

Một chấn động linh lực vô hình khuếch tán, chụp lấy mọi người tựa như một tòa núi lớn, khiến tốc độ của tất cả lập tức chậm lại.

Mắt thấy Tử Vong Mê Cung bỗng nhiên xa thẳm, mọi người như ngã xuống đáy vực.

Trong đám người, chỉ có tốc độ của hai người lập tức tăng vọt trong chấn động linh lực, đó chính là Lôi Nặc và Ni Cổ Lạp Tư của Khải Kỳ gia tộc.

– Đây là… Kết giới nguyên tố hệ Kim?

Kiệt Sâm giật mình. Linh thú cấp Đế cũng giống như Đế Linh Sư bát giai, có thể thi triển nguyên tố kết giới.

Kim Giác Cự Thú vốn là linh thú hệ Kim, kết giới nguyên tố mà nó phóng ra dĩ nhiên cũng thuộc hệ Kim. Kết giới này có tác dụng hạn chế rất mạnh đối với các Linh Sư khác, nhưng với Linh Sư hệ Kim lại có cộng hưởng nhất định.

– Ông ông ông...

Trên đỉnh đầu Kiệt Sâm đột nhiên thoát ra ba đạo linh hoàn màu vàng. Trong đó, đạo thứ hai chấn động kịch liệt, khiến tốc độ đang giảm xuống của Kiệt Sâm lại tăng vọt.

– Quả nhiên hữu hiệu!

Kiệt Sâm mừng rỡ, dốc sức liều mạng bay vút về phía Tử Vong Mê Cung.

Kim hoàn ngân mãng thuộc về linh thú hệ Kim, đạo linh hoàn thứ hai cũng là linh hoàn hệ Kim. Nhờ sự cộng hưởng của nó, tốc độ của Kiệt Sâm càng trở nên nhanh hơn.

Lôi Nặc đang định vòng lại kéo Kiệt Sâm, nhưng phát hiện thấy tốc độ hắn tăng lên, liền bay song song về phía trước.

Đúng lúc này, Tạp Nhĩ Văn Tộc trưởng vốn đã bị thương, dưới áp lực của nguyên tố kết giới, ông ta bị tụt lại sau cùng.

Một bóng đen cực lớn nhanh chóng ập tới ông ta, móng vuốt khổng lồ chụp xuống, linh lực mạnh mẽ ép chặt cả không khí.

Tạp Nhĩ Văn Tộc trưởng cảm nhận được nguy hiểm, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi, linh lực trong cơ thể liều mạng tuôn trào, chỉ lo bay về phía trước mà không màng đến vết thương đang trào máu.

Thế nhưng, cho dù Tạp Nhĩ Văn Tộc trưởng sử dụng toàn bộ linh lực trong người, vẫn không thể nào tránh thoát một trảo trí mạng này.

– A!

Tiếng thét thê lương lập tức xé toạc sự yên tĩnh của Vân Vụ Chiểu Trạch, nhưng chỉ thét đến nửa đường rồi im bặt.

Đang điên cuồng chạy trốn, có người nhìn về phía Tạp Nhĩ Văn Tộc trưởng, chỉ thấy ông ta đã biến thành một màn huyết vụ dưới trảo của Kim Giác Cự Thú.

Chết!

Thân là Hoàng Linh Sư cấp thấp thất giai, Tạp Nhĩ Văn Tộc trưởng chỉ qua một chiêu đã bị Kim Giác Cự Thú giết chết, khiến mọi người đều lạnh toát.

Những gì Tạp Nhĩ Văn vừa gặp phải chính là kết cục tiếp theo của bọn họ.

– Ầm!

Kim Giác Cự Thú lại chụp tới một trảo nữa, thêm một tộc trưởng trong Ngũ Đại Gia Tộc kêu thảm rồi biến thành thịt nát.

Sợ hãi, cực độ sợ hãi, trong lòng mọi người đều đang run rẩy.

Thế nhưng, bọn họ chỉ có thể cắn răng, điên cuồng lao về phía trước, cầu nguyện trời xanh an bài.

– Tới gần rồi! Tới gần rồi!

Tất cả đều thầm hét lên. Hách Bá Đặc, người bay đầu tiên, càng lộ vẻ vui mừng khôn xiết, lão chỉ còn cách biên giới Tử Vong Mê Cung không đến 1000 mét.

1000 mét, một Hoàng Linh Sư trung cấp hệ Quang như lão chỉ cần một cái nháy mắt là có thể xẹt qua.

Hách Bá Đặc còn đang cuồng hỉ, thì Kim Giác Cự Thú đột nhiên ngừng lại, chiếc sừng lớn màu vàng trên đỉnh đầu nó sáng lên từng đạo bí văn huyền ảo.

– Véo véo véo véo!...

Vô số đạo kim mang từ chiếc sừng lớn bắn ra, tổng cộng mười hai đạo nhắm bắn về mười hai người.

Trong đó, đạo kim mang thứ nhất xé rách không gian, bắn tới sau lưng Hách Bá Đặc.

– Không!

Hách Bá Đặc phát ra một tiếng gào rú tuyệt vọng, lòng lão đang cuồng hỉ lập tức như rơi vào hầm băng, một mảnh lạnh buốt đến thấu xương.

Lão trở tay, linh trượng lập tức chém ra ngăn cản, nhưng trong mắt lại ánh lên vẻ tuyệt vọng.

Công kích của linh thú cấp Đế bát giai Kim Giác Cự Thú, làm sao một Hoàng Linh Sư trung cấp thất giai như lão có thể ngăn cản được chứ?

Mọi người trên không trung cũng đồng thời tuyệt vọng ngăn cản đạo kim mang đang bắn tới.

– Ầm, ầm, ầm...

Những thanh âm chấn động vang lên không ngớt.

Một đạo kim mang bắn tới Kiệt Sâm, hắn dồn sức chém ra một kiếm.

– Choang!

Kiệt Sâm giống như một tia chớp, lao thẳng vào biên giới Tử Vong Mê Cung.

Sau đó, cũng có mấy đạo thân ảnh liên tiếp theo sau.

Cặp mắt lạnh băng của Kim Giác Cự Thú liếc qua mọi người, sau đó không tiếp tục tiến vào, lặng yên rời đi, lập tức biến mất trong màn sương đỏ.

– Con không sao chứ?

Giọng ân cần của Lôi Nặc truyền tới, ông khẩn trương nhìn Kiệt Sâm. Tốc độ của đạo kim mang vừa rồi quá nhanh, nhanh đến mức ông căn bản không kịp có bất kỳ phản ứng nào.

– Con không sao.

Kiệt Sâm lắc đầu, lập tức lo lắng nhìn phụ thân, thấy ông không hề bị tổn thương mới yên tâm.

– Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Kiệt Sâm đứng ở biên giới Tử Vong Mê Cung, thở hổn hển. Đến giờ hắn vẫn còn thấy sợ hãi, vừa rồi chứng kiến đạo kim mang bắn tới, hắn không thể tin mình lại bình an tiến vào.

Kiệt Sâm nhìn lại trọng kiếm trong tay, tràn đầy nghi hoặc, cũng như mọi người.

Công kích của linh th�� cấp Đế bát giai căn bản không thể nào yếu như vậy được.

– Chuyện gì đã xảy ra vậy? Ta… ta không chết?

Có người nghi hoặc lên tiếng, trong giọng nói vẫn còn mang theo sự run rẩy, họ cũng may mắn như Kiệt Sâm.

– Cánh tay của ta!

Một thanh âm thống khổ vang lên.

Kiệt Sâm ngắm nhìn bốn phía, mới phát hiện không phải ai cũng bình an vô sự.

Không ít người đã bị thương trong một kích vừa rồi của Kim Giác Cự Thú. Mạn Phất Lí Đức ngược lại may mắn hơn, được Ni Khắc Tùng ném vào Tử Vong Mê Cung trước khi Kim Giác Cự Thú kịp công kích, tránh thoát được một kiếp.

Đáng thương nhất chính là Lai Nạp Tư của Tạp Nhĩ gia tộc. Vào lúc Kim Giác Cự Thú phát ra công kích, thân là Linh Sư hệ Mộc, hắn bị áp chế thảm nhất, rơi vào cuối cùng, chỉ lo chạy thục mạng mà không thể chống cự, kết quả toàn bộ cánh tay trái đều nát bấy.

Hiện giờ, nhân số từ mười bốn người chỉ còn lại mười hai người.

– Linh thú cấp Đế bát giai, sao lại xuất hiện ở đây?

Có người sợ hãi hỏi.

Bát Đại Gia Tộc khống chế Hỗn Loạn Chi Lĩnh nhiều năm, cách tám năm đều tới thăm dò một lần. Bình thường, khi khói độc tan đi cũng chưa từng phát hiện linh thú thất giai, vậy mà giờ đây ngay cả Kim Giác Cự Thú cấp Đế bát giai cũng xuất hiện, khiến bọn họ vô cùng khiếp sợ.

Nếu biết sớm như vậy, dù trong này có Linh Thần Bảo Tàng, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không dễ dàng mạo hiểm tới đây.

Thân là Hoàng Linh Sư thất giai, bọn họ đều là trụ cột của gia tộc. Nếu như chết đi, vậy toàn bộ gia tộc cũng xong đời.

Giống như Tạp Nhĩ Văn Tộc trưởng của Khố Lợi Kì gia tộc cùng Cáp Bỉ Tì của La Nạp gia tộc đã vẫn lạc dưới móng vuốt của Kim Giác Cự Thú, sau này khi mọi người trở ra, e rằng Khố Lợi Kì gia tộc cùng La Nạp gia tộc cũng sẽ bị xóa tên khỏi các thế lực đỉnh cấp của Hỗn Loạn Chi Lĩnh.

– Đừng nói nhảm nữa! Đã đến nước này, chỉ có cách tiến lên phía trước. Chẳng lẽ còn có ai muốn lui về sao?

Hách Bá Đặc âm trầm nói.

Tất cả mọi người trầm mặc, bắt đầu khoanh chân trị liệu vết thương.

Hách Bá Đặc nói rất đúng, đã đến nơi này thì chỉ có thể đi lên phía trước mà thôi.

– Ừ?

Trong lúc mọi người yên lặng vận chuyển linh lực trị liệu, Kiệt Sâm lại quan sát mê cung. Đây là một kiến trúc hùng vĩ, toàn thân xám trắng, phía dưới hình chữ nhật, cao tới mấy ngàn thước, chiều dài bốn phía đạt hơn vạn thước, trên đỉnh là hình thoi nhọn.

Bề mặt của nó có khắc một số linh vân phức tạp như trận pháp.

Sau khi nhìn thấy những đám linh vân cổ quái ấy, Kiệt Sâm nhướng mày, lộ vẻ khiếp sợ.

– Cái này… Đây là…

Hắn lắp bắp.

– Cửu Linh Tụ Khí Trận!

Kiệt Sâm từng gặp qua nó trong giấc mộng.

Khó trách lúc hắn nhìn bản địa đồ mà Cam Đạo Phu đưa ra lại cảm thấy quen thuộc đến vậy. Tử Vong Mê Cung căn bản không phải là một mê cung đơn thuần, mà là một công trình được xây dựng dựa trên Cửu Linh Tụ Khí Trận thâm ảo nhất trong Linh Dược Học.

Tác phẩm dịch thuật này được thực hiện độc quyền bởi truyen.free.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free