(Đã dịch) Dược Thần - Chương 1660
Tất cả những người có mặt đều vô cùng hoài nghi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao tộc trưởng Bảo Uy Nhĩ trước đó còn kiên quyết muốn giết chết đối phương, vậy mà giờ thái độ lại thay đổi nhanh đến thế, ngay cả mười năm thời gian cũng có thể chấp thuận? Mười năm đối với một thần cấp cường giả căn bản chỉ như thoáng chốc mà thôi. Điều này quả thực là tộc trưởng Bảo Uy Nhĩ cố ý nhường cho đối phương một bước, nhưng lại không thể rút lui một cách danh dự, đành phải tự tìm lấy một lý do vậy.
Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Kiệt Sâm, muốn xem hắn sẽ đáp lời ra sao.
– Được.
Kiệt Sâm gật đầu:
– Mười năm, ta chấp thuận!
– Ha ha, tốt lắm, vậy mời các vị đi theo chúng ta.
Ba người Bảo Uy Nhĩ đều nở nụ cười, trong khi sáu người Bác Tạp Y bên cạnh tuy biểu lộ vẻ căm giận nhưng vẫn không nói một lời nào.
– Đại nhân!
Nhóm người Xích Ký liền xông tới bên cạnh hắn.
– Cẩn thận đối phương có mưu đồ gian trá!
Xích Ký dùng thần thức truyền âm.
Kiệt Sâm gật đầu, trên mặt vẫn tràn đầy ý cười, rồi cùng ba người Bảo Uy Nhĩ bay đi, đồng thời truyền âm cho năm người Xích Ký:
– Các ngươi đi theo ta, cứ yên tâm, ta đã liệu rõ mọi chuyện.
Nếu như ngay từ đầu Kiệt Sâm còn chưa dám khẳng định, thì sau khi Bảo Uy Nhĩ chấp thuận mười năm thời gian, trong lòng Kiệt Sâm đã hoàn toàn chắc chắn. Đối phương tuyệt đối có chỗ cần dùng đến hắn mới có thể nhường bước lớn đến như vậy, hơn nữa nhất định có liên quan tới thân phận linh dược đại sư của hắn.
Chỉ là chuyện này rốt cuộc là tốt hay xấu, trong lòng Kiệt Sâm hiện tại vẫn chưa thể xác định được.
Nhưng kỳ thật, trong lòng Kiệt Sâm còn ước gì đối phương có một nhân vật quan trọng nào đó cần hắn ra tay cứu chữa. Nếu vậy, hắn hoàn toàn có thể đưa ra yêu cầu đổi lấy linh dược của Thánh Tộc từ đối phương, như thế nói không chừng có thể dễ dàng có được tin tức về nơi ở của Thánh Tộc.
Một đoàn người tụ tập lại với nhau.
– Bác Tạp Y, các ngươi lập tức dọn dẹp lại nơi đây, sau đó thống kê tổn thất.
Bảo Uy Nhĩ ra lệnh cho sáu người Bác Tạp Y, chợt quay sang cười nhìn Kiệt Sâm:
– Mời các vị đi cùng chúng ta.
Lúc này, ba người Bảo Uy Nhĩ cùng nhóm người Kiệt Sâm trực tiếp bay sâu vào bên trong Lôi Đình Đảo.
– Được rồi, để lại một đại đội ở đây sửa sang lại kiến trúc và đường phố bị hư hại cho ta, những người khác tiếp tục đi tuần tra khu vực của mình!
Bác Tạp Y nhìn mấy ngàn chiến sĩ tuần tra trên bầu trời, quát lớn, thần sắc âm trầm.
Vài tên tử bào trưởng lão bên cạnh hắn sắc mặt cũng khó coi. Vốn dĩ bọn họ còn kỳ vọng ba tộc trưởng Bảo Uy Nhĩ đến nơi sẽ đánh chết đối phương, nào ngờ kết cục lại ra nông nỗi này. Bất kể là ai bị người công khai đánh cho một trận trước mặt du khách đến từ khắp nơi trong Thiên Thần Giới, tâm tình cũng sẽ chẳng tốt đẹp gì.
– Hết rồi, không còn gì để xem nữa, chúng ta đi thôi.
– Chậc chậc, thật sự quá khủng khiếp. Trận đại chiến này là cuộc chiến đặc sắc nhất ta từng được chứng kiến ở Thiên Thần Giới.
– Ba gã Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả, hơn mười Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả, chậc chậc, đội hình như vậy…
– Không chỉ thực lực, mà thanh niên tóc đen kia còn là ngũ phẩm trận pháp đại sư, á thần dược sư. Một nhân vật như vậy trước đây ta chưa từng nghe đến, cũng chẳng biết hắn xuất hiện từ đâu. Ba phương diện tạo nghệ của vị đại nhân kia, chỉ cần ta tinh thông một phương diện thôi, e rằng đã đủ để hoành hành khắp Thiên Thần Giới rồi.
– Hừ, cho dù có hoành hành, nhưng ở một nơi như Lôi Đình Đảo cũng không thể gây sự bừa bãi đâu.
– Phải rồi, cường giả như họ cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta. Nhưng trận chiến vừa rồi ta đã dùng thần thuật ghi chép lại, đến lúc đó mang về nói không chừng còn có thể bán được không ít thần thạch, hắc hắc…
Toàn bộ du khách đến Lôi Đình Đảo đều đang nghị luận về cuộc chiến vừa rồi. Dù là sự cường đại của Lôi Đình Đảo, hay thực lực mạnh mẽ của nhóm người Kiệt Sâm, đều khiến vô số người cảm khái tán thán, kính nể và hâm mộ.
Bất quá, bọn họ cũng biết, loại nhân vật thiên tài như Kiệt Sâm, toàn bộ Thiên Thần Giới chưa chắc đã tìm được người thứ hai.
Trên bầu trời, nhóm người Kiệt Sâm lướt qua chân trời nhanh như thiểm điện.
Phủ đệ của ba đại gia tộc nằm sâu bên trong hòn đảo. Cường giả bình thường e rằng phải mất một lúc lâu mới bay đến được, nhưng nhóm người Kiệt Sâm toàn lực phi hành chỉ sau một lát đã tới nơi.
Ba đại gia tộc chiếm diện tích cực lớn, cả một dải sơn mạch kéo dài đều thuộc về phủ đệ của họ.
Nhóm người Kiệt Sâm theo Bảo Uy Nhĩ dẫn dắt đi tới một khu kiến trúc thuộc phủ đệ gia tộc Ốc Luân Đức, nằm ngay trung tâm sơn mạch.
– Kiệt Tư, từ hôm nay trở đi các ngươi sẽ ở lại phủ đệ này.
Tộc trưởng Bảo Uy Nhĩ cùng hai tộc trưởng khác đưa nhóm người Kiệt Sâm đến một phủ đệ vô cùng xa hoa. Trong quá trình bay, hai bên từng trò chuyện vài câu, Kiệt Sâm cũng báo ra tên của mình, đương nhiên đều chỉ là những tên giả mà thôi.
Tộc trưởng Bảo Uy Nhĩ mang theo nụ cười trên mặt, đồng thời lấy ra sáu bộ tử sắc trường bào và sáu mảnh lệnh bài màu tím.
– Đây là trang phục chế thức của tử bào trưởng lão. Bình thường có thể không mặc, nhưng khi gia tộc có việc quan trọng thì nhất định phải mặc vào…
Nói tới đây, tộc trưởng Bảo Uy Nhĩ lại cười:
– Đương nhiên, các ngươi chỉ ở lại Lôi Đình Đảo mười năm, mà bình thường Lôi Đình Đảo cũng không có đại sự gì, e rằng các ngươi còn chẳng có cơ hội mặc vào một lần nào.
– Về phần tử sắc lệnh bài, đó là Trưởng Lão Lệnh của các ngươi. Tại Lôi Đình Đảo, dựa theo Trưởng Lão Lệnh có thể điều động một đại đội chừng ngàn tên chiến sĩ tuần tra bất cứ lúc nào.
Nói tới đây, ba người Bảo Uy Nhĩ liếc nhìn nhau.
– Kiệt Tư huynh đệ.
Bảo Uy Nhĩ nhìn Kiệt Sâm, trên mặt tràn đầy ý cười.
– Ta nghĩ ngươi nhất định rất nghi hoặc vì sao khi ta biết được ngươi là á thần dược sư, thái độ của ta lại thay đổi lớn đến như vậy phải không?
– Ân?
Nhóm người Kiệt Sâm nhìn Bảo Uy Nhĩ.
– Kỳ thật, ta có một việc cần nhờ ngươi trợ giúp.
Nói tới đây, Bảo Uy Nhĩ thở dài một hơi:
– Gia tộc chúng ta có một nhân vật quan trọng, trong một cuộc chiến đấu không may bị trọng thương, nhưng vẫn không thể khỏi hẳn. Bởi vậy, chúng ta muốn nhờ ngươi khám cho hắn một chút, hy vọng có thể tìm được biện pháp trị liệu.
Trong lòng Kiệt Sâm khẽ động, điều này tựa hồ không khác gì so với suy đoán của hắn.
– Người của gia tộc các ngươi hiện đang ở đâu? Nếu ta đã trở thành trưởng lão của ba đại gia tộc, tự nhiên không thể chối từ, hãy cho ta đi xem thử.
Kiệt Sâm gật đầu nói. Hắn đã quyết định, bất kể thương thế của đối phương ra sao, khi trị liệu nhất định phải kéo chủ đề lên người Thánh Tộc.
– Vậy ta xin cảm tạ Kiệt Tư đại sư trước. Nhưng nhân vật quan trọng của gia tộc chúng ta hiện tại đang bế quan, kính mời Kiệt Tư đại sư đợi thêm ba tháng nữa chúng ta sẽ đưa ngươi đi.
Bản dịch này được thực hiện độc quyền cho độc giả thân mến của truyen.free.