Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Chương 313

- Chính là bọn họ...

Cam Đạo Phu đột nhiên biến sắc.

Lôi Nặc cũng lộ vẻ ngưng trọng. Trong cảm giác của ông, đám người trước mặt đều là Hoàng Linh Sư thất giai, linh lực của bọn họ hòa hợp cùng thiên địa.

Sắc mặt Thái Sâm càng vô cùng tái nhợt. Thân là người đứng đầu một trong những thế lực của Hỗn Loạn Chi Lĩnh, hắn từng gặp mặt hai người trong số này. Đó là hai tộc trưởng của hai trong Bát đại gia tộc của Hỗn Loạn Chi Lĩnh, chỉ cần nói một câu là có thể lập tức tiêu diệt mười gia tộc Khang Tư.

Nhưng lúc này, hai người kia lại đi lẫn vào nhóm người, không hề nổi bật.

- Chúng ta đi.

Kiệt Sâm bình thản lên tiếng, quay người hướng về đại sảnh giao dịch bên ngoài mà đi.

- Mấy vị kính xin dừng bước.

Lão giả đi đầu nói uy nghiêm. Tuy nói là mời, nhưng lại khiến cho người nghe cảm giác như một mệnh lệnh.

Mấy người Kiệt Sâm vẫn tiếp tục bước đi, căn bản không mảy may chú ý lời hắn.

- Bá!

Một gã trung niên có sắc mặt ngăm đen, đôi mắt tam giác ngược đột ngột xuất hiện trước mặt mấy người Kiệt Sâm, gằn giọng:

- Mấy vị, không nghe bảo đứng lại sao?

Lôi Nặc ngẩng phắt đầu, sát khí lạnh lẽo từ hai mắt bắn ra, tràn ngập trung tâm giao dịch, ép cho một số Linh Sư không đề phòng cơ hồ khó thở. Mọi người đều kinh hãi nhìn sang.

Đồng tử của gã trung niên kia đột nhiên co rút, nhìn vào Lôi Nặc với vẻ kinh hãi, bàn tay vô thức đặt lên trường kiếm bên hông, lùi về sau một bước.

Hắn lập tức phát giác ra bản thân thất thố, vẻ mặt tức giận lẫn xấu hổ.

Mấy người Bì Ai Nhĩ cách đó không xa đang chậm rãi bước tới cũng đồng dạng biến sắc. Kẻ có thể phóng xuất sát khí lạnh như băng này, tính tình ắt hẳn cũng lạnh lùng vô tình.

- Mấy vị, chúng ta không có ác ý.

Mấy người Bì Ai Nhĩ vội vàng bước nhanh tới, sợ người cụt một tay này xung đột với Lai Nạp Tư.

- Trời ạ, người kia chẳng phải là Lai Nạp Tư của gia tộc Tạp Nhĩ sao? Đây chính là Hoàng Linh Sư thất giai cấp thấp. Kẻ cụt một tay đối diện đó là ai, rõ ràng dám phóng xuất sát khí với tộc trưởng Lai Nạp Tư.

Cảm nhận được dị trạng, mọi người trong trung tâm giao dịch đều thì thầm.

- Xem, xem đoàn người phía sau kìa.

Trong đám người có kẻ lên tiếng kinh hô, giọng run rẩy dường như nhìn thấy thứ gì không thể tưởng tượng nổi.

- Đây... Đây chẳng phải tộc trưởng Văn Sâm Đặc của gia tộc Bội Lôi sao?

Một đại hán mặt đầy sẹo nhìn qua đám lão giả kia, hai m���t mở lớn.

- Tộc trưởng Văn Sâm Đặc của gia tộc Bội Lôi? Nói đùa gì vậy, lão nhân gia sao lại đến đây?

Nghe đại hán kia kinh hô, một người trung niên ăn mặc kiểu mạo hiểm giả phì cười, nhưng khi nhìn theo ánh mắt đối phương liền câm bặt.

- Cái này, cái này...

Người trung niên kinh hãi, lắp bắp:

- Rõ ràng thật sự là tộc trưởng Văn Sâm Đặc, bên cạnh hắn chính là tộc trưởng Bì Ai Nhĩ của gia tộc Cư Lí.

- Trời ạ, tộc trưởng Khắc Lạp Lạp của gia tộc Bối Lạp cũng ở đó.

- Đây chẳng phải tộc trưởng Lí Căn của gia tộc Bắc Nguyên sao.

- Còn có tộc trưởng Tạp Nhĩ Văn của gia tộc Khố Lợi Kì...

Toàn bộ trong đại sảnh nhốn nháo, mọi người dồn cả ánh mắt vào.

Tộc trưởng Bát đại gia tộc có thể nói là nhân vật có quyền thế nhất trong toàn bộ Hỗn Loạn Chi Lĩnh, bình thường đều ẩn cư trong gia tộc, rất ít khi xuất hiện trước mặt công chúng. Nhưng lúc này rõ ràng lại cùng tới đây, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

- Chắc là do linh dược tề vừa rồi...

Một số người nhanh nhạy cũng ngầm đoán được chuyện gì.

Chờ cho Lôi Nặc thu liễm sát khí, mọi người trong trung tâm giao dịch mới đột nhiên buông lỏng, rất nhiều người thậm chí phát hiện chân mình hơi nhũn ra, càng hoảng sợ, mới biết vừa rồi người cụt tay này đã tạo cho mình áp lực đến nhường nào.

- Chư vị, ta nghĩ chúng ta không quen biết?

Nhìn một đám lão giả ngăn trước mặt, Kiệt Sâm nhíu mày, bình thản lên tiếng.

Mấy người Bì Ai Nhĩ đều dồn ánh mắt về phía Lôi Nặc, nghe Kiệt Sâm lên tiếng đều sửng sốt. Khi thấy vẻ mặt Lôi Nặc không hề lộ ra vẻ bất mãn, bọn họ mới quay sang nhìn Kiệt Sâm. Dù trên mặt vẫn nở nụ cười, nhưng trong lòng bọn họ lại vô cùng kinh hãi.

- Trước kia là không biết, bất quá ta nghĩ giờ nên làm quen.

Bì Ai Nhĩ mỉm cười, lấy ra một bình linh dược tề màu tím nhạt:

- Bình Phá hoàng dược tề này do tại hạ dùng Vân Vụ linh quả đổi từ tay mấy người các hạ. Để ta giới thiệu, lão hủ Bì Ai Nhĩ, tộc trưởng Cư Lí gia tộc của Hỗn Loạn Chi Lĩnh.

- Phá hoàng dược tề?

Tất cả dân chúng mở lớn mắt nhìn bọn Kiệt Sâm:

- Không ngờ lại có giao dịch với tộc trưởng Bì Ai Nhĩ. Bất quá cũng có thể, với thân phận tộc trưởng Bì Ai Nhĩ, có Vân Vụ linh quả là chuyện nằm trong dự liệu. Vậy thì mấy người trước mặt tộc trưởng Bì Ai Nhĩ là những kẻ thần bí gửi bán Phá hoàng dược tề sao?

- Mấy vị này là tộc trưởng Văn Sâm Đặc của gia tộc Bội Lôi, tộc trưởng Khắc Lạp Lạp của gia tộc Bối Lạp...

Bì Ai Nhĩ lần lượt giới thiệu trước mặt Kiệt Sâm.

- Chậm đã...

Bì Ai Nhĩ mới nói ra mấy cái tên thì Kiệt Sâm ngắt lời, cau mày nhìn qua vai Bì Ai Nhĩ, lạnh lùng nói:

- Các ngươi là ai thì có quan hệ tới chúng ta sao?

Sau lưng Bì Ai Nhĩ có người lập tức sầm mặt. Thân là Bát đại gia tộc của Hỗn Loạn Chi Lĩnh, thân phận mỗi người đều vô cùng tôn quý, không ngờ lại không là gì trước mặt một thiếu niên.

Một số dân chúng vây quanh càng giật mình suýt ngã, thiếu niên này cũng quá lợi hại, dám nói như vậy đối với tộc trưởng Bì Ai Nhĩ. Chẳng lẽ hắn không biết người đứng trước mặt mình là ai?

Đây chính là Bát đại gia tộc của Hỗn Loạn Chi Lĩnh, tồn tại có quyền lực nhất của H��n Loạn Chi Lĩnh, có thể nói là ông trời ở đây.

Ngay cả sắc mặt của Bì Ai Nhĩ cũng hơi trầm xuống, nhạt nhẽo:

- Dĩ nhiên rất có quan hệ. Mấy vị trông rất xa lạ, trước kia chưa từng thấy qua ở Hỗn Loạn Chi Lĩnh chúng ta, không biết mấy vị là ai?

- Tộc trưởng Bì Ai Nhĩ, tại hạ là tộc trưởng Thái Sâm của gia tộc Khang Tư.

Thái Sâm vội vàng bước ra nói.

- Gia tộc Khang Tư?

Bọn người Bì Ai Nhĩ đều vô cùng nghi hoặc.

- Gia tộc Khang Tư, đây chẳng phải một tiểu gia tộc trong thành trì trung đẳng Thánh Phỉ Thành của Hỗn Loạn Chi Lĩnh sao?

Trong đám người có kẻ nghi hoặc lên tiếng.

- Vị huynh đệ kia, tin tức của ngươi lạc hậu rồi sao? Gia tộc Khang Tư trước đây vài ngày đã tiêu diệt hai đại gia tộc là gia tộc Ni Nhĩ cùng gia tộc Đạt Khắc Tư của Thánh Phỉ Thành, giờ đã hoàn toàn khống chế toàn bộ Thánh Phỉ Thành rồi.

Có người biết chuyện.

- Một tiểu gia tộc khống chế thành trì trung đẳng?

Bọn người Bì Ai Nhĩ ngạc nhiên. Vừa rồi khi Lôi Nặc phóng xuất khí thế thì bọn họ liền biết Lôi Nặc là một Hoàng Linh Sư chưa từng gặp qua. Nhưng một Hoàng Linh Sư thất giai như vậy lại là người trong một gia tộc khống chế một tòa thành trì trung đẳng, đây là tình huống gì?

- Gia tộc Khang Tư? Hừ.

Nam tử gầy đen lúc trước ngăn cản bọn người Kiệt Sâm hừ lạnh:

- Ta thấy mấy vị bên cạnh ngươi không hề giống người Hỗn Loạn Chi Lĩnh. Lai Nạp Tư ta sao không biết từ lúc nào một gia tộc Khang Tư nho nhỏ lại có Hoàng Linh Sư tồn tại?

Thái Sâm phẫn nộ:

- Vị tiền bối này, ngươi có ý gì? Chẳng lẽ Hỗn Loạn Chi Lĩnh chỉ cho phép gia tộc Tạp Nhĩ của ngươi có được Hoàng Linh Sư, không cho phép gia tộc Khang Tư ta có được Hoàng Linh Sư sao? Chẳng lẽ nói gia tộc khác trong Hỗn Loạn Chi Lĩnh có được Hoàng Linh Sư phải bẩm báo với tộc trưởng Lai Nạp Tư ngươi để phê chuẩn hay sao?

Mọi người nhìn dồn sang Lai Nạp Tư.

Bọn người Bì Ai Nhĩ nhướng mày. Tuy bọn họ cũng không biết mấy người Kiệt Sâm từ đâu đến, nhưng bất kể thế nào, đối phương đã có thân phận như vậy thì bọn họ không thể tùy tiện xử trí được rồi.

- Tộc trưởng Bì Ai Nhĩ, nếu đã biết đối phương là gia tộc của Hỗn Loạn Chi Lĩnh, chuyện này coi như đã xong?

Tộc trưởng Khắc Lạp Lạp lên tiếng.

- Cái này, Khắc Lạp Lạp...

Bì Ai Nhĩ lạnh nhạt.

- Mấy vị, các ngươi ngăn chúng ta tại đây rốt cuộc muốn làm gì?

Kiệt Sâm lạnh lùng:

- Ta nghe nói trung tâm giao dịch của Hỗn Loạn Chi Thành vô cùng công chính, do toàn bộ gia tộc sở hữu Hỗn Loạn Chi Lĩnh chưởng quản. Nhưng hôm nay, tộc trưởng Bì Ai Nhĩ các ngươi muốn tìm ai là tìm được ai, vậy sau này có bảo vật gì đặt ở trung tâm giao dịch còn có an toàn gì đáng nói?

Kiệt Sâm cười lạnh.

Những người tại trường cũng xôn xao.

Là dân chúng bình thường, điều họ không mong muốn nhất chính là gặp phải tình huống như lời Kiệt Sâm vừa nói, vì vậy lập tức cảm thấy đồng tình.

- Là như thế này.

Bì Ai Nhĩ cười giả lả:

- Mấy vị, gia tộc Cư Lí ta rất có hứng thú với phương thức điều chế Giải độc dược tề và Phá hoàng dược tề trong tay ngươi. Vậy thì thế này, ta cũng không muốn bình Phá hoàng dược tề này, các hạ cứ giữ Vân Vụ linh quả. Không biết các hạ có thể giao dịch phương thức điều chế linh dược tề đó cho tại hạ được không?

Bọn người Văn Sâm Đặc nhìn cả vào Bì Ai Nhĩ, tức giận nói:

- Tộc trưởng Bì Ai Nhĩ, lúc trước ngươi cũng không nói như vậy?

- Mấy vị an tâm một chút, chớ vội.

Bì Ai Nhĩ nhìn sang bọn người Văn Sâm Đặc:

- Mấy vị nghĩ lại chuyện vài ngày nữa sẽ làm, nếu có Giải độc dược tề chắc chắn thuận tiện rất nhiều.

- Giao dịch phương thức điều chế? Ha ha.

Kiệt Sâm cười phá lên:

- Chư vị, mọi người nghĩ xem lời tộc trưởng Bì Ai Nhĩ vừa nói cùng hành vi cường đạo có gì khác biệt?

- Ngươi...

Tộc trưởng Bì Ai Nhĩ biến sắc.

- Bất quá trong tay ta đúng là có phương thức điều chế...

Kiệt Sâm lại lên tiếng, trong mắt thoáng qua vẻ giảo hoạt:

- ...còn phải xem cái giá mà các vị xuất ra, hơn nữa, ta cũng không muốn dùng hình thức giao dịch. Không bằng như vậy đi, vị tộc trưởng Bì Ai Nhĩ này, ta nhìn ngươi cũng là một Linh Dược Sư, hay chúng ta tỷ thí phối chế linh dược tề thế nào?

Kiệt Sâm mỉm cười, nói ra lời kinh người.

Toàn bộ chương truyện này được dịch thuật độc quyền bởi truyen.free.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free