(Đã dịch) Dược Thần - Chương 1626
Dù sao trên biển rộng mênh mông, những người cùng trên một con thuyền chính là một thể thống nhất. Một khi gặp phải nguy hiểm, nếu người của thương hội không thể chống đỡ nổi, thì khách nhân trên thuyền đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn, mà sẽ cùng nhau liên thủ chống địch. Bởi lẽ, một khi thuyền bị công phá hoặc xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dù là ai cũng không cách nào thoát khỏi Lôi Đình Hải.
Bởi vậy, vừa có thể thu được phí đi thuyền, lại có thể tìm được vài hộ vệ miễn phí trước khi xuất phát, thương hội đương nhiên vô cùng cam tâm tình nguyện, mà khách nhân cũng được hưởng lợi từ sự tiện lợi này.
– Đi, Tiểu La, ngươi đưa sáu vị khách nhân này lên thuyền trước.
Lão giả không nói nhiều lời, liền bảo một thanh niên bên cạnh đưa sáu người Kiệt Sâm lên thuyền.
Sáu cường giả Nguyệt Huy Thiên Thần đã được xem như một nguồn lực lượng cực lớn. Như vậy, trong quá trình thương hội đi tới Lôi Đình Đảo cũng sẽ an toàn hơn bội phần, lão giả đương nhiên vô cùng vui mừng.
Theo sự dẫn dắt của thanh niên Tiểu La, sáu người Kiệt Sâm rất nhanh đi tới cảng biển.
Chỉ thấy trên cảng biển, một chiếc thuyền kim loại hình thoi dài hơn trăm thước đang sừng sững neo đậu trên mặt biển. Chiếc thuyền rộng hơn mười thước, cực kỳ đồ sộ hùng vĩ, mà trên boong thuyền kim loại đã có thể thấy không ít người, tựa hồ đang chờ đợi lên đường.
– Chiếc thuyền này là của chúng ta đấy.
Thanh niên kia mang theo sáu người Kiệt Sâm lên thuyền, giới thiệu nói.
– Sáu vị, các ngươi vừa mới lên thuyền của chúng ta. Ta chính là người phụ trách con thuyền này, Thác Mã Tư!
Một trung niên nam tử tóc quăn màu nâu đi tới cười nói:
– Chiếc thuyền này là của Mục Á thương hội. Ta nghĩ hẳn các vị đã biết mục đích, là Lôi Đình Đảo. Các vị đợi thêm một lát, qua thêm nửa canh giờ chúng ta chuẩn bị xuất phát ra biển.
– Về phần lộ phí, mỗi người một trăm vạn thần thạch, sáu người là sáu trăm vạn thần thạch.
Thác Mã Tư nhìn sáu người Kiệt Sâm, thần sắc có vẻ thân thiện.
– Sáu trăm vạn thần thạch?
Kiệt Sâm gật gật đầu. Tại Thiên Thần Giới, pháp tắc thần liên của một Linh Thần thượng vị đáng giá một trăm vạn thần thạch. Nói cách khác, chi phí đi lại của sáu người là sáu pháp tắc thần liên của sáu gã Linh Thần thượng vị.
Xích Ký lập tức đi tới trước, lấy ra thần tinh trị giá sáu trăm vạn thần thạch giao cho Thác Mã Tư.
– Tốt rồi, để đảm bảo an toàn cho đội thuyền, xin mời chư vị ký tên vào bản hiệp nghị.
Thác Mã Tư lấy sáu cuộn da cừu màu đen từ người ra đưa vào tay sáu người Kiệt Sâm. Kiệt Sâm nhận lấy cuộn da cừu, trực tiếp dùng thần lực nhỏ một giọt máu tươi lên cuốn da cừu màu đen kia.
– Hô…
Cuộn da cừu màu đen lập tức bốc cháy, cuối cùng hóa thành tro tàn đen biến mất vào hư không.
Kiệt Sâm lập tức cảm giác được thần lực trong giọt máu tươi của mình tựa hồ bị một luồng sức mạnh vô hình bí ẩn nuốt chửng, biến mất trong hư không.
– Tốt rồi, hi vọng sáu vị thượng lộ bình an.
Thác Mã Tư mỉm cười trực tiếp xoay người rời đi.
Kiệt Sâm dõi mắt nhìn theo Thác Mã Tư, sải bước đến đầu thuyền.
Cả con thuyền ước chừng hơn trăm người. Ngoại trừ một ít nhân viên công tác chỉ là Linh Thần trung vị hoặc Linh Thần thượng vị, các hộ vệ cơ bản đều là Tinh Diệu Thiên Thần và Nguyệt Huy Thiên Thần. Thác Mã Tư cũng đã được Kiệt Sâm cẩn thận quan sát, có lẽ là cường giả Nguyệt Huy Thiên Thần đỉnh phong, mà một ít khách nhân trên thuyền cũng là như thế.
Dù sao, chi phí đi tới Lôi Đình Đảo cũng là một trăm vạn thần thạch, tương đương với một pháp tắc thần liên của một Linh Thần thượng vị, không phải người nào cũng có thể bỏ ra được. Hơn nữa, trên Lôi Đình Hải nguy hiểm trùng trùng, nếu không đạt tới cảnh giới Thiên Thần mà dám lang thang, đây cơ bản là hành vi tự tìm cái chết.
Một lát sau, lão giả vừa nãy trong đại sảnh lại mang theo bảy tám người đi lên thuyền, trong đó có ba gã Nguyệt Huy Thiên Thần, bốn gã Tinh Diệu Thiên Thần, hiếm hoi lắm mới có thêm một Linh Thần thượng vị.
Khi người đều đã đến đông đủ, đội thuyền rất nhanh rời khỏi cảng biển.
– Hoa hoa…
Nước biển xanh thẫm mang theo mùi mặn nồng dập dờn vỗ vào mạn thuyền.
Bên trong Lôi Đình Hải mênh mông vô tận, dù không có gió, sóng cũng có thể dâng cao ba thước, nếu có chút gió thổi, sẽ vọt cao vài trượng.
– Hưu…
Một chiếc thuyền kim loại hình thoi rất nhanh vượt gió rẽ sóng, tiến đi rất nhanh, chính là chiếc thuyền mà sáu người Kiệt Sâm đi lên. Trên thuyền có phòng nghỉ, gần như bao trùm toàn bộ thân thuyền, bên trong có gần hai trăm chỗ ngồi. Tất cả mọi người, bất luận là khách nhân hay nhân viên thương hội, đều ngồi trong khoang thuyền kín mít này. Hai bên và trần thuyền đều trong suốt, có thể nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài.
Toàn bộ con thuyền cũng chỉ có một không gian này, không còn địa phương đặt hàng hóa. Thường thường hàng hóa của thương đội sẽ được đặt bên trong không gian giới chỉ. Về phần bên dưới lòng thuyền, Kiệt Sâm thoáng qua đã dò xét, tất cả đều là máy móc cơ giới, trong đó khắc vô số trận pháp, được tạo thành từ sự kết hợp của luyện kim thuật và trận pháp. Công nghệ vô cùng phức tạp, dựa vào việc đốt cháy thần tinh để tạo ra năng lượng vận hành.
Kiệt Sâm quan sát cảnh sắc bên ngoài Lôi Đình Hải, đây là lần thứ nhất hắn nhìn thấy biển cả tại Thiên Thần Giới.
– Tốc độ như vậy tuy không chậm, nhưng cũng không tính là nhanh, chẳng khác nào tốc độ phi hành toàn lực của một Nguyệt Huy Thiên Thần bình thường. Như vậy phải mất bao lâu mới có thể đi tới Lôi Đình Đảo?
Trên hải dương mênh mông bát ngát, sóng gió chập chờn, cuồng phong gào thét. Kiệt Sâm nhìn bọt nước bắn tung tóe, không khỏi khẽ lẩm bẩm.
– Như vậy mà còn chưa tính là nhanh sao?
Lời Kiệt Sâm vừa dứt, ở bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói:
– Trên Lôi Đình Hải, đội thuyền cơ bản được phân loại. Có ba cấp, tương ứng với ba loại tốc độ: Nhật Diệu Thiên Thần, Nguyệt Huy Thiên Thần và Tinh Diệu Thiên Thần. Đội thuyền của Mục Á thương hội chính là cấp Địa, hơn nữa trong cấp Địa cũng đã không tệ rồi. Chỉ một chiếc thuyền như vậy ít nhất cũng trị giá năm mươi ức thần thạch!
– Năm mươi ức thần thạch?
Kiệt Sâm quay đầu nhìn lại. Người đang nói chuyện là một Nguyệt Huy Thiên Thần, là một trong số ít khách nhân lên thuyền sau cùng. Mái tóc vàng xoăn, làn da hơi trắng, khóe môi luôn nở nụ cười nhẹ nhàng, khiến người ta có thiện cảm.
– Nếu ta có một chiếc thuyền như vậy, thì đã phát tài rồi, năm mươi ức thần thạch mà!
Thanh niên tóc vàng cảm nhận ánh mắt của Kiệt Sâm, không khỏi cảm thán:
– Cũng khó trách trên Lôi Đình Hải lại có nhiều hải tặc đến thế.
Kiệt Sâm thầm gật đầu trong lòng. Năm mươi ức thần thạch quả thật không phải số lượng nhỏ. Cần phải biết rằng pháp tắc thần liên của một Nguyệt Huy Thiên Thần chỉ đáng giá một ức mà thôi.
– Mục Á thương hội tùy tiện cho người lên thuyền như vậy, chẳng lẽ không sợ có cường đạo trà trộn vào sao?
Kiệt Sâm hiếu kỳ hỏi.
– Cường đạo? Ha ha…
Bản chuyển ngữ này là sản phẩm độc quyền của truyen.free.