Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Dược Thần - Chương 1601

- Chết!

Đôi mắt Kiệt Sâm bắn ra hai đạo thần quang, bàn tay vươn ra xé toang bầu trời, trong cơ thể đột nhiên một dòng kiếm ý khủng bố tuôn trào, hóa thành thần quang hình rồng trực tiếp xuyên thấu thân thể Y Ân.

- Phốc!

Máu tươi không ngừng phun ra tung tóe, vẻ mặt Y Ân cứng lại, ánh mắt ngây ngốc, thân thể rạn nứt, đầu lâu ầm ầm nổ tung.

Kiếm ý đầy trời tiêu tán, thân hình Kiệt Sâm lướt qua trong không trung, tại chỗ chỉ còn lại thân thể đã tử vong của Y Ân, xương thịt nát vụn cùng máu tươi vương vãi khắp nơi.

Từ xa chứng kiến cảnh tượng này, rất nhiều Tinh Diệu thiên thần đều trợn tròn hai mắt, toàn bộ kiếm trủng chìm vào tĩnh lặng, không một tiếng động.

Y Ân và Đô Dịch là những nhân vật thế nào? Trong hàng ngũ Nguyệt Huy thiên thần, hai người họ cũng không phải kẻ yếu, có được uy danh hiển hách trong Man Hoang Cổ Địa, vậy mà lại bị Kiệt Sâm một quyền đánh nát bấy, không hề có sức chống cự, cái chết thảm thiết đến mức yếu ớt không chịu nổi một đòn.

Mọi người rung động, toàn bộ đều hoảng sợ, những người đó đều tái nhợt mặt mày, ánh mắt không ngừng đảo quanh, trong lòng sợ hãi tột độ.

Kiệt Sâm kia đột nhiên ra tay chỉ muốn đối phó mấy Nguyệt Huy thiên thần, hay là đối phó với toàn bộ cường giả có mặt trong kiếm trủng?

Ý nghĩ này giống như bóng ma ám ảnh trong lòng mọi người, khiến bọn họ không tự chủ được mà run rẩy, nếu như thực sự là vậy, với thực lực Tinh Diệu thiên thần sẽ còn cơ hội phản kháng sao?

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng hối hận vì đã đi vào Kiếm Trủng Kiếm Thần.

- Sao lại mạnh đến thế, chẳng lẽ hắn đã bước vào cảnh giới Nhật Diệu thiên thần rồi hay sao?

Không ít người thì thào lẩm bẩm, miệng đắng lưỡi khô, trong lòng tràn ngập sợ hãi.

Bọn họ rất muốn chạy trốn, nhưng lại ngập tràn bất lực, Kiếm Trủng Kiếm Thần thông qua trận pháp truyền tống họ vào đây, chỉ có cửa vào mà không có cửa ra, dù có muốn chạy trốn cũng không còn đường lui.

Hiện tại, trong lòng Bác Tháp Mỗ Tư vô cùng hối hận, trước kia hắn cùng đối phương vốn có chút giao hảo, nhưng cuối cùng vẫn vì truyền thừa mà hạ độc thủ, đẩy đối phương vào đường chết, giờ đây đối phương cường thế trở về, mạnh mẽ đến nhường này, khiến lòng Bác Tháp Mỗ Tư tràn đầy bất an và sợ hãi.

Ầm một tiếng, trời đ���t rung chuyển, chiến trường tan hoang đổ nát, Kiệt Sâm tựa như thiên thần, ngạo nghễ nhìn khắp bốn phương, hóa thành một luồng lưu quang, lao thẳng đến chỗ Tu La và Bác Tháp Mỗ Tư, khí thế vô địch ngút trời, trong trời đất hình thành một luồng khí tức hình rồng, rộng lớn hùng vĩ.

Bóng quang ảnh lướt nhanh, lúc này, Tu La và Bác Tháp Mỗ Tư đã bay vút đến chân trời, phi độn với tốc độ kinh người, nhưng Kiệt Sâm lại đi sau mà tới trước, lướt ngang qua trời đất như một luồng lưu quang xuyên qua không trung, tốc độ nhanh đến không thể tin nổi.

Súc địa thành thốn, mỗi một bước chân của Kiệt Sâm đều hiện lên phù văn đại đạo, tựa như đang thong dong bước đi trong hư không trời đất, nhưng lại nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Hư không nổ tung, Kiệt Sâm rống lớn, một lần ra tay đã giết chết Đô Dịch và Y Ân, chấn động lòng người, giờ phút này, thấy hắn lao tới, Tu La và Bác Tháp Mỗ Tư kinh hãi đến mức lông tóc dựng đứng.

- Chạy đi đâu!

Kiệt Sâm rống lên một tiếng, hư không chấn động, trời đất run rẩy, khắp hư không đều sụp đổ, thần lực tràn ngập, ngũ sắc thần quang ẩn chứa kiếm ý vô thượng xuyên thấu hư không, đánh thẳng vào lưng Tu La.

- Oanh!

Uy áp vô tận lan tỏa, giờ phút này, Tu La đang ở trên không kiếm sơn, mấy Tinh Diệu thiên thần ở gần đó bị uy áp của Kiệt Sâm bao phủ, đều ngã quỵ, miệng hộc máu tươi, không cách nào chống đỡ.

- Chậm đã…

Thần quang chói mắt bạo phát lao tới, Tu La lập tức kinh hồn bạt vía, miệng kêu lớn, nhưng chưa kịp nói hết lời, thần lực ngập trời đã ập đến, từ trong thân thể Tu La bỗng nhiên bùng lên kim mang chói mắt, trường kiếm vàng óng thoát khỏi vỏ, hóa thành rồng vàng lượn bay, lao về phía sau.

- Choang…

Tiếng kim loại va chạm vang lên, trường kiếm vàng run rẩy, xuất hiện từng vết rạn nứt, Tu La bị đánh văng ra ngoài, máu tươi rơi vãi trong không trung.

- A…

Tất cả mọi người trong kiếm trủng đều ngây ngẩn, sững sờ nhìn mọi việc diễn ra, trong lòng họ nhớ rõ, trước khi kiếm trủng mở ra, khi Kiệt Sâm và Tu La giao đấu, thực lực vẫn ngang nhau, thậm chí Kiệt Sâm còn kém hơn một chút, nhưng giờ phút này, Kiệt Sâm một quyền đã đánh bay Tu La, đối phương gần như không có sức đánh trả, khiến mọi người đều chấn động.

Trong mắt Tu La mang theo nỗi kinh hoàng, da thịt nứt toác, miệng hộc đầy máu, vô cùng chật vật.

- Tha mạng, các hạ tha mạng…

Tu La hoảng sợ kêu to, nhưng thứ chờ đợi hắn lại là thiết quyền của Kiệt Sâm.

- Phốc…

Nắm đấm tỏa ra ánh sáng như ngọc thạch, xuyên thấu thời không, trực tiếp đánh Tu La máu văng khắp nơi, xương cốt gãy nát, thân thể nổ tung.

Tu La này, từ trước khi vào kiếm trủng đã luôn mang sát ý với hắn, hắn làm sao chịu để kẻ này sống sót? Toàn bộ những người từng đối phó hắn, một người hắn cũng không muốn buông tha.

- Ta liều mạng với ngươi…

Tu La trừng đôi mắt đỏ ngầu, gầm lớn, trong tiếng gầm giận dữ, từng luồng kim sắc quang hồng từ trong thân thể hắn bùng lên, trong hư không hình thành từng thanh tiểu kiếm vàng óng, ong ong rung động.

Tiểu kiếm tuy nhỏ nhưng tỏa ra khí cơ sắc bén, xung quanh tiểu kiếm, hư không nứt vỡ, ngàn vạn tiểu kiếm hình thành một thế giới kiếm, kiếm ý tràn ngập khắp trời, một vài thần kiếm dưới kiếm sơn bị uy áp kiếm ý nghiền nát.

- Oanh!

Tiểu kiếm vàng óng hóa thành dòng lũ, vô cùng vô tận, bay về phía Kiệt Sâm.

- Chút tài mọn!

Nhìn tiểu kiếm đầy trời cùng kiếm ý đáng sợ đang tỏa ra, khóe môi Kiệt Sâm hiện lên một nụ cười lạnh.

Đã có được truyền thừa cùng toàn bộ kiếm ý của Viễn Cổ Kiếm Thần, kiếm ý mà Tu La lĩnh ngộ chẳng khác nào một đứa trẻ đối diện người trưởng thành, vô cùng buồn cười.

- Cho ngươi nhìn xem cái gì là kiếm ý chân chính!

Giọng nói lạnh lùng từ miệng Kiệt Sâm truyền ra, một luồng kiếm ý ngập trời đột nhiên mạnh mẽ phóng thích từ trong thân thể hắn.

- Oanh!

Kiếm ý vừa phóng thích một phần nhỏ, trời đất đã nổ vang, tựa như tận thế đang đến, một luồng lực lượng vô cùng khủng bố, như đến từ hồng hoang viễn cổ, lan tỏa khắp trời đất.

- Hoa lạp lạp…

Dường như lũ kiến hôi gặp phải thần long, kiếm ý vừa được phóng thích, kiếm ý của Tu La liền ầm ầm vỡ nát, một luồng kiếm ý đáng sợ như dòng lũ xuyên qua thân thể Tu La.

- Ah…

Cuối cùng, Tu La hét thảm một tiếng, thần thể của Tu La – thiên tài được xưng là có hy vọng trở thành Nhật Diệu thiên thần bậc nhất của Linh Hoang Các – toàn bộ rạn nứt, triệt để chôn vùi.

- Chết!

Kiệt Sâm gầm lên vang dội, lao tới chỗ Bác Tháp Mỗ Tư, hắn tựa như thần ma thoát khỏi gông xiềng từ địa ngục, đại sát tứ phương, không ai cản nổi, quét ngang vô địch.

Trong lòng Bác Tháp Mỗ Tư vô cùng hối hận, chạy thục mạng, đồng thời hướng Kiệt Sâm cầu xin tha mạng, nhưng Kiệt Sâm không hề thay đổi sắc mặt, ra tay như lôi đình, máu tươi phun trào không trung, xương cốt vương vãi khắp đất.

Nội dung này được truyen.free bảo hộ bản quyền, vui lòng không sao chép.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free