(Đã dịch) Dược Thần - Chương 1570
Linh lực cuồn cuộn khắp trời, cả hai người đều bị đẩy lùi ra sau hơn mười thước.
– Đối thủ của ngươi là ta!
Một tiếng nói lạnh lùng vang lên, nhị thủ lĩnh Hắc Long Sơn lao đến, ra tay. Hai Thượng vị Linh thần liên thủ, đánh Lâm Phúc liên tục lùi về phía sau, nhưng hắn vẫn kiên trì chống đỡ.
– Lâm Phúc này quả không hổ danh là trưởng lão Thiên Hạ thương hội, xông pha nam bắc, trải qua vô số hiểm nguy, thực lực quả nhiên phi phàm. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì thật quá lãng phí thời gian…
Lúc này, Ngõa La Đặc cũng đã chú ý đến cảnh tượng nơi đây, hắn quát lạnh một tiếng, liền gia nhập cuộc chiến. Ba Thượng vị Linh thần đồng thời ra tay, Lâm Phúc lập tức không thể chống đỡ nổi, trên người bị đánh ra một vết thương thật dài, máu tươi phun ra như suối.
– Phúc bá…
Đôi mắt Long Ngâm Nguyệt đong đầy nước mắt, nàng cắn chặt răng, lập tức quay người, lao vút về phía Liệt Phùng Hoang Địa.
Nàng biết rõ với thực lực Trung vị Linh thần đỉnh phong của mình, căn bản không thể chạy được bao xa, chỉ có thể quay lại Liệt Phùng Hoang Địa. Nếu tiến vào thông đạo mà chỉ người trong thương hội mới biết, nàng mới có một con đường sống.
– Đại ca, ta đuổi theo nàng ta!
Tam thủ lĩnh nhe răng cười, lập tức thoát khỏi cuộc chiến, truy đuổi Long Ngâm Nguyệt. Lâm Phúc muốn ngăn cản nhưng lại bị hai người kia cuốn lấy, căn bản không cách nào thoát thân.
Oanh!
Trên bầu trời Man Hoang Cổ Địa, hai đạo quang hồng nhanh như tia chớp, một trước một sau bay nhanh, một người chạy, một người đuổi, thoáng chốc đã tới Liệt Phùng Hoang Địa.
– Ha ha, Long đại tiểu thư, không cần tiếp tục ngoan cố chống cự nữa. Ngươi chạy không thoát đâu, ngoan ngoãn đầu hàng đi, ta cam đoan sẽ cho ngươi một con đường sống!
Trên bầu trời Man Hoang Cổ Địa, Y Nội Tư điên cuồng cười lớn, không ngừng truy đuổi Long Ngâm Nguyệt phía trước.
– Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Long Ngâm Nguyệt quẫn bách, cảm nhận được Y Nội Tư đuổi theo càng lúc càng gần, nàng đã hoàn toàn mất đi phương hướng.
Trong gia tộc, nàng là một nữ cường nhân. Đối mặt với các thế lực lớn, nàng vẫn có thể biết cách xử lý. Tuy thân là nữ nhi nhưng địa vị trong gia tộc lại rất cao, bằng không gia tộc cũng sẽ không để nàng dẫn đầu đội ngũ thương đội vận chuyển hàng hóa.
Nhưng tình huống hôm nay khiến lòng nàng tràn đầy bối rối, hình ảnh Phúc bá đầm đìa máu tươi khiến nội tâm nàng thống khổ vạn phần. Nàng không muốn chạy trốn, nhưng nàng cũng hiểu rõ rằng trong tình huống hiện tại, việc nàng ở lại không có tác dụng gì. Nhưng hiện tại, việc chạy trốn đối với nàng mà nói cũng đã trở thành hy vọng xa vời.
Cho dù nàng đã đạt đến cấp bậc Trung vị Linh thần đỉnh phong, còn cách Thượng vị Linh thần chỉ một bước ngắn, nhưng chỉ một bước này đã đại diện cho hai cảnh giới hoàn toàn khác biệt.
– Không còn kịp nữa rồi, nơi này còn một đoạn đường nữa mới tới được Liệt Phùng Hoang Địa, thần lực của ta đã tiêu hao gần hết…
Lòng nàng tràn ngập tuyệt vọng.
– Chẳng lẽ hôm nay ta thật sự phải chết ở nơi đây sao? Cho dù chết, ta cũng không thể rơi vào tay Tam thủ lĩnh Hắc Long Sơn kia…
Thiếu nữ bi phẫn nghĩ thầm. Đúng lúc này, khi gần như đã hoàn toàn tuyệt vọng, nàng đột nhiên mở to hai mắt nhìn về phía trước.
Ở cuối tầm mắt, xa xa có một thân ảnh mặc trường bào màu xám đang bay vút về phía nàng, chính là thanh niên tóc đen mà nàng từng giúp đỡ ở Liệt Phùng Hoang Địa.
– Tiền bối, cứu tại hạ một mạng…
Giống như người chết đuối vớ được cọng rơm cứu mạng cuối cùng, trong lòng thiếu nữ đột nhiên bùng lên tia hy vọng sống sót, nàng hét lớn một tiếng. Thanh âm thanh lệ thoáng chốc vang vọng trên bầu trời Man Hoang Cổ Địa, tăng thêm một phần sinh khí.
Đồng thời, thiếu nữ dùng hết toàn bộ sức lực, bay nhanh về phía Kiệt Sâm.
– Ưm?
Y Nội Tư dõi mắt nhìn sang, cũng nhìn thấy thân ảnh Kiệt Sâm.
Oanh!
Không màng tiếp tục trêu đùa Long Ngâm Nguyệt, Y Nội Tư hóa thành một đạo lưu quang, phóng tới đối phương. Trường kiếm yêu dị màu đen trong tay hắn chợt vung lên.
Xuy xuy xuy…
Trong hư không chợt xuất hiện hơn mười đạo hắc sắc kiếm quang, nhanh chóng nối tiếp nhau, cuối cùng tạo thành một tấm lưới màu đen, bao trùm xuống Long Ngâm Nguyệt.
– Không…
Trường tiên trong tay Long Ngâm Nguyệt run rẩy, hóa thành ngàn vạn bóng xanh, ý đồ ngăn cản công kích của Y Nội Tư nhưng lại bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắc sắc kiếm quang bao phủ lấy thân thể nàng.
Đúng lúc này…
Oanh!
Một đạo ngũ sắc thần quang sáng chói xuất hiện trong hư không, giống như một dải ngân hà vắt ngang trời, trực tiếp va chạm với đạo hắc sắc kiếm quang kia.
Phốc!
Đạo hắc sắc kiếm quang trực tiếp tan tác, hóa thành những quang điểm màu đen, tiêu tán trong gió.
Kiệt Sâm tiến thẳng tới chỗ Long Ngâm Nguyệt đang đứng cách đó không xa.
– Tiền bối…
Lòng Long Ngâm Nguyệt mừng rỡ, tiến đến bên cạnh Kiệt Sâm.
Sắc mặt Y Nội Tư trầm xuống, lộ ra vẻ mặt cực kỳ khó coi, nhìn Kiệt Sâm, chắp tay:
– Các hạ, ta là Y Nội Tư của Hắc Long Sơn. Chuyện này là việc riêng của Hắc Long Sơn, không liên quan gì đến các hạ. Mong rằng các hạ nể mặt, đừng nên nhúng tay vào việc này.
Với tính cách của Y Nội Tư, nếu bình thường có người dám ngăn cản hắn, e rằng hắn đã sớm ra tay rồi. Nhưng chỉ một lần giao phong đơn giản vừa rồi cùng khí tức phát ra trên người Kiệt Sâm đã khiến Y Nội Tư cảm thấy Kiệt Sâm không hề đơn giản, lúc này mới nói chuyện như vậy.
– Tiền bối…
Lòng Long Ngâm Nguyệt trùng xuống, khẩn trương nhìn Kiệt Sâm. Hắc Long Sơn trong khu vực này tuy không phải siêu cấp thế lực gì, nhưng cũng không hề tầm thường. Trong lòng Long Ngâm Nguyệt sợ hãi Kiệt Sâm sẽ không vì mình mà đắc tội đối phương. Dù sao Long Ngâm Nguyệt biết rõ, thanh niên tóc đen tuy cũng là một Thượng vị Linh thần, nhưng bản thân đã bị trọng thương, chưa chắc đã nguyện ý nhúng tay vào vũng nước đục lần này.
– Hắc Long Tinh?
Khóe môi Kiệt Sâm nở một nụ cười.
– Phải!
Trên mặt Y Nội Tư cũng nở nụ cười, còn trái tim Long Ngâm Nguyệt chợt trùng xuống.
– Đó là cái quái gì, ta chưa từng nghe qua!
Kiệt Sâm nói xong, khóe môi nở nụ cười lạnh.
– Ngươi…
Y Nội Tư giận tím mặt:
– Ngươi là cái thá gì, đi chết đi!
Trường kiếm yêu dị trong tay Y Nội Tư như xúc tu bạch tuộc, bắn ra khắp trời, rậm rạp chằng chịt bao phủ lấy Kiệt Sâm.
Giờ khắc này, thiên địa mờ mịt một màu, chỉ còn hắc sắc quang ảnh tràn ngập toàn bộ thế gian. Hư không như ngưng đọng lại, lực lượng không gian quỷ dị cùng quy tắc dị dạng bao trùm lấy Kiệt Sâm và Long Ngâm Nguyệt.
– Phá…
Ánh mắt Kiệt Sâm lạnh băng, điểm ra một ngón tay.
Ba…
Ngón tay Kiệt Sâm trong nháy mắt như điểm lên mặt nước tĩnh lặng, hắc sắc hư không nhộn nhạo từng đạo gợn sóng, chợt vỡ thành từng mảnh nhỏ.
– Thế nào?
Y Nội Tư chấn động, không đợi hắn kịp phản ứng, ngón tay Kiệt Sâm đã tiếp tục đưa tới, điểm vào trán của hắn.
Phốc xuy…
Thần lực truyền vào, khiến não của Y Nội Tư bị xoắn nát. Vẻ mặt kinh hoàng của Y Nội Tư cứng đờ lại, ánh mắt hoàn toàn ảm đạm, thân thể vô lực rơi thẳng xuống khỏi không trung.
Mọi bản quyền dịch thuật của tác phẩm này đều thuộc về truyen.free, rất mong nhận được sự ủng hộ từ bạn đọc.